Rầm!
Áp lực nặng nề như núi giáng xuống cơ thể của mỗi người, suýt nữa đã trực tiếp khiến họ ngã nhào ra đất.
Nhưng những người ở đây có ai mà không phải là người kiêu ngạo?
Sao lại có thể bị đè xuống đất một cách thảm hại như thế được.
Trong nhất thời.
Tất cả mọi người đều cố gắng ưỡn thẳng người, muốn chống lại áp lực kia.
Trong đó Diệp Thanh là người nhẹ nhàng nhất vì cơ thể của hắn mạnh mẽ nhất trong đám.
Nhưng Tôn Tu thì không được như thế.
Nói về mặt thực lực thì hắn là kẻ yếu nhất.
Hắn nắm chặt hai tay thành nắm đấm, hai mắt giăng đầy tơ máu, trong họng truyền ra từng tiếng gầm gừ, cả cơ thể run rẩy kịch liệt, muốn cố đứng vững để không bị ngã xuống.
Tuy nhiên.
Ý tưởng thì hay đó nhưng hiện thực lại rất tàn khốc.
Bùm!
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Tôn Tu không cam lòng nằm rạp ra đất, gương mặt vặn vẹo, biểu cảm dữ tợn.
Cái tư thế này quả thật vô cùng nhục nhã!
Cùng lúc này.
Tất cả mọi người đều nghi ngờ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?
Luồng dao động ban nãy... là khí linh sao!??
Khí linh của thần đài Tịnh Hồn không phải đều ở trong trạng thái ngủ say ư?
Sao đột nhiên lại thức tỉnh rồi?
Tất cả thiên kiêu đều tràn đầy nghi ngờ, hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra.
Mà lúc này.
Sức mạnh hiện giờ của Tô Trạch.
Trong Nê Hoàn Cung, đỉnh tròn ba chân hai quai đang dần chuyển động.
Thần văn ở phía trên lượn lờ, giăng khắp đỉnh vách.
Hồn binh tiểu thành!
Không những thế, đây còn là hồn binh tiểu thành sắp đạt đến cấp viên mãn.
Bình thường hồn binh ở giai đoạn này chỉ có cường giả Nguyên Anh cảnh đỉnh phong mới được sở hữu!
Bây giờ nó lại xuất hiện ở trên người của một Trúc Cơ cảnh là Tô Trạch.
Bỗng nhiên.
Một khí linh dao động cuồn cuộn, trong không trung như có một đôi mắt nhìn về phía Tô Trạch.
Trong lòng hắn bất giác căng thẳng, lập ức cảm nhận được ánh mắt này.
Khí linh?
Trảm Tiên kiếm khẽ run lên, huyết quang vọt ra, kiếm linh xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch.
Tô Trạch hơi thấp thỏm, hắn không hiểu rõ cho lắm.
Có phải là do bản thân cắn nuốt quá suồng sã nên khiến cho khí linh bất mãn rồi không?
Bây giờ bản thân đang ở trên địa bàn của người ta, làm như thế quả thực không được tốt cho lắm.
Mấu chốt nhất là, không có đường chạy...
Trong phút chốc, từng suy đoán hiện lên trong lòng hắn.
Thậm chí, hệ thống thương thành cũng xuất hiện.
Hắn đang muốn tìm xem có thứ gì có thể giúp chính mình thoát thân hay không.
Đại Truyền Tống phù xuất hiện ở trong tay, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi động, chỉ là không biết có hiệu quả không mà thôi.
May thay.
Ánh mắt đó chỉ quanh quẩn trên người của Tô Trạch và kiếm linh hồi lâu rồi lặng lẽ biến mất.
Tô Trạch thở phào một hơi.
Ngay lúc này.
Một luồng năng lượng tinh thần như thực chất đột nhiên ập đến nơi đây, cuồn cuộn không thôi, dày hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần.
Tô Trạch thấy vậy thì sững người, ngay sau đó vừa vui mừng lại kinh ngạc.
Dường như khí linh kia đang giúp hắn?
Bây giờ cũng không lo được nhiều đến vậy, hắn lập tức ngồi xếp bằng bắt đầu cắn nuốt năng lượng tinh thần, rèn luyện trau chuốt cho hồn binh của riêng mình.
