Tô Trạch nghe tiếng bàn luận xôn xao truyền đến bên tai, cảm giác mình như trở lại lúc đi học ở kiếp trước vậy.
Không buồn không lo, không cần suy nghĩ về vấn đề công việc, nuôi gia đình, mỗi ngày chỉ cần làm một chuyện —— Học tập.
Nếu nội dung mà bọn họ thảo luận không phải “Linh lực” “Yêu thú” “Kim Đan” gì gì đó thì càng hoàn mỹ.
Song.
Đúng lúc này.
Có một chữ truyền vào trong tai Tô Trạch, thu hút sự chú ý của hắn.
Dị tộc?
“Nghe nói người của tộc Huyết Thần mấy ngày nữa sẽ tới học viện của chúng ta.”
“Hả? Là chủng tộc giáp giới với biên cương phía Tây của Liên minh ấy hả?”
“Đúng, nghe nói bên bọn họ cũng rất coi trọng đại hội Vạn tộc lần này, thế nên cố ý phái người dự thi của bọn họ tới mài dũa làm nóng người với thí sinh Nhân tộc của chúng ta, trước khi đại hội Vạn tộc chính thức bắt đầu.”
“Đây đúng là một tin tức lớn, ta nghe người trong nhà nói, người tu luyện trong lớp thế hệ trẻ này của tộc Huyết Thần cũng rất mạnh, trong đó còn có một kẻ cực kỳ biến thái, không biết có theo tới hay không.”
“Ai biết được, nhưng mà đến lúc đó nơi diễn ra mài dũa, chắc là ở Học viện Chân Long của chúng ta rồi, suy cho cùng thì những thiên kiêu kia đều ở trong học viện của chúng ta mà.”
“Các ngươi nói xem, người của tộc Huyết Thần với thiên kiêu của chúng ta, rốt cuộc thực lực của bên nào mạnh hơn?”
“Nói nhảm, đương nhiên là người của chúng ta rồi.”
“Đừng nói thế, thiên kiêu của chúng ta đúng là rất mạnh, nhưng mà chủng tộc khác cũng không phải bất tài, tộc Huyết Thần từng có rất nhiều cường giả, truyền thừa của bọn họ không yếu.”
“…”
Vài sinh viên có bối cảnh gia tộc thâm hậu, tin tức linh thông đang lặng lẽ thảo luận.
Lời của bọn họ đều lọt hết vào trong tai Tô Trạch.
Tộc Huyết Thần?
Cái tên này nghe cũng ngầu lòi phết, lại dám thêm một chữ “Thần” ở trong tên.
Không phải kiêu căng thì là có thực lực mạnh mẽ thật.
Hơn nữa còn muốn mài dũa với người của Học viện Chân Long?
Thú vị, đúng là thú vị mà.
Khóe miệng của Tô Trạch nhếch lên, nở một nụ cười, hắn thấy có hơi mong đợi với tộc Huyết Thần rồi.
Nhưng trong đầu hắn bỗng nhớ lại lời mà Tuyết Lệ Hàn nói, nụ cười trên môi chợt khựng lại.
Nếu như ra ngoài thử kiếm, rất có thể sẽ không gặp được người của tộc Huyết Thần!
Một bên là tu luyện, còn một bên lại là mài dũa với thiên tài của dị tộc.
Trong bỗng chốc, Tô Trạch cảm thấy có hơi khó chọn.
Cuối cùng, hắn vẫn quyết định nghe theo lời của lão Tuyết.
Suy cho cùng thì bây giờ tăng thực lực lên mới quan trọng hơn, còn người của tộc Huyết Thần, đến lúc đại hội Vạn tộc diễn ra thì tự nhiên sẽ đụng mặt thôi.
Đợi khi đó, lại đánh mấy trận cũng không muộn.
Tô Trạch đi theo dòng người đi tới căn tin, ăn không được một bữa phúc lợi nhà ăn của Học viện Chân Long, ăn no nê.
Trước khi đi hắn lại chợt nghĩ đến mấy kẻ tham ăn trong nhà thì lập tức dừng bước, đi vòng vèo đến chỗ mấy chỗ lấy món ăn, đóng gói xong một đống lớn đồ ăn thì mới bằng lòng bỏ qua.
Ngay sau đó, hắn rời khỏi căn tin, chạy thẳng về phía khu nhà trọ.
Lần này, Tô Trạch đi một chuyến tới cửa chính mà đã rất lâu rồi hắn vẫn chưa đi qua.
