[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 200

Không biết mấy thứ này làm bằng gì, chẳng những vô cùng cứng rắn, còn vô cùng tinh xảo.

Lúc này không rảnh lo đau lòng, nhanh chóng vươn tay ra sờ.

Không nghĩ tới còn chưa sờ được, đã bị nhi tử nhà mình đánh bốp lên tay một cái.

Dựa theo lời Khưu Tiểu Ngư nói, đến lúc đó sòng bạc của bọn họ có thể đổi hình thức kinh doanh, không bao giờ khiến người ta nghe là phỉ nhổ nữa.

Còn nhi tử của Hoàng Nhân Quý, đã sớm bị đánh nằm trên giường không dậy nổi.

“Ta cần khách điếm này làm gì, cũng không kinh doanh được.” Khưu Tiểu Ngư tỏ vẻ từ chối.

Nhưng mà diện tích khách điếm này rất rộng, dù sao chỉ ở trấn nhỏ, khách điếm cũng chỉ có một tầng.

Khưu Tiểu Ngư nhìn một chút, nếu trùng kiến thành hai tầng mà nói, bình thường phòng có thể đạt tới một tầng hơn hai mươi gian.Vương viên ngoại nghe xong lời nhi tử nhà hắn ta nói, đột nhiên cảm thấy năm vạn lượng này chiếm tiện nghi lớn.

Không hổ là nhi tử nhà mình, vừa ra ngoài đã kiếm được một vụ kinh doanh lớn, còn chiếm tiện nghi lớn như vậy.

Chỉ tổn thất một khách điểm, khách điếm kia cũng chỉ mấy trăm lượng bạc, thật sự không phải không thể vứt bỏ.

Cuối cùng Đao gia vẫn nhận được tiền thưởng.Cho dù là Khưu Tiểu Ngư không phải tiêu tiền mà là kiếm tiền, Hoàng Nhân Quý vẫn là vòng một vòng, cảm thấy Khưu Tiểu Ngư nhất định là bị buộc bất đắc dĩ, mới bán bảo bối gia truyền.

Ân tình như vậy, nhà bọn họ đâu trả nổi.

“Sau này khách điếm này là của Khưu cô nương.”

Khưu Tiểu Ngư có chút cạn lời, không phải là nàng chỉ bán một bộ mạt chược, bài và xúc xắc sao, vậy mà thu hoạch được một phần ân tình thì không nói, còn thu hoạch được một khách điếm.Khưu Tiểu Ngư đã nói với Vương thiếu gia, năm vạn lượng bạc thì một vạn lượng đổi thành lương thực, đến lúc đó cầm đến khách điếm cho nàng.

Hoàng Nhân Quý biết được Khưu Tiểu Ngư bán đồ năm vạn lượng bạc cho sòng bạc mới giải quyết chuyện này, đôi mắt trợn to ngất xỉu trên đất.

Khưu Tiểu Ngư: “Ách, lại không phải đồ của hắn ta, hắn ta ngất cái gì?”

Lý Quải Tử im lặng một lát mới trả lời: “Thực ra ta cũng muốn ngất.”Mấy trăm lượng bạc là có thể giải quyết, kết quả Khưu Tiểu Ngư tốn mấy vạn lượng bạc.

Tuy là bán đồ đi, nhưng cũng là đồ giá trị nhiều tiền như vậy.

Sau khi Hoàng Nhân Quý tỉnh dậy cả người ủ rũ, quỳ trên đất dập đầu rầm rầm rầm mấy cái.

Cho dù là tặng khách điếm này cho Khưu Tiểu Ngư cũng không đủ bồi thường số bạc mà Khưu Tiểu Ngư tiêu.Chẳng trách Vương viên ngoại kia sẽ coi trọng khách điếm này, chỉ sợ là coi trọng mảnh đất này.

Khách điếm này rách tung tóe, đúng là không đáng tiền, đáng giá là mảnh đất này.

Thị trấn không rộng này cách thôn Khưu gia cũng rất xa, Khưu Tiểu Ngư thực sự không cần.

Nhưng mà Hoàng Nhân Quý kia cũng coi như là người thành thật, chính là muốn tặng cho Khưu Tiểu Ngư, nếu Khưu Tiểu Ngư không có thời gian quản lý mà nói, hắn ta có thể giúp trông khách điếm.

Cuối cùng Khưu Tiểu Ngư thấy nhân phẩm của Hoàng Nhân Quý không tệ lắm, còn có thành ý như vậy, cảm thấy mở khách điếm này cũng không có gì không tốt, vì thế đồng ý với lời đề nghị của hắn ta.

“Chuyện này… Khưu cô nương, xây hai tầng cần quá nhiều củi, cộng thêm đều phải là gỗ tốt, chỉ sợ giá cả quá đắt. Thị trấn này của chúng ta không có nhiều người lắm, không cần xây tốt như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment