Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 167 - Chương 167: Tiên Khí Hạ Phẩm Thần Đàn Tịnh Hồn! Rèn Luyện Hồn Binh

Chương 167: Tiên khí hạ phẩm thần đàn Tịnh Hồn! Rèn luyện hồn binh Chương 167: Tiên khí hạ phẩm thần đàn Tịnh Hồn! Rèn luyện hồn binh

Nghĩ đến những hoạt tử nhân thần hồn bị đánh tan, miệng sùi bọt mép, ánh mắt tan rã mà lập tức Tô Trạch cũng sẽ biến thành cái dáng vẻ đó.

Trong lòng hắn lập tức cảm thấy vô cùng sung sướng, hận không thể cười ha ha ra tiếng.

Đúng lúc này, lại có một giọng nói vang lên.

“Nhóm người Tô Trạch tới rồi!”

“Người bên cạnh hắn sao trông quen thế nhỉ?”

“Đó không phải là Diệp Thanh sao? Là một trong số những người có thực lực mạnh nhất trong các đệ tử của cường giả Hợp Đạo, sao lại đi cùng với Tô Trạch?”

“Tình huống thế nào vậy?”

Mọi người không rõ nguyên do, trong lòng tràn đầy thắc mắc.

Các thiên kiêu ở đây đều quay đầu nhìn về phía ba người đang đi về phía này.

Ánh mắt cơ bản đều dừng lại trên người Tô Trạch và Hà Tuyết Nhi.

Có tràn ngập ý chí chiến đấu, có tò mò, cũng có khinh thường…

Cùng lúc đó, cũng có một ánh mắt tràn ngập lửa giận, hận không thể lập tức đốt Tô Trạch thành tro ngay tại đây.

Tôn Tu nhìn thấy Tô Trạch, hai mắt lập tức xuất hiện rất nhiều tơ máu, nhìn chằm chằm vào hắn như một con dã thú khát máu.

Lửa giận tăng vọt lập tức lấp đầy đáy lòng hắn.

Chính là kẻ nên bị chém thành nghìn mảnh kia!

Nếu không phải người này thì hắn mới là chủ nhân của linh bảo, là người chém giết cự lang cấp D trung giai, là người trở thành thiên khiêu đứng đầu!

Nếu không có Tô Trạch thì hắn sẽ trở thành thiên kiêu Nhân tộc được hàng nghìn người chú ý!

Mà không phải là con vợ cả của Tôn gia bị mọi người chán ghét như bây giờ!

Sau sự kiện tháp Trấn Yêu, thanh danh Tôn gia xem như hoàn toàn mất hết.

Chỉ mỗi chuyện cấu kết với yêu thú, hại rất nhiều Nhân tộc đã đủ làm bọn họ không thể ngóc đầu dậy được nữa.

Bây giờ còn có thể duy trì trạng thái ban đầu một cách miễn cưỡng cũng chỉ bởi vì vị lão tổ Hợp Đạo kia, cùng với sau khi trả một cái giá vô cùng đắt, lúc này mới miễn cưỡng bảo vệ được địa vị của gia tộc.

“Tô Trạch…”

Tôn Tu nhả ra hai chữ này từ trong kẽ răng.

Tô Trạch vừa nghe thấy giọng nói của hắn đã quay đầu nhìn và lập tức nhận ra Tôn Tu.

Đối với người này, tất nhiên là hắn không thể nào thích nổi.

Hắn giơ Trảm Tiên kiếm trong tay lên, môi khẽ mấp máy, không tiếng động nói ra mấy chữ.

“Cảm ơn người anh em, ta rất hài lòng về thanh kiếm này.”

Tôn Tu hiểu lời Tô Trạch nói, lập tức lửa giận công tâm, nắm chặt hai tay, hận không thể lập tức tế ra chuông Lạc Hồn, đánh tan thần hồn của Tô Trạch!

Nhưng cuối cùng hắn vẫn cố nén lại.

Nếu bây giờ ra tay nói không chừng sẽ bị huỷ bỏ tư cách tiến vào thần đàn Tịnh Hồn.

Sau khi hít một hơi thật sâu, Tôn Tu quay đầu đi không nhìn Tô Trạch, nội tâm diễn luyện tin tức phương pháp sử dụng chuông Lạc Hồn một lần lại một lần.

Đến bây giờ, tất cả thiên kiêu đã đến đông đủ.

Cộng thêm Tôn Tu thì tổng cộng có mười ba ngươi.

Vài người bước ra, cả người không lộ hơi thở, nhìn qua giống như một người bình thường.

Bọn họ có nam có nữ, có người trung niên cũng có người già.