Hắn lấy chìa khóa ra, hiện giờ trong lòng hắn thấy có hơi thấp thỏm, suy cho cùng thì trước khi đi mình đã chọc cho kiếm linh nổi giận đùng đùng, đợi lát nữa chính mình mở cửa đi vào, có khi nào ăn luôn một xiên không nhỉ?
Cạch một tiếng, cửa lớn mở ra.
Tô Trạch cầm một đống hộp được gói cẩn thận trong tay lên che ở trước mặt, rồi chậm rãi đi vào trong phòng, nhưng rồi lại chợt thấy Trảm Tiên kiếm đang lơ lửng trên không trung, huyết quang tuôn ra như suối chảy, nhuộm cả phòng khách thành màu đỏ.
“Có chuyện gì thế?”
Hắn vội vàng lên tiếng hỏi.
Hắc Đản lắc mình đi ra ngoài, lấy lòng nói: “Hình như chị kiếm linh sắp đột phá rồi, sau khi nói với bọn ta một câu xong thì tới bây giờ vẫn chưa ra.”
Tô Trạch tản thần niệm ra, sau khi kiểm tra kiếm thể của kiếm linh một phen thì mới yên lòng lại.
Hắn đặt hộp cơm lên bàn: “Tiểu Hỏa Tiểu Thanh, ăn đi, ta mang về cho các ngươi đó.”
Tiểu Hỏa reo hò một tiếng, vọt lên bắt đầu ăn uống no say.
Cách lúc nàng đột phá lên cấp D mới qua có vài hôm mà thôi, nhưng hình thể của nàng đã khôi phục về hình dáng tròn vo lúc trước, trông cứ như một quả cầu bằng thịt tròn vo vo vậy.
Tướng ăn của Tiểu Thanh thì khỏi phải bàn tới, trông giống một thục nữ.
Còn Hắc Đản ấy hả, nó không có miệng, thế nên tạm thời không ăn được thứ gì cả, chỉ có thể tới bên Tiểu Hỏa, kêu nàng miêu tả cặn kẽ về mùi vị và đủ loại cảm giác.
“Ta nói này Tiểu Hỏa, đừng cắm đầu vào ăn một lèo như thế, để lại cho kiếm linh một chút chứ!”
Sau khi Tô Trạch nhìn thấy tốc độ ăn cơm của Tiểu Hỏa thì lau mồ hôi lạnh, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
“A, biết rồi biết rồi.”
Âm thanh loli ngây thơ của Tiểu Hỏa vang lên, nghe vào tai đúng là dụ con nhà người ta phạm tội.
Tô Trạch nhắc nhở một câu xong thì nhìn Trảm Tiên kiếm, hắn chờ đợi trong niềm háo hức.
Tác dụng của đá Huyết Sát rất lớn, đã cung cấp cho kiếm linh một khoản giá trị huyết khí rất lớn, làm nàng trực tiếp viên mãn, bắt đầu lột xác khôi phục.
Sau một hồi lâu.
Vù.
Trảm Tiên kiếm khẽ rung.
Trong phút chốc, từng sợi huyết quang nhỏ li ti bị thu về, dồn hết vào trong Trảm Tiên kiếm.
Ở giữa thân kiếm, một vài dấu vết của kẽ nứt cũng trở nên mờ đi rất nhiều.
Cùng lúc đó.
Tin tức có liên quan tới Trảm Tiên kiếm hiện ra trước mắt Tô Trạch cũng đã được cập nhật.
“Vũ khí: Trảm Tiên kiếm, linh bảo trung giai, có thể phục hồi (Giá trị hồn lực: 30/10000)”
Bây giờ Trảm Tiên kiếm vẫn đang trong trạng thái có thể chữa trị, nhưng giá trị huyết khí phía sau đã biến thành giá trị hồn lực.
Hơn nữa còn không phải bắt đầu từ con số không.
Huyết quang lại hiện ra, đáp xuống sàn nhà của phòng khách, cuối cùng ngưng tụ thành dáng vẻ một thiếu nữ tuyệt mỹ.
Kiếm linh thấy Tô Trạch thì hừ một tiếng đầy lạnh lùng, nàng lại nhớ tới chuyện tầm trưa.
Nàng vừa khôi phục đến cấp bậc linh bảo trung giai, cộng thêm lại nhìn thấy một bàn thức ăn ngon kia nữa, thì bỏ qua ý định truy cứu Tô Trạch chuyện ban trưa.