Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 119 - Chương 119: Tu Vi Hai Mươi Ba Nghìn Năm! Tôn Tu Tức Điên.

Chương 119: Tu vi hai mươi ba nghìn năm! Tôn Tu tức điên. Chương 119: Tu vi hai mươi ba nghìn năm! Tôn Tu tức điên.

Tiêu Thiên Vinh đứng một bên nhướng mày, hai tay tỏa ra ánh sáng, không cần dùng vật liệu để bày trận mà trực tiếp khắc trận văn lên trên không trung.

Qua một lúc.

Hắn bỗng nhiên thôi diễn ra một tọa độ.

Không gian lập tức bắt đầu vặn vẹo, một cổng không gian trống rỗng xuất hiện.

Hóa Thần của Tôn gia biến sắc, vẻ lo lắng lóe qua khuôn mặt rồi biến mất.

Nhưng lúc này, tất cả các Hóa Thần khác đều vui vẻ, không chút do dự, ngay lập tức đi theo Tiêu Thiên Vinh vào trong cổng không gian.

Hóa Thần của Tôn gia thấy thế cũng vội vàng đi theo.

Cổng không gian đóng lại, bên ngoài ngọn núi lớn khôi phục lại vẻ thanh tịnh, chỉ còn lại mùi máu tươi nồng đậm ở khắp nơi.

Một ánh sáng xanh từ đằng xa sáng lên.

Tô Trạch chạy tới hiện trường, nhìn thấy thịt nát trải đầy đất, đau lòng thở dài.

Trảm Tiên kiếm lại một lần nữa hưng phấn lên, bay ra từ trong vỏ kiếm, bắt đầu tiếp tục cắn nuốt huyết khí của yêu thú Kim Đan!

Chỉ trong chốc lát, Trảm Tiên kiếm đã hấp thụ sạch sẽ huyết khí của một trăm yêu thú Kim Đan.

Nó lơ lửng trong không trung, nhìn Hỏa Tinh Thủy Viên tê liệt ngã xuống trên mặt đất, kích động.

Tô Trạch bèn vội vàng ngăn cản.

Đây chính là thứ mình coi trọng, trước mắt Trảm Tiên kiếm đạt tới linh bảo sơ giai là đủ rồi, mình cũng phải tăng thực lực lên nữa chứ.

Hắn nhảy xuống, đáp xuống trước mặt thủy viên, nhìn thân thể nó từ trên xuống dưới.

Sau khi vị Hóa Thần kia sử dụng xong thuật Sưu Hồn còn bóp nát nguyên thân của thủy viên.

Vì vậy mà bây giờ thủy viên, trên lý thuyết là nó đã chết rồi.

Nhưng do thực lực đã là Bán Bộ Hóa Thần nên thân thể nó vẫn còn sống.

Nếu hình dung theo cách của nhân loại chính là bây giờ nó đã thành một con khỉ thực vật.

Yêu thú cấp C đỉnh phong có thể đổi được bao nhiêu tu vi ta?

Trong mắt Tô Trạch lộ ra vẻ mong chờ.

“Ngươi không được hấp thụ huyết khí của con khỉ này.”

Hắn dặn dò kiếm linh một câu.

“Ta sẽ nhìn chằm chằm đấy, đừng nghĩ đến chuyện ăn vụng.”

Kiếm linh thiếu nữ xuất hiện, nhíu đôi mi thanh tú: “Ta cảm thấy ngươi đang vũ nhục nhân cách của ta.”

Tô Trạch kinh ngạc bật thốt: “Không phải là kiếm cách sao?”

Khuôn mặt của thiếu nữ xinh đẹp tối sầm lại, quay người trở lại trong Trảm Tiên kiếm, không nói thêm gì nữa.

Tô Trạch sờ mũi, điều khiển Trảm Tiên kiếm, một kiếm chém ra, kết thúc sinh mệnh của Hỏa Tinh Thủy Viên.

Cũng may Trảm Thiên Kiếm là linh bảo, còn vô cùng sắc bén.

Bằng không, việc Tô Trạch có thể phá được lớp phòng ngự của con Hỏa Tinh Thủy Viên đã trở thành khỉ thực vật hay không cũng là một vấn đề.

Phụt phụt!

Máu từ trên đỉnh đầu thủy viên phun ra bắn tung tóe.

Đầu của nó nghiêng một cái, trong mắt toát ra một sự giải thoát, sinh mệnh chấm dứt.

Tô Trạch không do dự, ngay lập tức thu hồi thân thể của thủy viên.

Hắn không hề lo lắng về những cường giả Hóa Thân kia sẽ có ý kiến gì.