Trường bao màu xám mặc trên người thể hiện thân phận của bọn họ.

Hội trưởng lão Liên minh Nhân tộc!

Có thể trở thành một thành viên của hội trưởng lão thì tối thiểu đều là cường giả Hoá Thần!

Chẳng qua với những thiên kiêu ở đây thì Hoá Thần cũng không có gì ghê gớm.

Bởi vậy nên vẻ mặt của họ vẫn bình tình như thường.

“Trong thần đàn Tịnh Hồn cấm đánh nhau! Chỉ có một quy tắc này, cũng là quy tắc cần phải tuân thủ!”

Một ông lão trầm giọng nói.

Mọi người đều gật đầu.

Thấy không ai có dị nghị, ông lão đó lập tức nói: “Không nhiều lời vô nghĩa nữa, trực tiếp bắt đầu đi.”

Sau đó, sắc mặt của mấy trưởng lão kia trở nên nghiêm túc, trường bào trên người không gió tự động, lấy ra một quả cầu thuỷ tinh và quát khẽ một tiếng, bắt đầu truyền linh lực.

Linh lực mênh mông như biển rót vào bên trong quả cầu thuỷ tinh.

Ánh sáng chói mắt phát ra, chiếu sáng khuôn mặt của mỗi người ở nơi đây.

Tất cả mọi người đều chờ đợi thần đàn Tịnh Hồn mở ra với khuôn mặt đầy mong chờ.

Không bao lâu sau.

Bùm!

Một tiếng vang nặng nề xuất hiện.

Trên mảnh đất trống ngoài sảnh lớn, một khoảng không gian lớn bắt đầu vặn vẹo, ngay sau đó, một toà thần đàn khổng lồ buông xuống.

Uy áp mênh mông che trời lấp đất, dao động tinh thần mạnh mẽ càn quét khắp nơi.

Đó là khí linh của thần đàn Tịnh Hồn.

Trảm Tiên kiếm hơi rung động.

“Tiên khí!”

Giọng nói của kiếm linh xuất hiện trong đầu Tô Trạch.

Ánh mắt Tô Trạch dừng lại nhìn thần đàn Tịnh Hồn một cách cẩn thận.

Thứ này là tiên khí?

Hắn yên lặng hỏi trong lòng.

Kiếm linh đưa ra một câu trả lời khẳng định: “Không sai đâu, tiên khí hạ phẩm!”

Trong lòng Tô Trạch tràn đầy ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng trở nên thoải mái.

Làm tổ chức chính phủ lớn nhất Liên minh Nhân tộc, có một món tiên khí cũng không phải là chuyện gì quá đáng.

Mà lúc này, thần đàn Tịnh Hồn đã hoàn toàn buông xuống.

“Nhanh chóng đi vào bên trong, tiên khí không thể ở lại quá lâu trong khoảng không gian này!”

Giọng nói của các trưởng lão truyền đến thúc giục mọi người.

Một vị đệ tử của cường giả Hợp Đạo lắc mình xông lên với nụ cười đầy tự tin.

Bóng dáng hắn biến mất chỉ trong chớp mắt, đi vào không gian bên trong thần đàn Tịnh Hồn.

Những người khác thấy vậy cũng không dám chậm trễ rồi ào ào xông tới.

Ánh mắt Tôn Tu nóng bỏng, thân hình nhoáng lên cũng đi vào bên trong.

Ba người Tô Trạch cũng theo sát phía sau.

Tô Trạch chỉ cảm thấy hoa mắt, cảnh tượng xung quanh đã thay đổi.

Không giống như trong tưởng tượng của hắn, trước mắt có một loạt các hình ảnh lập loè, ở giữa có rất nhiều hình ảnh trong trí nhớ của Tô Trạch, lại có một bộ phận là hình ảnh mà hắn hoàn toàn không có ấn tượng gì.

Hắn quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện đã không nhìn thấy những người khác đâu nữa.

Nhưng Tô Trạch cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn ngồi khoanh chân, ý niệm đi vào trong Nê Hoàn Cung trên đỉnh đầu, cảm giác sự tồn tại của thần hồn.

Ở đây, hắn rõ ràng có thể cảm giác được một loại năng lượng kỳ dị.

Loại năng lượng này đi vào trong cơ thể, cũng tập trung lại trong Nê Hoàn Cung, tẩm bổ người thu nhỏ phát ra ánh sáng nhạt kia cùng với đỉnh tròn ba chân hai tai bên cạnh.

Trong lòng Tô Trạch vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, hắn lập tức bắt đầu dẫn đường năng lượng đó rèn luyện hồn binh của chính mình.

Bình Luận (0)
Comment