Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 168 - Chương 168: Khắc Thần Văn! Tôn Tu Sửng Sốt, Năng Lượng Của Ta Đâu?

Chương 168: Khắc thần văn! Tôn Tu sửng sốt, năng lượng của ta đâu? Chương 168: Khắc thần văn! Tôn Tu sửng sốt, năng lượng của ta đâu?

Từ lúc trước, hắn đã rèn luyện hồn binh tới gần trạng thái tiểu thành.

Bây giờ có sự trợ giúp của thần đàn Tịnh Hồn, tự nhiên tốc độ nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Đỉnh tròn ba chân hai tai thay đổi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Các loại chi tiết dần dần xuất hiện, hoa văn quấn quanh phía trên ba chân.

Cùng lúc đó, mọi người trong tổng bộ Hiệp hội Người tu luyện đang thảo luận sôi nổi.

“Không biết bao nhiêu người có thể ngưng tụ ra hồn binh?”

“Ai mà biết được, ta thấy thằng nhóc chuyên tu tinh thần là có hy vọng nhất, những người khác thì phải xem tạo hoá thế nào!”

“Ngưng tụ hồn binh vốn là chuyện Nguyên Anh cảnh mới nên làm, có thể cảm giác được sự tồn tại của thần hồn trong Trúc Cơ cảnh đã khó có được rồi, có thể ngưng tụ ra hồn binh vậy chỉ có thể nói là yêu nghiệt!”

“Không cần suy nghĩ nhiều, tất cả cứ xem kết quả cuối cùng.”

“Nếu ta nhớ không sai thì tốc độ chảy của thời gian trong thần đàn Tịnh Hồn không giống với thế giới bên ngoài đúng không?”

“Ừ, một tháng trong đó chỉ bằng một ngày bên ngoài thôi.”

“Nhưng ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, loại năng lực này tạo thành gánh nặng rất lớn với thần đàn Tịnh Hồn, căn bản không thể vẫn luôn sử dụng!”

“Vậy thì đúng là đáng tiếc!”

“…”

Âm thanh bàn luận không ngừng vang lên.

Mà lúc này, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một người.

Mọi người sôi nổi ngẩng đầu lên, không ít người lập tức nở nụ cười.

“Viện trưởng Trương, ngươi đến rồi à?”

Trương Mục Chi khẽ gật đầu rồi hỏi: “Đều đi vào rồi à?”

Sau khi có được câu trả lời khẳng định, Trương Mục Chi mới yên tâm ngồi xuống ghế, chậm rãi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hắn hơi nhíu mày lại như có chuyện phiền lòng.

Người ngoài không biết còn tưởng hắn gặp phải phiền phức lớn gì, lại không biết trong lòng hắn đang nghĩ tới chuyện khác.

Không biết sư thúc tìm thấy Tô Trạch chưa? Chính mình nhịn đau tặng cả rượu ngon đã trân quý bao năm, sư thúc sẽ không lỡ lời chứ? Hay là… Đến lúc đó đòi lại hai thùng?

Cùng lúc đó, trong thần đàn Tịnh Hồn, ánh sáng nhạt phát ra từ giữa mày Tô Trạch.

Nê Hoàn Cung, một đỉnh tròn ba chân hai tai chậm rãi xoay tròn.

Từng nét hoa văn phức tạp khắc hoạ trên ba chân, có một loại đạo vận không tên chậm rãi lan tràn.

Cơ thể của Tô Trạch cứ như hóa thành một cái động không đáy, điên cuồng cắn nuốt năng lượng đặc biệt ở xung quanh.

Ở những nơi khác.

Các thiên kiêu kia đều nhíu mày.

Bọn họ bỗng có một cảm giác, dường như năng lượng tinh thần ở xung quanh... Loãng đi chút.

Tô Trạch vẫn tiếp tục cắn nuốt.

Bây giờ hắn đang ở một bước khá then chốt.

Dẫn dắt niệm lực nắn hình hồn binh.

Có người sẽ lựa chọn khắc họa phù văn, cũng có người trực tiếp khắc họa công pháp cao siêu...

Sau khi Tô Trạch suy nghĩ trong giây lát, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng.

Cự tượng đội trời đạp đất xuất hiện.

Trên cơ thể của cự tượng cũng xuất hiện hoa văn mờ nhạt, huyền ảo phức tạp tựa như thần văn.

Mặc dù không biết đây là thứ gì.

Nhưng Tô Trạch có thể khẳng định, những thần văn này chắc chắn mạnh hơn những phù văn bình thường kia.

Vì vậy.

Hắn không hề do dự.

