Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 184 - Chương 184: Mọi Người Khiếp Sợ, Tô Trạch Có Quyền Hạn Đặc Cấp?

Chương 184: Mọi người khiếp sợ, Tô Trạch có quyền hạn đặc cấp? Chương 184: Mọi người khiếp sợ, Tô Trạch có quyền hạn đặc cấp?

Phi hành khí bắt đầu giảm dần độ cao, cuối cùng dừng lại ở trước một tòa kiến trúc đen từ đầu tới đuôi.

“Đằng trước là Viện nghiên cứu Không gian dị độ rồi, chúng ta không bay thẳng qua được đâu.” Người điều khiển giải thích.

Tô Trạch hơi gật đầu: “Vất vả rồi.”

Hắn ra khỏi phi hành khí rồi đi thẳng về phía viện nghiên cứu.

Vị trí địa lý của viện nghiên cứu rất kỳ lạ, một con đường nối thẳng tới cổng lớn, viện nghiên cứu nằm luôn ở ngay cuối con đường.

Nhưng mà, cũng không mấy ai tới nơi này.

Hắn bước nhanh đi tới cổng.

Ở cổng cũng chẳng có ai trực, trông coi, trước cổng chỉ có độc một máy xác nhận thân phận.

Tô Trạch suy nghĩ một lúc, trong tay có tia sáng chợt lóe, một cái thẻ xuất hiện.

“Tích!”

Đại môn cũng theo tiếng kêu đó mở ra.

Tô Trạch cất bước đi vào trong.

Một đám nghiên cứu viên mặc đồng phục làm việc màu đen rảo bước đi, đều cúi đầu nhìn tài liệut rong tay, hoàn toàn không chú ý tới Tô Trạch ở một bên.

Có tấm thẻ chứng minh thân phận quyền hạn đặc cấp trong tay, hắn ra vào gần như không có trở ngại.

Bước chân nhanh dần.

Tô Trạch dần đi vào khu vực nội bộ của viện nghiên cứu.

Ở phía trước, một đại sảnh cực lớn xuất hiện, giữa sảnh đặt vô số thiết bị điều khiển có độ chính xác cao, giữa không trung còn có một loạt màn sáng lơ lửng.

Một loạt hàng thông tin lướt xuống như thác nước, như không chú ý thì hoàn toàn không nhìn thấy rõ được.

Ở bên trong màn sáng, một loạt hình ảnh không gian thế giới khác xuất hiện.

Những hình ảnh này đều là những không gian thế giới khác ở trong sự khống chế của viện nghiên cứu.

Tô Trạch chỉ nhìn lướt sơ qua thì đã phát hiện có ít nhất hơn một ngàn không gian!

Mãi tới lúc này mới có người chú ý tới Tô Trạch.

“Ngươi là… Tô Trạch?”

Một gã nghiên cứu viên ngây ngẩn cả người, nhận ra hắn ngay.

Hắn vào đây bằng cách nào?

Nơi này là trung tâm điều khiển cốt lõi của Viện nghiên cứu Không gian dị độ đó!

Cho dù Tô Trạch là thiên kiêu Nhân tộc thì cũng không được ra vào nơi này tùy ý như thế mới đúng!

Giọng nói của hắn đã khiến cho những người khác cũng chú ý.

Một đám nghiên cứu viên ngẩng đầu lên, nhìn về bên này, ngay sau đó kinh hô.

“Tô Trạch!??”

“Sao hắn lại tới đây?”

“Chẳng nhẽ hắn muốn gia nhập viện nghiên cứu của chúng ta?”

“Không rõ, nhưng điều làm ta tò mò là, hắn vào phòng điều khiển của chúng ta bằng cách nào trong khi không có người dẫn tới?”

“…”

Một đám nghiên cứu viên thảo luận xôn xao, rất nhanh đã xông tới, tò mò nhìn Tô Trạch.

Lúc này, một người mặc đồng phục rõ ràng có hơi khác với những người khác đi tới.

Nhìn tấm thẻ trên người hắn, là một gã nghiên cứu viên cấp hai, cũng có thể coi là một lãnh đạo nhỏ.

“Tô Trạch? Ngươi vào đây bằng cách nào?”

Tô Trạch tỏ ra bình tĩnh, không trả lời vấn đề của hắn, mà là thẳng vào vấn đề: “Ta muốn gặp Viện trưởng của các ngươi!”

Nghiên cứu viên kia nhướng mày, giọng điệu trở nên gắt hơn: “Tô Trạch, xin hãy trả lời vấn đề của ta trước đã, cho dù ngươi là thiên kiêu Nhân tộc, thì cũng không có quyền hạn của viện nghiên cứu bọn ta đúng chứ?”

