Diệp Thanh đến Kinh đô chắc chắn là vì để khiêu chiến với Tô Trạch và Hà Tuyết Nhi!
Với cả hắn đã đến rồi thì chứng minh rằng những đệ tử của cường giả Hợp Đạo khác cũng gần sắp tới nơi!
Rất nhanh thôi, kinh thành sẽ hội tụ những người tu luyện trẻ tuổi có thực lực và thiên phú nhất trong khắp toàn bộ Liên minh Nhân tộc!
Đến lúc đó, chắc chắn sẽ nổ ra một trận chiến vô cùng đặc sắc giữa các thiên kiêu!Bọn họ được mở rộng tầm mắt rồi!
Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến.
Diệp Thanh vừa mới rời khỏi Hiệp hội Người tu luyện chưa bao lâu.
Trận văn bị dập tắt ban nãy lại sáng lên một lần nữa!
Lần này không chỉ có một Truyền Tống trận đài xuất hiện khác thường.
Mà là đến tận ba đài cùng phát ra ánh sáng!
Không gian bắt đầu vặn vẹo, ba cánh cửa truyền tống cũng xuất hiện.
Ngay sau đó.
Ba nam nữ trẻ tuổi bước ra từ bên trong.
Là hai nam và một nữ.
Người nam mặt mày tuấn tú, có đường nét oai hùng, hơi thở ngang tàng.
Người nữ lại có dung mạo xinh đẹp, trên người mặc một chiếc váy dài màu trắng, khí chất thoát tục tựa như tiên nữ hạ phàm.
Bọn họ nhìn thấy đối phương đều khẽ sững người, tiếp theo hơi thở dũng mãnh bỗng nhiên bùng nổ.
Ngay lập tức bọn họ đã hiểu được thân phận của đối phương và bắt đầu dò thám thân phận của đối phương.
Người của hiệp hội nhìn thấy một màn này thì da đầu run rẩy, kinh hồn bạt vía.
Truyền Tống trận được làm vô cùng tinh vi, đặc biệt là loại Truyền Tống trận đài trận khoảng cách xa này, giá cả không hề rẻ chút nào.
Trận văn ở trên đó cũng vô cùng phức tạp cồng kềnh.
Nếu như bọn họ mà đánh nhau khiến cho Truyền Tống trận đài bị hư tổn dù chỉ một chút xíu cũng sẽ tạo thành vấn đề lớn đối với cả Truyền Tống trận đài!
Hết cách rồi.
Một cường giả Nguyên Anh cảnh căng da đầu tiến lên phía trước.
“Các vị, nơi này không phải là chỗ để giao đấu, nếu như các vị muốn đấu với nhau thì hiệp hội bọn ta sẽ cung cấp lôi đài chuyên dụng để các vị sử dụng, ở đó các vị có thể thoải mái thỏa thích mà chiến đấu!”
Cả ba người đều không phải là kẻ lỗ mãng, họ hiển nhiên biết nơi này không phải là nơi để đánh nhau.
Ban nãy cũng chỉ là muốn dò thám một chút chứ không hề có ý muốn đánh thật sự.
Sau khi liếc nhìn nhau một cái, họ đều ghi nhớ khuôn mặt và hơi thở của đối phương ở trong lòng.
Ba người cũng không ở lại mà xoay người rời đi.
Người của hiệp hội vừa mới thở phào một hơi.
Nhưng.
Ngay tại nơi đây.
Trận văn lại tiếp tục phát ra ánh sáng!
Không phải chứ!?
Lại tới nữa hả?
Sao đều tụ tập đến Kinh đô hết vậy nè?
Lại có thêm một đệ tử của cường giả Hợp Đạo bước ra từ Truyền Tống trận.
Trong khoảng thời gian tiếp theo.
Nhân viên công tác của hiệp hội không ai dám rời khỏi nơi này, họ quyết định lựa chọn tạm thời đóng giữ ở đây.
Quả nhiên không ngoài dự đoán.
Rất nhanh lại có một đệ tử của cường giả Hợp Đạo đến.
Tiếp theo đó là người thứ hai, thứ ba.
Thời gian trôi đi.
Vào tầm xế chiều.
“Hẳn là đến đủ hết rồi nhỉ?”
Có người lên tiếng hỏi người đồng hành đứng ở kế bên.
“Ta mới đếm thử, vừa đúng mười người! Những đệ tử của cường giả Hợp Đạo đều đã đến rồi!”
