Mặc dù chỉ có một mình hắn ở, nhưng nơi này có đến ba phòng, đồ dùng nội thất trong nhà đều đủ cả, ngay cả trong tủ lạnh cũng có sẵn nguyên liệu nấu ăn tươi mới nhất.
“Chúng ta nghe nói bạn học Tô Trạch rất có đam mê với mỹ thực, cho nên sáng nay ta đặc biệt để cho người đi mua, ngươi xem ngươi có thích những thứ này không?”
Giáo viên tươi cười đầy mặt, chỉ vào mấy món đồ trong phòng, từng cái từng cái đều giới thiệu một lượt.
Tô Trạch cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp.
Bất kể Học viện Chân Long là vì cái gì, có thể có lòng như vậy đã rất tốt rồi.
“Nhưng mà chỉ một mình ta lại ở đến ba phòng, có phải có chút lãng phí hay không?” Hắn hỏi thăm một câu.
“Uây, lời này không thể nói như vậy, ngộ nhỡ có tình huống đặc biệt gì xảy ra, có bạn bè nào đó muốn tới, dù sao cũng phải có một chỗ ở chứ!”
“Được rồi.”
Tô Trạch gật đầu một cái.
Mấy giáo viên cũng không nói nhiều thêm nữa, vừa mới quay người mở cửa phòng.
Chợt có một bóng người xinh đẹp xuất hiện ngoài cửa, cánh tay đang giơ lên, trông dáng vẻ chắc là chuẩn bị gõ cửa.
Sau khi nhìn thấy gương mặt người đến, bọn họ bỗng giật mình.
Hà Tuyết Nhi!?
Ngay sau đó, bọn họ đưa mắt nhìn nhau một cái, trên mặt ai nấy cũng đều mang theo nụ cười mọi người đều hiểu.
“Các ngươi cứ trò chuyện đi, chúng ta đi trước.”
Sau khi lên tiếng dặn dò, bọn họ vội vàng kéo nhau rời đi, nhưng mà vẫn có mấy lời ngắn gọn truyền vào trong tai Hà Tuyết Nhi.
Trên mặt nàng chợt hiện một ráng mây hồng, thế nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Tô Trạch nhìn thấy là Hà Tuyết Nhi đến, nhất thời sững sờ.
Nàng tới làm gì?
“Thế nào? Tìm ta có chuyện gì không?”
Hà Tuyết Nhi ho khan một tiếng, nhưng từ đầu tới cuối cũng không hề có ý định đi vào, mà vẫn đứng ở ngoài cửa nói với hắn:
“À thì, ta nghe nói hôm nay ngươi đến học viện, cho nên có chút việc muốn nói với ngươi mà thôi!”
Tô Trạch âm thầm giật mình.
Tiểu Thanh thì lại cảnh giác ngẩng đầu lên, nhìn Hà Tuyết Nhi, quan sát từ trên xuống dưới một lượt, trong lòng lập tức nổi lên cảnh giác.
Người phụ nữ này, vô cùng nguy hiểm!
“Chuyện gì?” Tô Trạch hỏi.
Hà Tuyết Nhi do dự một chút, ngay sau đó ngẩng đầu lên, nhìn Tô Trạch nói:
“Mấy ngày nay ta mới lĩnh ngộ được một vài thứ, cho nên muốn tìm ngươi luận bàn một chút, không biết ngươi có thời gian hay không. . .”
Tô Trạch bừng tỉnh, ồ lên một tiếng.
“Chuyện này à? Ta còn tưởng rằng là gì chứ?”
Hắn lập tức nổi lên hứng thú.
Hắn còn chưa bao giờ chiến đấu với thiên tài giống như Hà Tuyết Nhi đâu, đây quả thật là một cơ hội tốt.
Đến lúc đó nương tay một chút, vừa vặn tăng thêm một chút kinh nghiệm thực chiến.
Hơn nữa, hắn cũng muốn biết thực lực cụ thể của Hà Tuyết Nhi.
Để sau này lúc chiến đấu với những đệ tử của cường giả Hợp Đạo kia, tránh cho việc dùng sức lực quá lớn mà vô tình đánh chết bọn họ.
“Được thôi, thời gian nào thì ngươi cứ tùy ý chọn, chúng ta phải đại chiến năm ba trăm hiệp mới được.”
Tô Trạch vừa cười vừa nói.
Lời này nói ra... Sao cứ nghe có hơi quái lạ là sao nhỉ?