Kiếm linh như đang suy nghĩ gì đó, nàng cảm thấy hình như một vài ký ức ở trong đầu đã khôi phục rồi nhưng lại không nhớ được nó rốt cuộc là gì.
Nàng lắc đầu, không tiếp tục nghĩ về nó nữa, xoay người quay trở về trong Trảm Tiên kiếm.
Rầm!
Một người một kiếm lại tiếp tục hóa thân thành cái động năng lượng không đáy, bắt đầu điên cuồng cắn nuốt.
Luồng năng lượng này quá mức khổng lồ, dù là bọn họ cũng không thể nào hấp thu hết được.
Vì thế.
Có một phần năng lượng nhỏ đã thất thoát ra xung quanh.
Những thiên kiêu khác ngay khi cảm nhận được năng lượng tự nhiên xuất hiện này thì vui mừng khôn xiết.
Năng lượng tinh thần dày quá!
Bọn họ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, không dám chậm trễ thời gian, vội vàng bắt đầu tiếp tục ngưng tụ hình dáng sơ khai của hồn binh.
Qua hồi lâu sau.
Rầm!
Một tiếng vang trầm đục.
Tô Trạch thở một hơi dài, đứng dậy hoạt động chân tay gân cốt.
Từ mi tâm của hắn chiếu ra một tia sáng tím vàng, một đỉnh tròn vuông xuất hiện ở trước mặt, chậm rãi chuyển động, vững vàng mạnh mẽ, đạo vận vô hình cũng lặng lẽ tản ra.
Hắn hài lòng gật đầu.
Hồn binh gần như đột phá đến đại thành, còn có tinh thần lực hải cuồn cuộn không gì bằng kia, những thứ này đều giúp hắn đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có ở lĩnh vực “Thần”.
Lần thu hoạch ở thần đài Tịnh Hồn này phải nói là vô cùng nhiều!
Trảm Tiên kiếm run khẽ một chút, hiển nhiên nàng cũng thu được không ít lợi.
Những năng lượng tinh thần kia giúp hồi phục một phần thần hồn bị tổn hại của nàng, dường như có một vài thứ đã sắp phục hồi rồi.
Tô Trạch vô cùng mong chờ, hi vọng rằng tới khi đó kiếm linh có thể đọc ra vài cuốn công pháp cấp A cho hắn.
Tổng bộ của Hiệp hội Người tu luyện.
Mấy tên trưởng lão của hội trưởng lão lại xuất hiện lần nữa.
Tất cả mọi người đứng dậy, mong đợi nhìn về phía cửa ra vào ở trước mặt.
Quả cầu thủy tinh lại bị khởi động, hào quang sáng lạng chiếu xuống vùng đất trống ở phía trước.
Không gian bắt đầu vặn vẹo, thần đàn Tịnh Hồn chậm rãi xuất hiện ở trong thế giới chính.
Một cánh cửa từ hiện ra.
Mà cùng lúc đó.
Bên trong thần đàn Tịnh Hồn, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một cửa không gian.
Có người cảm thấy không cam lòng, họ còn chưa ngưng tụ ra hình thức ban đầu của hồn binh.
Có người thì trong lòng lại tràn đầy vui mừng, hình thức ban đầu của hồn binh trong Nê Hoàn Cung chậm rãi lơ lửng.
Tôn Tu cười khẩy, hai mắt tỏa sáng.
Dưới sự giúp đỡ của đan dược, hắn đã ngưng tụ ra được hình thức ban đầu của hồn binh!
Hơn nữa, trải qua một tháng mài giũa này, cường độ tinh thần lực của hắn cũng tăng nhiều, còn lớn mạnh hơn lúc trước không ít!
Có tinh thần lực mạnh mẽ như vậy gia trì nên hiển nhiên hắn khống chế chuông Lạc Hồn càng thuần thục hơn!
Hiện giờ trong lòng hắn thấy tràn đầy tự tin.
Lần này sau khi ra ngoài, hắn chắc chắn sẽ khiêu chiến Tô Trạch, cướp lại thần kiếm!
Tôn Tu thấy tự tin vô cùng, bước ra một bước, ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía cửa không gian.
Ở thế giới bên ngoài.
Một đám cường giả Nhân tộc ánh mắt trông mong, đang đợi sự xuất hiện của các thiên kiêu.