Trực tiếp bắt đầu khắc họa thần văn trên cơ thể của cự tượng lên đỉnh vách.

Vừa mới vẽ được một đường hoa văn.

Trong phút chốc.

Một cảm giác suy yếu dữ dội ập đến.

Chỉ là một đường hoa văn thôi đã trực tiếp tiêu hao sạch trơn tinh thần lực của Tô Trạch!

Trong lòng hắn kinh ngạc, lập tức bắt đầu hấp thu năng lượng tinh thần ở xung quanh để bổ sung cho chỗ khuyết trong cơ thể.

Vô số năng lượng chảy vào trong cơ thể của hắn.

Cảm giác suy yếu cũng nhanh chóng mất đi.

Tô Trạch lại tiếp tục bắt đầu khắc họa.

Quá trình này hết sức gian nan, còn khó hơn cả lúc ngưng luyện hình dáng sơ khai của tiểu đỉnh, tinh thần lực bị tiêu hao cũng không biết nhiều hơn gấp bao nhiêu lần.

Trong chớp mắt, tinh thần lực lại sạch bách.

Tô Trạch cũng ngựa quen đường cũ, lập tức hấp thu năng lượng ở xung quanh, điên cuồng bổ khuyết chỗ hao hụt.

Cứ thế, gần như mỗi lần khắc họa được một thần văn thì tinh thần lực của hắn sẽ lại bị tiêu hết sạch.

Nhưng may thay.

Bên trong thần đàn Tịnh Hồn, đâu đâu cũng là năng lượng tinh thần dồi dào tràn trề, nuôi dưỡng thần hồn và làm lớn mạnh tinh thần lực của hắn.

Sau mấy lần như vậy.

Tô Trạch vui mừng phát hiện, tinh thần lực của bản thân dưới cường độ sử dụng cao như thế đã mạnh hơn không ít, số lượng cũng nhiều hơn.

Đây được xem như là một niềm vui ngoài ý muốn!

Hắn không làm chậm trễ thời gian, lập tức bắt đầu giành giật từng giây để khắc họa thần văn.

Vô số năng lượng tinh thần bị hấp thu vào trong cơ thể hắn.

Đồng thời, kiếm linh cũng không hề rảnh rỗi.

Trảm Tiên kiếm khẽ phát ra một tia huyết quang yếu ớt, bắt đầu cắn nuốt năng lượng ở xung quanh.

Những năng lượng tinh thần này giúp ích rất lớn cho nàng.

Mười hai người khác cũng phát hiện ra điều khác thường.

Không giống với trước kia.

Lần này bọn họ đều cảm nhận được rõ ràng, năng lượng tinh thần xung quanh đã loãng đi khá nhiều!

Trong lòng họ kinh ngạc.

Lẽ nào năng lượng tinh thần trong thần đài Tịnh Hồn là có hạn sao?

Nếu như bị những người khác lấy đi phần nhiều thì chẳng phải bản thân sẽ nhận phần ít à?

Không thể được!

Ngay lập tức.

Mọi người cắn răng bắt đầu điên cuồng tăng nhanh tốc độ, không ai dám tụt lại sau một bước nào.

Thật ra sự thật cũng không phải như thế.

Theo lý mà nói thì năng lượng có rất nhiều.

Dư sức để bọn họ ngưng luyện ra hình dáng sơ khai của hồn binh.

Nhưng họ và đám người ngoại giới dù thế nào cũng không thể ngờ được.

Trong mười ba người này có một tên khác loài.

Đó là Tô Trạch.

Hắn đã sớm ngưng tụ được hình dáng sơ khai của hồn binh và cũng tiến gần đến tiểu thành!

Thần văn mà hắn khắc họa nếu muốn đạt đến cảnh giới tiểu thành.

Thì năng lượng cần tiêu hao không thể nào ít được!

Thậm chí còn hao hơn cả lượng của tất cả những người khác cộng lại!

Càng đừng nói tới trong đó có cả Trảm Tiên kiếm, nàng cũng cần hấp thu năng lượng tinh thần!

Mức độ tiêu hao của Tô Trạch cộng thêm cả của kiếm linh có thể nói là khổng lồ!

Tuy nhiên những người khác không hề biết điều này.

Trong bóng tối.

Sắc mặt của Tô Trạch khá xanh xao.

Ngay lúc nãy hắn lại tiêu hao hết tinh thần lực.

Cảm giác suy yếu ập đến khiến cho cơ thể hắn cảm thấy khó chịu.

Nhưng hiệu quả thì rõ rệt vô cùng.

Bình Luận (0)
Comment