Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 177 - Chương 177: Tiểu Hỏa Đại Triển Thần Uy! Chỉ Nhìn Mấy Lần, Thua Lỗ

Chương 177: Tiểu Hỏa đại triển thần uy! Chỉ nhìn mấy lần, thua lỗ Chương 177: Tiểu Hỏa đại triển thần uy! Chỉ nhìn mấy lần, thua lỗ

Lúc này sắc mặt của chúng thiên kiêu mới dịu một chút, không định tranh chấp cùng với một con yêu thú nữa.

“Ừm, ta xem chừng, cùng lắm là đập được năm người các ngươi cùng một lúc! Nếu như các ngươi có đòn sát thủ khá lợi hại thì cũng chỉ đánh được bốn mà thôi!”

Tô Trạch sờ cằm, nghiêm túc tự nói.

“Ngươi!!!”

Một thiên kiêu mặc váy trắng, khí chất thoát tục, dung mạo tuyệt mỹ mặt đỏ lên, bị lời này của Tô Trạch làm cho tức điên lên rồi.

Những thiên kiêu khác cũng là như thế.

Vốn tưởng linh thú khế ước đã đủ kiêu căng rồi, nhưng không ngờ chủ nhân của nó còn kiêu căng hơn!

Giờ Tô Trạch mới phát hiện ra, bản thân không cẩn thận đã nói tiếng lòng ra luôn rồi, hắn cười trừ trông có hơi lúng túng, xấu hổ.

Nhưng mà hắn lại bắt đầu chuyển đề tài ngay lập tức.

Ánh lửa xuất hiện, một con chim lớn cả người toàn lông vũ mềm mại xuất hiện.

Tiểu Hỏa vui sướng hót lên, bay lượn trên không trung, sau đó lại dúi đầu về phía trước, cọ Tô Trạch với cái cơ thể tròn vo của nó.

Mọi người thấy thế thì đều sửng sốt, không rõ Tô Trạch có ý gì.

Chỉ thấy Tô Trạch sờ lông vũ của Tiểu Hỏa, rồi nói:

“Đây là linh thú khế ước thứ hai của ta, thực lực ở vào khoảng cấp E cao giai đỉnh phong, nếu trong số các ngươi có người đánh thắng được nó vậy thì coi như các ngươi thắng.”

Hắn vẫn thấy rất tự tin với Tiểu Hỏa.

Tám thiên kiêu lạnh lùng hừ một tiếng.

Quá kiêu căng rồi!

Ba lần bảy lượt khiêu khích bọn họ như thế thì ai mà nhẫn nhịn cho nổi!

“Ta tới!”

Một âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên.

Người phụ nữ mặc váy trắng dung mạo tuyệt mỹ kia xuất hiện ở trên đài diễn võ, đôi mi thanh tú hơi nhíu, nhìn về phía Tô Trạch, môi đỏ mọng của nàng khẽ mở.

“Nếu như ta thắng, ta muốn ngươi lập tức nói xin lỗi với ta!”

“Được chứ.”

Tô Trạch thong dong thản nhiên đồng ý.

Trong cơ thể Tiểu Hỏa cũng có huyết mạch của thần thú, trong cùng cấp thì thực lực cũng chẳng kém gì Tiểu Thanh!

Đều là Yêu Vương có thể vượt cấp chiến đấu!

“Cẩn thận một chút nha Tiểu Hỏa, nếu như thua thì ta sẽ cắt giảm khẩu phần lương thực ba ngày của ngươi đó, ngươi nhìn ngươi bây giờ trông béo tới kỳ cục luôn rồi!”

Tiểu Hỏa vừa nghe vậy thì bèn nóng nảy, ngọn lửa khắp toàn thân bốc lên cao.

Một đôi mắt lửa đỏ tròn trịa nhìn chằm chằm vào người phụ nữ mặc đồ trắng kia một cách tàn bạo, chiến ý dâng cao.

Tô Trạch khẽ gật đầu, đối với Tiểu Hỏa tham ăn thì cách này có tác dụng hơn an ủi động viên, nhổi nhét tư tưởng hơn nhiều!

Hắn lui ra phía sau mấy bước, tựa vào trên người Tiểu Thanh, nhìn chăm chú vào cuộc chiến giữa một người và một chim.

Trên đài diễn võ.

Một người một chim rơi vào trạng thái giằng co.

Đỗ Dao mặc váy trắng không hề tỏ ra khinh thường.

Mặc dù con chim lớn cả người đỏ bừng mà nàng đang đối với mặt kia chỉ là cấp E mà thôi, nhưng nó lại cho nàng một loại cảm giác nguy cơ khôn cùng.

Hơn nữa thực lực kinh khủng mà con giao long kia bộc lộ ra trước đó.