Tuy trong lòng Hà Tuyết Nhi cảm thấy có chút kỳ quái nhưng cũng vui mừng không thôi.
Nàng không nghĩ tới Tô Trạch lại đáp ứng một cách dứt khoát như vậy.
“Vậy thì ngày mai đi.”
“Được.”
Sau khi đã xác định thời gian và địa điểm, Hà Tuyết Nhi quay người rời đi, bước chân vội vàng.
Trảm Tiên kiếm chợt lóe huyết quang, kiếm linh xuất hiện ở trong nhà mới.
Trên gương mặt lạnh lùng trong trẻo, hiện lên nét khinh bỉ, liếc mắt lườm Tô Trạch.
“Ôi chao, mới vừa tới đây đã lập tức thông đồng với hoa khôi thiên tài của trường học rồi? Bản lãnh quả thật không tệ mà!”
Tô Trạch trợn trắng mắt, hai tay giang ra, cảm thấy bản thân hết sức vô tội.
“Đó mà là thông đồng sao? Chúng ta chỉ luận bàn bình thường thôi, hơn nữa, cho dù có thông đồng thì cũng là nàng thông đồng với ta, ta cũng đâu có chủ động đi tìm nàng ta đâu chứ!”
“Đừng nên dùng tư tưởng xấu xa của các ngươi đi đo lường nội tâm trong sáng thần thánh của ta!”
“OK?”
Kiếm linh hừ lạnh một tiếng, môi anh đào khẽ mở, nói với vẻ lạnh nhạt.
“Trong sáng? Ngươi đừng có làm nhục cái từ trong sáng này, OK?”
Ngày hôm sau.
Vẫn theo thói quen truyền tu vi như mọi ngày, Tô Trạch lần nữa thu được tu vi năm nghìn năm.
Thực lực của Tiểu Hỏa đã đạt đến cấp E cao giai đỉnh phong, mắt thấy đã sắp đột phá đến cấp D.
Mà thực lực của Tiểu Thanh đang từng bước vững chắc.
Cứ theo đà này, không bao lâu sau là có thể tăng lên cấp D trung giai.
Nhìn thoáng qua đồng hồ, thấy đã sắp đến thời gian đã hẹn với Hà Tuyết Nhi.
Hắn chỉnh trang lại một lượt rồi lên đường đi đến địa điểm đã hẹn.
Học viện Chân Long chiếm diện tích rất lớn, các loại công trình đều tương đối đầy đủ hết, thậm chí có thể nói là không khác gì so với một thành phố nhỏ bình thường.
Tô Trạch còn phải xem bản đồ mới tìm được diễn võ quán mà Hà Tuyết Nhi đã nói.
Diễn võ quán rất lớn, nếu chỉ nhìn từ bên ngoài thôi, ước chừng tầm lớn hơn chục cái sân bóng đá, không gian bên trong lại chia làm mấy tầng, mỗi một tầng đều có phòng chiến đấu riêng biệt.
Tô Trạch đeo khẩu trang lên, che mặt mình đến kín mít, nhấc chân đi vào diễn võ quán.
Mới vừa vào trong, trên đài diễn võ của tầng thứ nhất, đang có hai tên võ giả đang tiến hành tỷ thí.
Bọn họ chiến đấu vô cùng kịch liệt, nhưng mà tất cả dư âm đều bị trận văn trên đài diễn võ triệt tiêu.
Tô Trạch chỉ nhìn qua một cái rồi thôi, sau đó căn cứ theo bảng chỉ dẫn đi lên lầu.
Lầu ba.
Sau khi xác nhận bảng số phòng không hề sai, hắn mới giơ tay gõ cửa.
Một lát sau, cửa phòng mở ra.
Bên trong là một cái đài diễn võ số nhỏ, trận văn phía trên rõ ràng phức tạp hơn rất nhiều, hơn nữa lại đang ở trạng thái đã kích hoạt.
“Tới rồi.”
“Ừ.”
“Bắt đầu nhé?”
“Được.”
Đây là đài diễn võ chuyên môn cung cấp cho học viên cao cấp, vì vậy cũng không có người vây xem.
“Ta mới lĩnh ngộ một môn võ kỹ mới, là võ kỹ cấp A.”
Hà Tuyết Nhi nhắc nhở một câu.
Tô Trạch nhẹ nhàng gật đầu, nói một cách rất dứt khoát: “Tranh thủ thời gian bắt đầu đi.”
Nhưng mà.