Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 137 - Chương 137: Huyết Trì! Thực Lực Của Tiểu Hỏa Tăng Vọt! Chiến Lực Hai Đại Kim Đan.

Chương 137: Huyết trì! Thực lực của tiểu Hỏa tăng vọt! Chiến lực hai đại Kim Đan. Chương 137: Huyết trì! Thực lực của tiểu Hỏa tăng vọt! Chiến lực hai đại Kim Đan.

Nào dám do dự nữa, nó lập tức nói ra ân oán bé như hạt đậu giữa mình và Hỏa Diễm Điểu.

“Lúc trước, cái con Hỏa Diễm Điểu kia phát hiện ra một huyết trì ở sâu trong rừng rậm, là vật do một yêu thú cao giai để lại, có tác dụng trợ giúp yêu thú loài chim rèn luyện thân thể, không những thế trong đó còn ẩn chứa một tia tinh huyết của thần thú.”

“Trong một lần tình cờ, ta phát hiện ra nên đã xua đuổi nó đi, kết quả nó vừa xoay người đã chạy đến sào huyệt của ta, dùng một mồi lửa đốt sạch sẽ tất cả trân tàng của ta.”

Chuyện về sau Tô Trạch cũng đã biết rồi.

Thanh Vân Ưng trong cơn tức giận đã đuổi theo Hỏa Diễm Điểu, đánh nó thành trọng thương, sau đó lại đuổi tới rừng rậm mé ngoài.

“Huyết trì kia vẫn còn chứ?”

Thanh Vân Ưng khó khăn gật đầu, vội vàng nói: “Vẫn còn, thực lực của ta cũng chỉ như vậy, ta vốn chuẩn bị để lại cho đứa nhỏ nhà ta.”

“Ở đâu?” Tô Trạch hỏi.

Sau đó, Thanh Vân Ưng nói ra một vị trí.

Tô Trạch khẽ gật đầu một cái, nhàn nhạt nói: “Rất tốt, ngươi có thể đi chết rồi!”

Vừa dứt lời, một vòng huyết quang tức thì xuyên thủng đầu lâu của Thanh Vân Ưng.

Thân thể nó cứng đờ, đồng tử tan rã, nháy mắt toi mạng.

Trảm Tiên kiếm nốc ừng ực như trâu uống nước, hấp thu sạch sẽ huyết khí toàn thân nó.

Sau đó, Tô Trạch chém một miếng thịt nhỏ trên cánh nó xuống, thu vào trong không gian giới chỉ.

Tiếp theo bèn thu hồi toàn thân nó đổi thành tu vi còn thừa lại.

“Thu hồi linh vũ của yêu thú Thanh Vân Ưng cấp D cao giai, nhận được tu vi một nghìn năm!”

“Thu hồi móng vuốt của yêu thú Thanh Vân Ưng cấp D cao giai, nhận được tu vi bảy trăm năm!”

“Thu hồi…”

Sau khi thu hồi toàn bộ, tu vi thu được tổng cộng là bốn nghìn hai trăm năm.

Vừa vặn có thể kích hoạt một hạt giống Long Tượng.

Tô Trạch rất là hài lòng.

Hắn quay đầu nói với Tiểu Thanh: “Chúng ta đi huyết trì một chuyến.”

Tiểu Thanh nhẹ nhàng gật đầu, cúi đầu thấp xuống.

Tô Trạch nhảy lên, lần nữa trở lại trên người Tiểu Thanh.

Ngâm lên một tiếng du dương trầm bổng, Tiểu Thanh bay lên trời, nhằm về phương hướng huyết trì mà bay.

Một hồi lâu sau đó.

Bên ngoài vách đá dựng đứng, Tiểu Thanh lơ lửng giữa không trung, thần niệm quét ra, rất nhanh đã phát hiện cửa vào.

Một luồng khí kình màu xanh bay ra, đánh nát ngụy trang do Thanh Vân Ưng để lại.

Ầm!

Trên vách núi thẳng đứng xuất hiện một cửa động.

Tiểu Thanh dần thu nhỏ thân thể lại, mang theo Tô Trạch chui vào trong sơn động.

Tô Trạch quan sát bốn phía một phen, mơ hồ có thể cảm nhận được một tia linh lực khô nóng từ trong không khí.

Tiểu Hỏa rõ ràng vô cùng hưng phấn.

Luồng lực lượng kia làm cho nó cảm thấy vô cùng thoải mái, giống như được tắm mình trong suối nước nóng vậy, một tia huyết mạch Chu Tước trong cơ thể cũng trở nên sống động hơn rất nhiều.

Thần niệm tiến vào chỗ sâu trong sơn động. Sau khi xác định không có nguy hiểm, Tô Trạch mới bước nhanh hơn, đi vào bên trong.

Phía trước, trong sơn động tối tăm xuất hiện ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.