Đỗ Dao không nghĩ Tô Trạch sẽ ký khế ước với một con linh thú có thực lực kém, thiên phú kém đâu!

Vì vậy.

Dù có phân tích ra sao thì con chim lớn trước mắt này đều có sức chiến đấu rất mạnh!

Dưới đài.

Diệp Thanh cảm giác bản thân lúc trước còn hiểu quá ít về Tô Trạch.

“Trạch ca còn có con linh thú khế ước thứ hai nữa ư?”

“Ừm, hắn có một con Hỏa Diễm Điểu, nhưng chưa từng thấy nó ra tay.” Hà Tuyết Nhi đáp.

Cũng không phải mỗi hắn thấy nghi ngờ tò mò, những người khác cũng đều thế cả, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nhìn tình huống trên đài.

Đối với con linh thú khế ước thứ hai này của Tô Trạch, tất cả mọi người đều không hiểu lắm về nó.

Nhưng vào lúc này.

Ầm!

Cuộc chiến trên đài bắt đầu!

Đỗ Dao vừa ra tay, nhiệt độ của cả đài diễn võ lại bắt đầu giảm xuống nhanh chóng.

Sương lạnh trắng xoá xuất hiện, phủ xuống giống như kỷ băng hà.

Công pháp mà nàng tu luyện, vừa hay lại có thuộc tính băng kiềm chế Tiểu Hỏa!

Hỏa và băng, cây kim so với cọng râu!

Giọng nói của kiếm linh vang lên.

“Công pháp mà cô bé này tu luyện tốt đấy, nếu có thể trưởng thành tiếp nữa thì tương lai sán lạng!”

Tô Trạch nghe nói như thế, thì nghiêm túc lên chút, ngẩng đầu lên nhìn vào trong chiến trường.

Trong sương mù trắng xoá, loáng thoáng thấy được một quả cầu lửa đỏ.

Hiển nhiên Tiểu Hỏa cũng không phải ăn không ngồi rồi.

Có huyết mạch Chu Tước một trong bốn thần thú, khiến nhiệt độ ngọn lửa của nó cao tới kinh khủng!

“Hí!”

Tiếng rít chói tai vang lên.

Ngọn lửa cháy hừng hực, ánh lửa bùng nổ từ trong làn sương trắng, chỉ trong chớp mắt đã xua tan hơn nửa làn sương trắng.

Sắc mặt Đỗ Dao chợt đổi, lúc này nàng cảm nhận được một chút cảm giác bị áp bách từ trong ngọn lửa kia.

Đây là một sự chênh lệch về cấp bậc thuộc tính lực lượng.

Công pháp mà nàng tu luyện có tinh thâm tới đâu, sương lạnh nàng tạo ra có rét lạnh tới nhường nào.

Thì Tiểu Hỏa lại có huyết mạch Chu Tước, khiến ngọn lửa của nó có chứa một chút đặc tính thần hỏa của Chu Tước!

Đây là sự chênh lệch về căn nguyên rồi!

Đỗ Dao thầm nghĩ không ổn, trực tiếp công kích, một cây gậy chống làm từ băng tuyết xuất hiện.

Theo đợt vung của gậy chống, một vùng lớn băng nhận xuất hiện, tạo ra một đợt sóng lớn đánh về phía Tiểu Hỏa.

Cùng lúc đó, sương trắng lại bắt đầu hiện ra, không khí cứ như thể cũng bị đóng băng lại theo vậy, hạn chế hành động của Tiểu Hỏa.

Chúng thiên kiêu đều hơi nghiêm túc, bọn họ đều cảm giác ra được một tia nguy hiểm từ trong một chiêu này!

Một chiêu này đủ để giết chết một con yêu thú cấp D trung giai rồi!

Vù!

Tiếng xé gió gào thét tới, băng nhận lóe lên hàn quang lạnh lùng, cái lạnh thấu xương tản ra.

Song.

Đối mặt với một kích có uy lực mạnh mẽ này, trong mắt Tiểu Hỏa lại toát ra một tia khinh thường.

Ngọn lửa trên người nó đột nhiên cháy bùng lên, nhiệt độ kinh khủng thoáng cái đã xuất hiện.

Ầm!

Chỉ trong nháy mắt.

Một hỏa cầu xuất hiện, bay nhanh đi và hòa tan một băng nhận.

Uy lực đúng là lớn thật, nhưng đáng tiếc số lượng của băng nhận quá nhiều, không phải một quả cầu lửa là diệt gọn được hết!

Mọi người dưới đài thầm nói ở trong lòng.

Song.

Một cảnh tượng khiến cho tất cả mọi người phải mở rộng tầm mắt đã xuất hiện!

Bình Luận (0)
Comment