Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 214 - Chương 214: Trứng Đen Biết Nói! Sinh Vật Không Xác Định (2)

Chương 214: Trứng đen biết nói! Sinh vật không xác định (2) Chương 214: Trứng đen biết nói! Sinh vật không xác định (2)

Lúc này, Tô Trạch lên tiếng ngăn cản.

“Sư phụ, ta thấy nó không giống đang nói dối đâu.”

Hắn nhìn chằm chằm và quả trứng đen, đồng thời trước mắt cũng có một loạt hàng chữ hiện lên.

“Tên: ??? (Thế ấu sinh không xác định)”

“Đẳng cấp: Cấp D trung giai!”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Huyền Vũ 1%!”

“Kỹ năng: Thuật Niết Bàn Trường Sinh!”

“Ghi chú: ?????”

Tô Trạch liên tục nhìn những chữ này nhiều lần, sau đó lại quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, xác định hệ thống không xảy ra vấn đề xong.

Quả trứng đen trước mắt…

Ngoài huyết mạch và kỹ năng thì hoàn toàn không có tin tức hữu dụng gì mấy!

Đến hệ thống cũng không biết rốt cuộc quả trứng đen trước mắt là sinh vật gì sao?

Nhưng nếu có huyết mạch Huyền Vũ, vậy chắc sẽ phải biết mới đúng chứ!

Trong lòng Tô Trạch tràn đầy nghi ngờ, và rồi lại thấy vô cùng tò mò về thân phận của quả trứng đen này.

Mà làm người ta chú ý nhất là kỹ năng của nó.

Thuật Niết Bàn Trường Sinh!

Mặc dù Tô Trạch không biết đây là thứ gì, thậm chí còn chẳng nghe qua cái tên này bao giờ.

Nhưng cái tên này vừa nhìn là biết nó không đơn giản, chắc chắn là kỹ năng thiên phú của chủng tộc chúng nó.

Hơn nữa kỹ năng này cũng đã giải thích được cho thắc mắc vì sao quả trứng đen này lại luôn sống được ở nơi này.

Kỹ năng này vừa nhìn cái là biết có thể sống, có thể sống thật lâu thật lâu.

“Nếu ta muốn ký khế ước với quả trứng đen này thì có nguy cơ nó sẽ làm phản không?”

Để cho chắc ăn, Tô Trạch vẫn thử hỏi hệ thống một chút.

Linh thú khế ước của hắn thì phải trung thành tuyệt đối một trăm phần trăm với hắn.

Nếu như tìm phải một phần tử phản loạn, rồi đến thời khắc mấu chốt lại đâm sau lưng hắn thì xui xẻo.

Vì vậy.

Điểm này đặc biệt quan trọng!

May mà, hiếm khi hệ thống lại đưa ra đáp án.

“Ghi chú: Bổn hệ thống là độc nhất ở trên đời, hiệu quả của khế ước không lừa già dối trẻ, mong kí chủ đừng có nghi ngờ về hiệu lực ràng buộc của bổn hệ thống!”

Tô Trạch khẽ gật đầu, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía quả trứng đen.

Quả trứng đen kia cảm nhận được ánh mắt của Tô Trạch thì bỗng hơi run rẩy, cảm thấy có chút không ổn.

“Sao thế nhóc?” Tuyết Lệ Hàn nghe thấy lời mà Tô Trạch nói thì dừng tay kịp thời, quay đầu hỏi.

“Ta định ký khế ước với quả trứng đen này.”

Tô Trạch đáp.

“Cái thứ này? Thứ này có đáng tin không?”

Tuyết Lệ Hàn cau mày, nhìn về phía Lữ Tranh Đạo hỏi.

“Đáng tin! Tuyệt đối đáng tin!”

Lữ Tranh Đạo còn chưa nói thì quả trứng đen đã vội vàng trả lời thay hắn rồi.

Cũng hết cách rồi, hôm nay nếu không đồng ý thì e sẽ từ trứng đen biến thành trứng rán luôn.

Vì giữ mạng, có khế ước hay không thì tính sau.

Nó thầm nghĩ.

Mấu chốt là hình như tiểu tử kia có quan hệ rất tốt với hai cường giả Hợp Đạo kia, chỗ dựa của hắn rất trâu bò, nếu như vậy thì nó cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Lữ Tranh Đạo không đáp lại quả trứng đen đó, ánh mắt lấp lóe.