Lúc này mọi người mới thở ra một hơi, nhìn những Truyền Tống trận đài hoàn hảo không có sứt mẻ gì mới mỉm cười hiểu ý.
“Lần này Kinh đô của chúng ta sẽ kích thích lắm đây, cũng không biết khi nào bọn họ mới bắt đầu khiêu chiến.”
“Ai mà biết chứ, nhưng theo ta thấy thì chỉ trong mấy ngày này thôi!”
Tin tức đệ tử của cường giả Hợp Đạo đến Kinh đô nhanh chóng được lan truyền.
Vô số người đều chuẩn bị tinh thần, chú ý chuyện này từng giây từng phút.
Bọn họ đều đang suy đoán, suy đoán khi nào đệ tử của cường giả Hợp Đạo mới đi khiêu chiến Tô Trạch hoặc Hà Tuyết Nhi.
Nhưng điều làm bọn họ cảm thấy kỳ lạ là hình như những đệ tử của cường giả Hợp Đạo này cũng không bắt đầu hành động ngay.
Mà ngược lại giống như không hề tới Kinh đô vậy, một chút tin tức cũng không xuất hiện.
Giờ phút này, trong chung cư của Học viện Chân Long, Tô Trạch chậm rãi mở mắt ra.
“Võ kỹ: Lăng Vân kiếm pháp (nhập môn)!”
Hắn nhìn thấy dòng chữ trên hệ thống, trong lòng ngạc nhiên, khoé miệng cong lên lộ ra một nụ cười hài lòng.
Được Tuyết Lệ Hàn tự mình chỉ đạo cộng thêm thiên phú tuyệt đỉnh của hắn trên phương diện kiếm đạo, tự nhiên không bao lâu đã nắm giữ môn kiếm pháp này tới nhập môn!
Nhưng hắn vẫn có một chút thắc mắc với một điều trong đó.
Chờ sau này tìm ông hỏi thử xem.
Hắn đứng dậy rồi thở ra một hơi khí đục.
Đã nắm giữ phần dành cho Kim Đan của Long Tượng Tu Thân quyết.
Bây giờ chỉ thiếu một cơ hội là hắn có thể trực tiếp đột phá tới Kim Đan cảnh!
Bước này vô cùng quan trọng với Tô Trạch.
Tinh khí thần thiếu một thứ cũng không được.
Hiện giờ tinh khí đã đầy đủ, chỉ có “thần” còn hơi không đủ, còn chưa đặc biệt hoàn mỹ.
Mục tiêu của Tô Trạch chính là ngưng luyện ra Kim Đan chân chính.
Vậy nên hắn vô cùng cẩn thận trong chuyện đột phá này.
Hắn nhìn thoáng qua thời gian, dựa theo cách nói của Hiệp hội Người tu luyện thì ngày hôm sau thần đàn Tịnh Hồn sẽ mở ra.
Đến lúc đó, cũng đúng là lúc có thể rèn luyện hồn binh của mình thêm một lần!
Nhìn sắc trời bên ngoài, lúc này mặt trời ngả về phía Tây, chân trời còn sót lại vài tia ánh nắng chiều tươi đẹp.
Đã vài ngày Tô Trạch không ra khỏi cửa, cảm thấy nghẹn tới mức hoảng hốt, vì thế hắn quyết định ra ngoài đi dạo một lúc.
Trên con đường học viện cũng có không ít người đang đi dạo.
Ngoại hình của hầu hết người tu luyện đều không tệ, dù ngũ quan không đẹp nhưng dưới sự thấm nhuần của linh khí cũng sẽ tạo nên một loại khí chất độc đáo xuất trần.
Bởi vậy, trên đường phố có rất nhiều cô gái với ngoại hình bắt mắt, dáng người cân đối cùng khí chất xuất chúng.
Tô Trạch bước chậm thưởng thức những phong cảnh xinh đẹp, tâm trạng vui vẻ, cảm giác cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Một lúc sau, hắn nhíu mày lại và quay đầu nhìn xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy xung quanh có hơi kỳ lạ.
Không biết bắt đầu từ khi nào mà trên đường phố bỗng nhiên không còn ai.
Hơn nữa dường như cuối con đường đã bị một làn sương mù bao phủ, căn bản không nhìn rõ vật kiến trúc ở cuối.
Không thích hợp!