Tô Trạch ngước mắt nhìn hắn, thấy có hơi bất đắc dĩ.

Người làm nghiên cứu người trông chán vậy đấy, đầu óc ù lì không biết biến thông, bắt nhịp kém!

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc thế kia, nếu hắn không đưa ra được một lời giải thích hợp lý thì người này chắc chắn sẽ đuổi cổ hắn ra.

Tô Trạch cũng không phải loại người không nói lý, hắn lấy tấm thẻ chứng minh thân phận từ trong túi áo ra.

“Xem thử xem, trên đây viết gì?”

“Thẻ chứng minh thân phận!?”

Tất cả mọi người sửng sốt, thấy có hơi khó hiểu.

Đây là thứ mà chỉ người của Viện nghiên cứu Không gian dị độ mới có, sao Tô Trạch lại có một cái?

Hắn thành người của viện nghiên cứu từ lúc nào thế?

Sao lại chưa nghe nói bao giờ nhỉ?

Mọi người đều thi nhau tới gần, nhìn tấm thẻ chứng minh thân phận kia.

Phía trên có ghi một chút thông tin về thân phận, mà ở phía dưới cùng là cấp bậc quyền hạn.

Phía trên có ghi hai chữ nhỏ.

Đặc cấp!

“Quyền hạn… Quyền hạn đặc cấp!??”

Một tiếng kêu sợ hãi chói tai vang lên.

Tất cả mọi người đều ngây dại, nhìn tấm thẻ chứng minh thân phận trong tay Tô Trạch với vẻ không dám tin.

Hai chữ nhỏ ở trên đó cứ như thể đang lớn dần, bao phủ đỉnh đầu của bọn họ vậy.

Trong cả Viện nghiên cứu Không gian dị độ, người có được quyền hạn đặc cấp có bao nhiêu!??

Không nhiều hơn năm!

Ngoài Viện trưởng thì là mấy lão nghiên cứu viên quyền cao chức trọng!

Những người đó đều là cường giả chân chính, đã thăm dò không biết bao nhiêu là không gian thế giới khác, sự uyên bác về kiến thức của bọn họ đã vượt xa sức tưởng tượng của mọi người.

Mà bây giờ, một thiếu niên có mười mấy tuổi ranh như Tô Trạch lại cũng có quyền hạn đặc cấp!??

Điều này là không thể nào!

Theo bản năng, tất cả mọi người đều sinh lòng nghi ngờ về độ chân thật của tấm thẻ chứng minh thân phận này.

Tay của nghiên cứu viên cấp hai kia run rẩy, lấy một máy xác nhận từ trong lồng ngực ra, phân biệt xem tấm thẻ chứng minh thân phận này là thật hay giả.

Tích!

Đèn xanh sáng lên.

Thật!!!

Ngay tức khắc, tất cả mọi người đều thấy khiếp sợ tột độ, chấn động tột đỉnh lan tới.

Bọn họ một đám người trợn tròn hai mắt, ngơ ngác nhìn chăm chú vào Tô Trạch và tấm thẻ chứng minh thân phận trong tay của hắn, cứ như thấy ma vậy.

“Cái, cái này lại là thật! Tô Trạch có quyền hạn đặc cấp của viện nghiên cứu chúng ta!”

“Chuyện gì thế này!? Ai nói cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra đi?”

“…”

Nghiên cứu viên trong cả đại sảnh đều bị kinh động, không ai thấy tin nổi vào sự thật này.

Mà đúng lúc này.

Tô Trạch khoát tay: “Bây giờ có thể dẫn ta đi gặp Viện trưởng của các ngươi rồi chứ?”

Nghiên cứu viên kia giật mình bừng tỉnh, ánh mắt phức tạp, cung kính đi ở phía trước dẫn đường.

Đám người nhanh chóng tản ra, nhường một ra một lối đi.

Bọn họ tò mò nhìn Tô Trạch, muốn biết rốt cuộc hắn có thân phận gì, rốt cuộc lấy được quyền hạn đặc cấp bằng cách nào.

Rất nhanh.

Ở trước một gian phòng làm việc, nghiên cứu viên dừng lại, chỉ vào gian phòng.

“Nơi này là phòng làm việc rồi của Viện trưởng.”

“Cảm ơn.” Tô Trạch khoát tay, ý bảo hắn có thể đi rồi.

Mặc dù trong lòng nghiên cứu viên kia thấy vô cùng tò mò nhưng lại không dám ở lâu, ngoan ngoãn rời khỏi chỗ này.

Bình Luận (0)
Comment