“Không nghe nói bao giờ, chắc là bí bảo của tộc khác rồi, nhưng nếu nó có tên này thì chắc cũng là một tiên khí.”
“Cố gắng tu luyện cho tốt vào, có vấn đề gì thì tìm ta!”
Sau khi Trương Mục Chi dặn dò thì lắc mình biến mất không thấy tăm hơi.
“Thật là háo hức mà, đại hội Vạn tộc! Thiên tài của các tộc đều sẽ xuất hiện, đến lúc đó chắc chắn sẽ rất kích thích.”
Diệp Thanh có hơi kích động, ánh mắt sáng quắc, cứ như thể là muốn đánh luôn một trận với thiên kiêu của dị tộc vậy.
Hà Tuyết Nhi nhắc nhở.
“Đến lúc đó phải cẩn thận một chút, mặc dù có quy định không được ra tay ngoan độc, nhưng trước kia vẫn có trường hợp tử vong đó!”
Trong lòng Tô Trạch thì lại không thấy hồi hộp tí nào.
Điều duy nhất khiến hắn thấy hứng thú cũng chỉ có mỗi Thăng Tiên đài thôi.
Ba người cùng đi ra khỏi tổng bộ của Hiệp hội Người tu luyện, cho đến khi tới Học viện Chân Long thì mới tách ra.
Đương nhiên, Diệp Thanh vẫn đi theo Tô Trạch.
“Trạch ca, hôm nào chúng ta lại luận bàn tí đi?” Diệp Thanh rất chi là mặt dày mày dạn.
Tô Trạch cười hỏi: “Sao đây? Ai cho ngươi cái sự tự tin luận bàn với ta thế?”
Diệp Thanh cười hì hì, gãi đầu, vươn một ngón tay ra rồi nói:
“Nếu là luận bàn thì đương nhiên không phải để ngươi ra tay toàn lực, Trạch ca ngươi phải để lại cho ta một cái tay đó nha.”
Hắn trầm ngâm một chút rồi lại bổ sung một câu.
“Nếu như có thể, thì ngươi để lại cả hai tay cho ta luôn cũng được!”
Khóe miệng của Tô Trạch giật một hồi, hắn nín hồi lâu cuối cùng vẫn hộc ra một chữ.
“Cút!”
Hắn nói xong thì chẳng thèm để ý tới người này nữa, xoay người rời đi.
Diệp Thanh vội vã bước nhanh đuổi theo, nằng nặc muốn luận bàn mài dũa.
Mà trong lúc hai người lôi lôi kéo kéo.
…
Cùng lúc đó.
Một đoạn video chiến đấu được đưa đến cho mỗi một vị cường giả Nhân tộc.
Trang viên của Tôn gia.
Trong thư phòng vừa được xây xong.
Sắc mặt của gia chủ Tôn gia Tôn Hầu trầm như nước, nhìn video chiến đấu không ngừng biến ảo ở trước mặt, hô hấp dồn dập dần.
Trong video.
Tôn Tu đã bị Tô Trạch áp chế, không hề có sức đánht rả nữa, tất cả kiếm pháp đều bị phá giải.
Hiển nhiên Tôn Hầu nhìn ra được, Tô Trạch lấy Tôn Tu để thử kiếm, ánh mắt trở nên ngoan độc hẳn.
Khi chuông Lạc Hồn xuất hiện.
Khóe miệng của hắn nhếch lên, lộ ra nụ cười đầy sung sướng.
Song.
Ánh sáng màu tím vàng kia bắn ra, đụng tan ánh sáng đen.
Sắc mặt Tôn Hầu thay đổi kịch liệt, đứng bật dậy, nhìn tiểu đỉnh kia với vẻ không dám tin.
Rất nhanh.
Tôn Tu đã bị dăm ba câu của Tô Trạch làm cho tức tới ngất, chuông Lạc Hồn rơi vào trong tay Tô Trạch.
“Tiểu tạp chủng!”
Tôn Hầu gầm nhẹ một tiếng, hai mắt tràn đầy tơ máu, hắn hận không thể róc xương lóc thịt sống Tô Trạch đang đứng ở trên đài diễn võ ngay.
Video tua nhanh.
Lão tổ Tôn gia xuất hiện.
Trong mắt Tôn Hầu toát lên hy vọng.
Nhưng mà, rất nhanh cảm xúc ấy lại chuyển thành kinh hãi tột độ.
“Sao… Sao hắn lại dám như thế!??”