Từng tia từng tia ấm áp xuất hiện, linh lực tràn ngập trong không khí càng lúc càng nồng đậm.

Tiểu Hỏa hót lên một tiếng, bay đến phía trước.

Một lát sau, tầm nhìn trước mặt trở nên thông suốt rộng rãi hơn không ít.

Một cái huyết trì đường kính ước chừng hơn ba thước xuất hiện trước mặt Tô Trạch.

Bên trong là chất lỏng đậm đặc, phát ra ánh sáng đỏ như lửa, chiếu sáng không gian nơi này.

Ở nơi này, đã không còn là ấm áp nữa, mà đã trở thành sóng nhiệt nóng rực.

Ùng ục ùng ục!

Huyết trì như đang sôi trào vậy, không ngừng có bọt khí nổi lên từ dưới đáy ao.

Thiếu nữ kiếm linh xuất hiện, nhìn chằm chằm huyết trì, nhẹ giọng cất tiếng.

“Trong huyết trì này vậy lại có một tia tinh huyết cực kỳ yếu ớt thật, nhưng không biết là của yêu thú nào thôi.”

Tô Trạch gật đầu, hỏi: “Cái thứ này sử dụng thế nào?”

Chủ nhân trước kia của kiếm linh chính là đại lão Độ Kiếp cảnh, tất nhiên kiến thức sâu rộng, hiểu biết rất nhiều thứ.

Kiếm linh hơi nhíu đôi mày thanh tú, suy nghĩ một chút rồi mới nhẹ giọng nói: “Phương pháp quả thật là có, nhưng huyết trì này chẳng có tác dụng gì với ngươi và Tiểu Thanh, chỉ thích hợp với Tiểu Hỏa thôi.”

“Lời này của ngươi là sao? Làm như ta là hạng người cơ hội, tham lam vậy, ta đương nhiên biết thứ này vô dụng với ta rồi!”

Tô Trạch ngoắc tay, Tiểu Hỏa trở về trên bả vai hắn.

“Nếu đã vậy thì hãy mau cho Tiểu Hỏa dùng thứ này đi, chúng ta không có bao nhiêu thời gian, không thể lãng phí quá nhiều thời gian được.”

Kiếm linh gật đầu một cái, điểm ra một chỉ, truyền một đoạn bí pháp vào đầu Tiểu Hoả.

“Nhanh lên Tiểu Hỏa, tốt nhất một giọt cũng đừng để lại.”

Hắn vỗ Tiểu Hỏa một cái.

Tiểu Hỏa hót vang một tiếng, gật đầu liên tục, tiếp đó lập tức lao vào trong huyết trì.

Ùng ục!

Huyết trì tức khắc sôi trào lên.

Từng tia từng tia hồng quang xuất hiện, tiến vào trong cơ thể Tiểu Hỏa, bắt đầu hỗ trợ nó rèn luyện thể phách, lặng lẽ thay đổi thân thể của nó.

Năng lượng mạnh mẽ từ trong huyết trì tuôn ra.

Hồng quang rực rỡ chiếu ra, sóng nhiệt bốc lên, thiêu đốt thân thể Tô Trạch và Tiểu Thanh.

Tiểu Hỏa tắm mình trong đó, bắt đầu vận chuyển bí pháp, điên cuồng cắn nuốt năng lượng trong huyết trì.

Thực lực của nó cứ thế không ngừng trở nên mạnh mẽ.

Rất nhanh.

Một dao động vô hình xuất hiện.

Trước mắt Tô Trạch, tin tức của Tiểu Hỏa chợt nảy sinh biến hóa.

“Tên: Hỏa Diễm Điểu”

“Đẳng cấp: Cấp E sơ giai”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Chu Tước 2%”

Tô Trạch không thấy kinh ngạc mấy.

Dẫu sao Tiểu Hỏa cũng đã sớm ở ranh giới đột phá rồi.

Thế nhưng, Tiểu Hỏa thăng cấp vẫn không hề ngừng lại.

Chất lỏng trong huyết trì đang chậm rãi giảm bớt, tất cả đều hóa thành năng lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể Tiểu Hỏa.

Năng lượng kịch liệt này hợp với năng lượng còn sót lại trong cơ thể Tiểu Hỏa khi Hỏa Diễm Điểu kích phát lúc đầu, nhanh chóng trợ giúp Tiểu Hỏa tăng thực lực lên.

“Đẳng cấp: Cấp E trung giai”

Thời gian chỉ trong phút chốc, Tiểu Hỏa đã thăng đến trung giai.

Nhưng, vẫn còn chưa dừng lại.

Tích lũy trong mấy ngày này đều bạo phát ra.

Thời điểm huyết trì gần như thấy đáy.

Ầm!

Thần niệm vô hình xuất hiện dao động lần nữa.

“Đẳng cấp: Cấp E cao giai”

Trong mắt Tô Trạch cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc và thán phục.

Bình Luận (0)
Comment