Hắn cũng không chắc lắm, không biết lai lịch của quả trứng đen này.

Nhưng Tô Trạch lại nói, giọng điệu tự tin kiên định.

“Sư phụ, ngươi phải tin tưởng thiên phú ngự thú của ta, tuyệt sẽ không để tình huống làm phản xảy ra.”

Lữ Tranh Đạo thấy hắn chắc chắn như vậy, lại nghĩ tới cái thiên phú ngự thú kinh người kia, lúc này mới yên lòng lại.

“Ngươi đã nghĩ kỹ chưa, thế thì cũng không phải không được.”

Tô Trạch gật đầu, đi tới trước mặt quả trứng đen, duỗi ngón tay ra.

Trong phút chốc.

Một luồng bạch quang tản ra.

Một đám hoa văn rườm rà đến cực điểm, tràn ngập khí tức đại đạo xuất hiện, phủ lên trên quả trứng đen.

Ngay sau đó âm thanh của hệ thống vang lên ở trong đầu Tô Trạch.

“Ting!”

“Kí chủ đã ký khế ước với linh thú thứ ba, số lần truyền của mỗi ngày tăng lên thành ba lần!”

Khế ước hoàn thành chỉ trong nháy mắt.

Hiện giờ đẳng cấp khế ước của hệ thống đã cao hơn không ít, hơn nữa quả trứng đen này là loại đã có ý thức của bản thân.

Thế nên, hệ thống cố ý tăng độ mạnh lên, còn dùng loại thủ đoạn cường lực nhất.

Quả trứng đen này vốn còn thấy khinh thường ở trong lòng.

Suy cho cùng ngự thú sư linh tinh gì gì đó, lúc trước nó cũng gặp qua rồi, thế nên dù ít dù nhiều thì cũng có hiểu biết về cách khế ước, thậm chí còn thử luyện nữa cơ.

Nhưng mà sau đó bởi vì một vài nguyên nhân nên không thử tiếp nữa.

Thế nên nó tự cho rằng bản thân rất hiểu về ngự thú sư.

Loại khế ước này, rất khó ảnh hưởng trực tiếp được đến nó.

Nhưng.

Khi một tia sáng xuất hiện.

Một cảm giác nguy cơ xuất hiện theo bản năng, làm sinh vật trong quả trứng đen rùng mình, bỗng dưng cảm thấy không ổn.

Nhưng hối hận thì đã không còn kịp rồi.

Một loại lực lượng thần bí cổ quái xuất hiện, trực tiếp khắc những thần văn huyền ảo phức tạp kia vào nơi sâu trong linh hồn của hắn.

“Ôi đệt…”

Ngay sau đó.

Quả trứng đen đột nhiên bình tĩnh lại, khi nhìn về phía người thanh niên ở trước mặt, thì trong lòng lại sinh ra một cảm giác vui lòng phục tùng.

Tô Trạch nghe âm thanh còn đang vang vọng ở trong đầu mình thì gật đầu với vẻ rất là hài lòng gật đầu.

“Sau này sẽ gọi ngươi là Hắc Đản nha.”

Hắc Đản: “…”

Nó rất muốn phản bác, nhưng hoàn toàn không nói nên lời.

“Sư phụ, bên kia có phát hiện gì không?”

Sau đó Tô Trạch quay đầu lại hỏi.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Lữ Tranh Đạo và Tuyết Lệ Hàn đều lắc đầu, tiếc nuối nói:

“Không phát hiện được gì hết, chỉ có mỗi phế tích thôi, cũng chỉ có thằng nhóc nhà ngươi may mắn, lại phát hiện được quả trứng đen này…”

Tô Trạch yên lặng gật đầu.

Với trình độ của hai ông lão, diện tích bao phủ tích của thần niệm có thể nói là không tưởng tượng nổi, trước khi bước bào sao lại không phát hiện dị thường ở chỗ này cơ chứ.

Vậy thì, bọn họ đều cố ý để mình tới trước…

Tô Trạch không biết suy đoán này có đúng hay không, nhưng mà đại khái thì chắc là thế rồi.

Chuyện tìm linh thú khế ước thứ ba của hắn coi như là xong rồi.

Hành trình hồi ức việc xưa của hai ông già giờ mới bắt đầu.

Theo sự hướng dẫn của Tuyết Lệ Hàn, đoàn người theo hắn đi lại ở trong đống phế tích khổng lồ này.

Bình Luận (0)
Comment