Tôn Hầu uể oải ngã ngồi ở trên ghế, hắn không tin nổi vào những gì vừa nhìn thấy.
Lão tổ xuất hiện rồi, mà sao một gã tiểu bối như Tô Trạch còn dám xuất kiếm cơ chứ!?
Xong.
Vị trí gia chủ của hắn… Chắc chắn là sẽ bị bãi miễn rồi!
Bãi miễn là chuyện nhỏ, nếu như lão tổ giận lây sang hắn thì đó đã không phải vấn đề chỉ bị bãi miễn nữa!
Liên minh Nhân tộc ở các nơi.
Trước mặt tầng lớp cao tầng của đại gia tộc, trước mặt của Hội đồng Trường cao đẳng, trước mặt cường giả Nhân tộc ẩn cư…
Bọn họ đều giống nhau, đều đang nhìn video chiến đấu của Tô Trạch.
Nhưng trọng tâm mà bọn họ chú ý tới, rõ ràng là phần trận chiến thiên kiêu ở phía sau.
Tiểu Thanh chiến thắng đối thủ với thái độ nghiền áp, Tiểu Hỏa phun quả cầu lửa liên hồi không ngừng nghỉ, cũng là đối tượng mà bọn họ chú ý trọng điểm.
Khi thấy thiên kiêu bị thua hết người này tới người khác, những thiên kiêu còn lại không ai dám nghênh chiến.
Tất cả mọi người đều thấy khiếp sợ, ngơ ngác nhìn video trước mặt, qua một hồi lâu vẫn không hề nói chuyện.
Hai Yêu Vương!
Hồn binh tiểu thành viên mãn!
Còn có ngón kiếm pháp xuất thần nhập hóa đó nữa!
Mỗi một hạng lấy riêng ra cũng đẻ để được gọi là thiên tài rồi!
Mà hôm nay, lại đều xuất hiện ở trên một người.
Người này thật sự là một ngự thú sư sao?
Rất nhanh.
Có tin tức nhỏ xuất hiện ở trong các diễn đàn lớn.
Ngay tức khắc, mọi người thấy chấn động vô cùng, thấy bất ngờ với tin tức kia cực kỳ.
Người lúc trước cảm thấy Tô Trạch không bằng đệ tử của cường giả Hợp Đạo đều thi nhau tỏ vẻ không tin, rõ ràng là tin tức giả, có người cố ý nói ra tin tức kiểu này để lấy lòng mọi người.
Nhưng mà rất nhanh.
Tài khoản chính thức của Hiệp hội Người tu luyện đã công bố một tin tức, cũng đăng kèm vài đoạn video ngắn.
Kiếm pháp tinh diệu nhẹ nhàng đánh bại Tôn Tu.
Hồn binh có tia sáng tím vàng vờn quanh nghiền áp chuông Lạc Hồn tỏa ra ánh sáng đen.
Thanh Giao một kích đánh bại.
Tiểu Hỏa đánh bại liên tiếp hai thiên kiêu, pháp thuật tung nhanh liên tục không tốn thể lực.
Một loạt video đã đánh mặt của những kẻ lên tiếng chất vấn kia kêu bốp bốp cả.
Giờ khắc này, gần như tất cả mọi người có thời gian rảnh đều đang nhìn mấy video này, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.
Bọn họ cũng đều biết Tô Trạch rất mạnh.
Nhưng mà bọn họ hoàn toàn không ngờ, người này lại mạnh tới vậy!
Đệ tử mà cường giả Hợp Đạo dốc lòng bồi dưỡng rất nhiều năm, từ nhỏ đã có được tài nguyên tốt nhất, nhận được sự chỉ đạo tốt nhất, có công pháp và võ kỹ tốt nhất!
Kết quả, vẫn bị một Tô Trạch xuất thân “bình thường” đánh bại!
Quả thực là không thể tin nổi, có thể nói truyền kỳ!
Ngay tức khắc, lời phát biểu của Tô Trạch ở cổng Học viện Chân Long lúc trước bị người ta tìm tòi ra.
Không chỉ người tu luyện, mà đến vô số người bình thường cũng bị lời nói của Tô Trạch khích lệ, bắt đầu tu luyện hoặc làm việc!
Tô Trạch là ví dụ sống đó!
Bọn họ tin chắc, chỉ cần cố gắng thì sẽ nhận được trái ngọt!
Cùng lúc đó.
Trong bí cảnh chim hót hoa nở.
Trong một căn nhà tranh tọa lạc ở dưới chân núi lớn.