Chính hắn đã giải cứu truyền nhân của bọn họ, muốn lấy thủy viên làm chút tiền lãi không tính là quá phận đúng không?

Hơn nữa, bọn họ cũng chướng mắt thân thể của con thủy viên này.

Chức năng thu hồi của hệ thống thương thành mở ra.

Một hàng chữ hiện lên trước mặt Tô Trạch.

“Da lông của yêu thú cấp C cao giai Hỏa Tinh Thủy Viên, có thể thu được tu vi ba nghìn sáu trăm năm!”

“Máu thịt của yêu thú cấp C cao giai Hỏa Tinh Thủy Viên, có thể thu được tu vi hai nghìn năm!”

“Xương cốt của yêu thú cấp C cao giai Hỏa Tinh Thủy Viên, có thể thu được tu vi năm nghìn!”

“Yêu thú cấp C cao giai Hỏa Tinh Thủy Viên…”

Một loạt thông báo xuất hiện trước mặt Tô Trạch.

Hai tay hắn vung lên, thân thể của Hỏa Tinh Thủy Viên lập tức dần biến mất.

Đầu tiêu là bộ da lông màu trắng, tiếp theo là máu thịt, xương cốt…

Một lát sau, cả con Hỏa Tinh Thủy Viên đầu bị Tô Trạch thu lại hết.

Một con yêu thú cấp C cao giai, trọn vẹn thu về được tu vi hai mươi hai nghìn năm!

Mà bây giờ tu vi còn thừa của Tô Trạch cũng đạt tới hai mươi tư nghìn năm!

Đối với kết quả này, hắn có hơi thỏa mãn.

Dù sao thì đây cũng tương đương với việc nhặt không được tu vi, gần như bản thân hắn không cần tốn nhiều sức đã lấy được nhiều tu vi như vậy rồi.

Xa xa trong khu rừng, có bóng người lập lòe.

Đám người Hà Tuyết Nhi cũng tiến vào thế giới dưới lòng đất, nhìn ngọn núi lớn đảo ngược thì tấm tắc bảo lạ, trong mắt đầy vẻ chấn động.

Bọn họ nhìn thấy Tô Trạch, cuối cùng cũng có cơ hội tiến lên chào hỏi.

“Xin chào Tô Trạch, ta tên là Tiêu Đỉnh, là một trận pháp sư.”

“Ta tên là Đồng Lan, là một thuật sĩ!”

“Ta tên…”

Nguyên một đám thiên tài đến từ khắp mọi nơi nhao nhao tiến lên, từng người một chào hỏi với Tô Trạch.

Trong mắt mỗi người bọn họ đều lấp lóe ánh sáng tò mò, nhìn vị thiên kiêu Nhân tộc mới được phong này, bọn họ thấy tò mò với tất cả mọi thứ về Tô Trạch.

Dù sao thì Tô Trạch cũng không giống với những thiên tài khác.

Trong lần thí luyện tháp Trấn Yêu trước đó, hắn có thể nói là yên lặng vô danh, ngoài một số người của thành phố Giang Nam thì gần như không có bao nhiêu tu luyện giả biết rõ về cái tên Tô Trạch này.

Nhưng tình hình hiện giờ không giống với trước.

Đầu tiên Tô Trạch lấy chiến tích giết chết yêu thú Kim Đan chỉ với tu vi Trúc Cơ trở thành thiên kiêu Nhân tộc!

Tiếp theo là vào lúc gần như tất cả người tham gia thí luyện toàn quân bị diệt, hắn ra tay ngăn cản cơn sóng dữ, trợ giúp linh của thế giới giành lại quyền không chế tiểu thế giới, cứu lấy tất cả mọi người.

Hắn dẫm trên linh thú khế ước của mình từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt giết chết ba con yêu thú cùng cấp!

Tiếp theo, bản thân với tư cách là ngự thú sư, lại một kiếm chém chết một con yêu thú sánh được với tu sĩ Kim Đan trung kỳ!

Mà điều làm người ta khiếp sợ nhất chính là hắn lấy được một linh bảo trường kiếm trong thế giới tháp Trấn Yêu!

Bảo vật mà biết bao nhiêu Hóa Thần đều tha thiết mơ ước có được lại bị Tô Trạch chiếm được.

Chỉ trong một thời gian cực ngắn mà đủ các loại sự tích đã cùng lúc xuất hiện trên cùng một người!

Có thể nói là truyền kỳ!

Không.

Một đoạn trải nghiệm này của Tô Trạch đã là một truyền kỳ rồi!

Chỉ nói đến tích phân hơn một triệu kia cũng đủ để cho những người tham gia thí luyện sau này khắc ghi cả đời!

Bình Luận (0)
Comment