[Dịch] Hệ Thống: Dụng Độc Y Tiên

Chương 206

Nghĩ tới tiểu tử này là đại ca của cháu gái cưng nhà mình, hắn ta lập tức thu hồi khí thế trên người, biến thành lão giả hiền từ.

Khưu Văn Vũ: … Không biết vì sao, lại cảm nhận được hương vị quen thuộc.

“Là tiểu tử Khưu gia à, nghe nói muội muội ngươi đã về, bản… Lão phu có việc tìm nàng, còn chưa cảm ơn nàng cứu mạng hai lần đâu, có thể để lão phu gặp mặt nói cảm ơn được không.” Tưởng Ngạo Thạch tìm lý do khiến người ta không thể từ chối.

Hơn nữa Khưu Văn Vũ không cảm thấy lão giả này sẽ lấy chuyện này ra nói dối, dù sao Khưu Tiểu Ngư đã cứu nhiều người, thật sự cứu hắn ta hai lần rất bình thường.

Không có biện pháp, chỉ có thể tránh ra: “Mời lão bá vào, trong nhà đơn sơ, mong ngài không lấy làm phiền lòng.”

Nghĩ tới khí thế trên người Tưởng Ngạo Thạch vừa rồi, Khưu Văn Vũ nuốt nước bọt theo bản năng.

Lão già này tuyệt đối không đơn giản, chẳng qua không biết sao Khưu Tiểu Ngư cứu người này thế nào, sao từ trước tới nay nha đầu này không nói với hắn ta.

“Không biết cô nương còn nhớ rõ lão phu không?” Vẻ mặt Tưởng Ngạo Thạch nóng bỏng nhìn Khưu Tiểu Ngư, trong mắt tràn ngập kích động.

“Ồ, là lão tướng quân ngươi à.” Ngày đó khi cứu người, Khưu Tiểu Ngư cũng nghe nói lão giả này là lão tướng quân, cho nên mở miệng còn có tôn kính.

Càng đừng nói lão nhân này rất hợp khẩu vị của nàng.

“Là ta, là ta…” Chỉ nói hai chữ này, đã khiến Tưởng Ngạo Thạch lệ nóng lưng tròng.…

Nhưng mà cũng có thể lý giải, Khưu Tiểu Ngư cứu nhiều người như vậy, không có khả năng mỗi người đều nói cho hắn ta.

Có lẽ là ở trong mắt Khưu Tiểu Ngư, lão giả này không khác gì người bệnh bình thường, đương nhiên không cần đặc biệt lấy ra nói.

“Là ai thế?” Lúc này Khưu Tiểu Ngư nghe được động tĩnh phát hiện người còn chưa tiến vào, vì thế thuận miệng hỏi một câu.Ở trước mặt Khưu Tiểu Ngư, Tưởng Ngạo Thạch bị nói thành già cũng cam tâm tình nguyện.

“Ừm, bị người ta bắt nạt, bắt nạt đến tàn nhẫn…” Tưởng Ngạo Thạch nghĩ tới Khưu Tiểu Ngư lưu lạc bên ngoài mười mấy năm, nghĩ tới nhi tử nhi tức đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng, trong lòng vô cùng đau xót.

Lão giả kiên cường này, cả đời chưa từng khóc, nhìn thấy Khưu Tiểu Ngư bày ra dáng vẻ muốn ra mặt thay hắn ta, vậy mà không nhịn được rơi lệ.

“Chẳng lẽ là đám người lần trước?” Trong lòng Khưu Tiểu Ngư giận dữ, những người này quá đáng ghét, ngay cả lão nhân cũng không buông tha.Ánh mắt nhìn về phía Khưu Tiểu Ngư, phát hiện vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư tràn ngập căm phẫn, giống như thật sự bất bình thay Tưởng Ngạo Thạch, khóe miệng Khưu Văn Vũ hơi run rẩy.

Cho nên đến bây giờ Khưu Tiểu Ngư vẫn không nghĩ tới trên người mình, Khưu Văn Vũ không tin Khưu Tiểu Ngư không biết thân phận của nàng.

“Chuyện đó, lão tướng quân à, ngươi làm sao vậy, bị người ta bắt nạt ư?” Nhìn thấy lão giả mình rất có hảo cảm rơi lệ trước mặt mình, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy hơi lúng túng.

Khưu Văn Vũ ở bên cạnh nhìn cũng thấy kinh ngạc, không biết vì sao lão giả này khóc với Khưu Tiểu Ngư, không phải nói đến cảm ơn ân cứu mạng sao?

Còn nữa, chẳng trách hắn ta cảm nhận được khí chất chính trực trên người lão giả này, hóa ra là một lão tướng quân.

Lý Hằng và Lý Bân cúi đầu, trong lòng có chút khó chịu, có lẽ ngoại trừ Khưu Tiểu Ngư gọi lão tướng quân không bị quát lớn ra, chỉ sợ không tìm thấy người thứ hai.“Đúng vậy, chính là đám người đó. Chẳng những làm hại nhi tử nhi tức ta mất tích, ngay cả cháu gái duy nhất của ta cũng bị đánh tráo, nhiều năm như vậy mới tìm được chút manh mối, không nghĩ rằng những người đó ngay cả lão nhân ta cũng không buông tha.” Nói tới chuyện này Tưởng Ngạo Thạch có chút hốc mắt sắp nứt ra.

Thường ngày ở phủ tướng quân không có người dám nhắc tới chuyện này, ngay cả Tưởng Ngạo Thạch cũng ít khi nhắc tới.

Mà hiện giờ đối mặt với Khưu Tiểu Ngư, lại không nhịn được.

Khưu Văn Vũ ở bên cạnh nghe vẻ mặt kỳ lạ, quả nhiên hắn ta cảnh giác không sai, đây là có người tới đoạt muội muội của hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment