Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 208 - Chương 208: Tiểu Thanh Đột Phá! Hai Sư Phụ Xuất Quan! Hỏi Dò Con Linh Thú Thứ Ba

Chương 208: Tiểu Thanh đột phá! Hai sư phụ xuất quan! Hỏi dò con linh thú thứ ba Chương 208: Tiểu Thanh đột phá! Hai sư phụ xuất quan! Hỏi dò con linh thú thứ ba

“Ting! Phát hiện hai con linh thú khế ước của kí chủ đều đã đạt tới cấp D, giải trừ hạn chế, danh ngạch linh thú thứ ba chỉ có thể truyền và trả lại đã được giải khóa!”

Đầu tiên Tô Trạch sửng sốt, ngay sau đó thì lại thấy vui mừng.

Tin tức kia đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mà!

Vốn hắn còn đang sầu vì tu vi không đủ dùng, tu vi mỗi ngày truyền và trả lại không được nhiều lắm.

Bây giờ hệ thống lại nói với hắn, có thể ký khế ước thêm một con linh thú nữa!

Có thể nói là niềm vui ngoài ý muốn!

Xem ra trong kế hoạch dạo này, phải cho thêm một một kế hoạch tìm một con linh thú có huyết mạch tốt mới được!

Không bàn tới huyết mạch đặc thù nhiều hay ít, ít nhất thì cũng phải có chút chút huyết mạch đặc thù.

Nếu không, năng lực của hắn mang ra dùng sẽ lãng phí.

Tô Trạch đè lại sự vui mừng trong lòng, cười híp mắt vỗ người Tiểu Hỏa.

Hắn cố ý tránh đi một vài bộ vị mấu chốt, chỉ sờ đầu và cánh của Tiểu Hỏa.

Tiểu Hỏa cảm thấy chủ nhân có hơi cổ quái, nhưng lại không rõ có chuyện gì xảy ra, nên cũng chỉ đành thôi.

Tô Trạch quay đầu lại, bỗng nhìn thấy một đám giáo viên và sinh viên đang nhìn mình.

“Linh thú trong nhà bỗng đột phá, đã quấy rầy đến tu luyện của các vị rồi, xin lỗi nha.”

Hắn giơ tay lên nói xin lỗi.

Mọi người vội vàng khoát tay: “Không sao không sao, đột phá là chuyện quan trọng hơn.”

Trong đó có không ít người đều là ngự thú sư, lúc này đều nhìn Tô Trạch và Tiểu Hỏa ở bên cạnh với vẻ hâm mộ.

Không cần nghĩ cũng biết, trong cơ thể con linh thú này chắc chắn cũng có một chút huyết mạch đặc thù!

Mỗi tội không biết là huyết mạch gì thôi.

Nhưng mà huyết mạch đặc thù của thần cầm, hình như cũng chỉ có vào loại mà thôi.

Hơn nữa còn là thuộc tính Hỏa!

Không phải là Phượng Hoàng, thì là Chu Tước!

Ngoài ra, thì gần như là không có khả năng khác nữa rồi.

Trong này dù là huyết mạch của loài nào thì cũng đều là huyết mạch tối cao!

Bọn họ cũng rất hâm mộ, rồi lại thấy bất đắc dĩ.

Nghe nói linh thú của Tô Trạch ban đầu rất bình thường, bây giờ có thể phản tổ, chắc chắn là nhờ thiên phú ngự thú của Tô Trạch siêu tuyệt nên chúng mới phản tổ được như thế.

Không có thiên phú này, cho dù để bọn họ ký khế ước với con Thanh Giao hoặc là Hỏa Diễm Điểu trước mắt này ngay từ lúc ban đầu, thì bọn họ cũng chẳng thể bồi dưỡng được tới mức độ này!

Sau khi Tô Trạch đánh tiếng với Trương Mục Chi cùng với các thiên kiêu có mặt ở đây thì vội vã rời đi.

Tiểu Thanh và kiếm linh còn đang ở nhà.

Nói không chừng Tiểu Thanh cũng sắp đột phá rồi.

Tô Trạch hóa thành kim quang bay lên trời, Tiểu Hỏa theo sát phía sau, một lát sau đã về đến nhà.

Kể từ sau khi có năng lực ngự hồng phi hành thì Tô Trạch cũng chẳng ra vào bằng cửa chính nữa.

Hắn chui vào ban công qua cửa sổ, vừa vào phòng khách thì đã thấy kiếm linh đang canh bên cạnh Tiểu Thanh, vẻ mặt rất là nghiêm túc.

Nhìn thấy Tô Trạch trở lại,sắc mặt nàng dịu đi không ít.

Tiểu Hỏa hót một tiếng rồi lao vào trong ngực của nàng, lẩm bẩm nói luyến thoắng liên hồi.

Tô Trạch thì đi tới bên cạnh Tiểu Thanh, tập trung tinh thần nhìn.

Dao động sinh mệnh đang tăng dần, chắc là sắp đột phá tới nơi rồi.

Hắn ngồi luôn phòng khách, câu được câu không đáp Tiểu Hỏa.

Sắc trời tối dần.

Khi tia sáng cuối biến mất ở phía chân trời.

Thanh quang trên người Tiểu Thanh sáng rực, nhưng rồi lại thu liễm luôn.

Năng lực khống chế của nó rất mạnh, có thể áp động tĩnh áp chế xuống.

Hơn nữa chỉ là thăng từ sơ giai lên trung giai, cũng không tạo ra dị tượng quá kinh người.

Thanh quang lóe lên ở trong phòng, kèm theo là những tiếng tim đập vang vọng.

Một lúc lâu sau.

Thanh quang chợt thu vào trong người Tiểu Thanh.

Nó chậm rãi mở mắt ra, tỏng con ngươi màu xanh có một chút vàng kim chợt lóe rồi biến mất.

“Tên: Thanh Giao!”

“Đẳng cấp: Cấp D trung giai!”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Thanh Long 7%!”

Tô Trạch gật đầu, Nồng độ huyết mạch của Tiểu Thanh cũng tăng lên rồi.

“Ngươi đột phá xong rồi sao? Sao lại chẳng có tí động tĩnh gì thế?”

Tiểu Hỏa vung cánh xuất hiện ở bên cạnh Tiểu Thanh, nghi ngờ hỏi.

Âm thanh loli non nớt kia làm Tiểu Thanh sửng sốt, sau đó phản ứng lại ngay.

“Ngươi thì biết cái gì.”

Tiểu Thanh lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu đi, cũng không thèm nhìn Tiểu Hỏa một cái.

Nhưng Tiểu Hỏa lại cứ dây dưa, nàng vừa học được nói, nên đương nhiên là sẽ nói không ngừng.

Hai linh thú xúm lại với nhau, lượn lờ trong phòng khách.

Tô Trạch thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ hai con linh thú đều đã đột phá xong, hắn cũng đã thăng lên tới Kim Đan, hình như chỉ còn mỗi kiếm linh thôi.

“Đá Huyết Sát kia vẫn chưa tiêu hóa xong ư? Ngươi bị khó tiêu hả? Có cần thuốc kích thích đường tiêu hóa không?”

Kiếm linh trợn trắng mắt, hừ một tiếng:

“Ngươi tưởng khôi phục đơn giản thế à? Nhưng cũng mau thôi, sắp hấp thu xong rồi.”

Tô Trạch nghe vậy mở giao diện hệ thống ra, quả nhiên thấy dãy số phía sau Trảm Tiên kiếm đã gần tới max rồi.

Cái này cũng tiết kiệm được không ít công phu.

Vốn tưởng còn phải đi chém giết không ít yêu thú, bây giờ một bước này đã được giảm bớt rồi.

“Cố gắng lên nha, sớm ngày khôi phục, ta đang chờ công pháp của ngươi đấy!”

Tô Trạch mỉm cười vỗ bả vai kiếm linh, sau đó trở về gian phòng của mình.

Người kiếm linh cứng đờ, mãi một hồi lâu sau mới bình thường lại được.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa vẫn còn đang đùa giỡn, thỉnh thoảng có tiếng vang truyền ra.

Tô Trạch nghe những âm thanh này, cảm thấy cuối cùng nhà cửa cũng nhộn nhịp, khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười tươi.

Ngày hôm sau.

Tô Trạch dậy thật sớm, tinh thần phấn chấn tiêu sái đi tới phòng khách.

Âm thanh của kịch truyền hình cẩu huyết truyền vào trong tai, mùi thơm của đủ loại linh thực hòa quyện vào nhau bay vào trong mũi.

Trên ghế salon ở phòng khách, Tiểu Thanh, kiếm linh, Tiểu Hỏa ngồi theo thứ tự, bên cạnh để đủ loại đồ, bọn họ đang say sưa nhìn hình ảnh trong màn ảnh.

“Khụ khụ.”

Tô Trạch ho khan một tiếng, nhắc nhở về sự hiện hữu của mình.

Mãi tới lúc này, các nàng mới có phản ứng.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa bay đến bên cạnh Tô Trạch, thân mật bay vòng quanh hắn.

“Được rồi đừng nghịch nữa.”

Bình Luận (0)
Comment