Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 226 - Chương 226: Nhận Thức Chung Của Giới Tu Luyện: Nhược Điểm Của Ngự Thú Sư Chính Là Bản Thân Kẻ Đó?

Chương 226: Nhận thức chung của giới tu luyện: Nhược điểm của ngự thú sư chính là bản thân kẻ đó? Chương 226: Nhận thức chung của giới tu luyện: Nhược điểm của ngự thú sư chính là bản thân kẻ đó?

Theo như lời của hắn, đời người lắm đắng cay, phải biết tận hưởng thú vui trước mắt.

Hắn sống đã lâu như vậy rồi, dốc sức lâu như vậy, giờ hưởng thụ một tí thì có sao?

Tô Trạch đi lên trước, cất tiếng chào hỏi hai ông lão.

“Sư phụ, ta tới rồi.”

Thần niệm của hai vị Hợp Đạo chú ý cá bơi lội dưới mặt nước, biết là tạm thời sẽ không có cá mắc câu, bèn xoay người lại cười nói:

“Tới rồi à, đợi lát nữa đợi lát nữa, đợi thêm lát nữa rồi chúng ta lên đường luôn.”

Tuyết Lệ Hàn cười nhạo nói: “Dưỡng Long, ta thấy ngươi nghỉ câu luôn đi, ngồi nguyên một đêm mà miếng vảy cũng còn chẳng câu được, dẹp luôn đi cho nhẹ nợ.”

“Tưởng bở.” Lữ Tranh Đạo quay đầu lại mắng đầy giận dữ, “Có thể là ngươi cố ý dùng thần niệm dọa chạy mấy con cá đen lớn kia, không thì ta đã câu được từ lâu rồi.”

Hai ông già lại cãi nhau, một lời không hợp là lại quay ra chí chóe.

Tô Trạch ngồi trên một tảng đá ở bên cạnh, vắt chân ngồi xem hai ông lão cãi vã.

Tiểu Thanh và Hắc Đản ngoan ngoãn đi theo bên cạnh hắn.

Còn Tiểu Hỏa thì lại nhao nhao lên tới bên cạnh chậu đựng mồi câu của hai ông lão, cúi đầu ăn vụng mồi câu.

Hai ông già giàu chảy mỡ, còn bỏ thêm không ít linh dược vào trong mồi câu, linh khí đầy đủ, ăn vài miếng rất tốt cho tu luyện.

Sau một hồi lâu.

Cuối cùng Tuyết Lệ Hàn và Lữ Tranh Đạo cũng ngừng lại, quay đầu nói với Tô Trạch:

“Đi thôi, đi tìm mấy tên kia đánh nhau cho hả giận!”

Vừa dứt lời.

“Grào…”

Một tiếng rồng ngâm du dương vang lên, hắc long khổng lồ đáp xuống từ trên trời, khí thế kinh người.

Hiển nhiên Tuyết Lệ Hàn cũng không cam lòng yếu thế, phất tay chém ra một kiếm quang lóa mắt, chém rách hư không ở trước mặt.

Khe không gian xuất hiện, Tô Trạch đứng dậy, thu Tiểu Hỏa và Hắc Đản vào trong không gian ngự thú.

Tiểu Thanh thì vẫn núp ở trên cổ tay của hắn như cũ.

Hết thảy đều chuẩn bị cong.

Theo sự hướng dẫn của hai ông lão, Tô Trạch lại tiến vào trong khe không gian.

…...

Phía Tây của Liên minh.

Vùng biên cương.

Ở trong khu hoang dã mênh mông vô ngần, một khe không gian bỗng dưng xuất hiện.

Ba người Tô Trạch đi ra từ trong đó.

“Đây là đâu thế?” Tô Trạch lên tiếng hỏi.

“Phía Tây, ở gần sát đường biên giới của Liên minh Nhân tộc chúng ta rồi.” Lữ Tranh Đạo đáp.

Tô Trạch ừ một tiếng, hoạt động cơ thể một chút, chuẩn bị nghênh đón cuộc chiến đấu kế tiếp.

Chuyến này ra ngoài, chắc chắn phải đánh tới sướng tay mới được, không thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.

“Đi thôi, ta nhớ ở phía trước chính là một cứ điểm của dị tộc, bên trong chắc là vẫn còn vài tên trông thú vị kia.”

Lữ Tranh Đạo rất quen thuộc với tình hình của phía Tây, chỉ một phương hướng.

“Đi đi đi, thằng nhãi ngươi phải nhớ, lát nữa đừng để linh thú ra tay, chỉ được sử dụng kiếm, để cho Dưỡng Long nhìn thử xem, kiếm đạo chúng ta mạnh thế nào.”

Tuyết Lệ Hàn xoa tay nói.

Liên minh Nhân tộc.

Ngoài ba trăm dặm ở biên cảnh phía Tây.

Đây là khu vực hẹp nằm giữa lãnh địa của Liên minh Nhân tộc và tộc Huyết Thần, thuộc về khu vực không ai quản lý, các chủng tộc với đủ loại thực lực sống hỗn hợp ở đây.

Có Nhân tộc, có tộc Huyết Thần, có Ma tộc, cùng với các chủng tộc khác sinh sống ở nơi này.

Trong có rất lớn một phần người, đều là đào phạm của các tộc chạy trốn tới chỗ này để kéo dài hơi tàn.

Nơi này không có trật tự, không có quy tắc, hết thảy đều lấy thực lực vì tôn!

Thực lực của ngươi mạnh, nắm tay của ngươi đủ cứng, vậy thì ngươi sẽ là đại ca, muốn làm gì thì làm cái đó.

Hội Vô Thường là một tập thể có thực lực khá mạnh ở nơi này.

Trong hội có một mông công pháp được cường giả Hóa Thần truyền lại.

Vì vậy, thực lực của bọn họ cũng có chút mạnh mẽ, là địa đầu xà số một số hai ở mảnh đất mang này.

Bọn họ làm xằng làm bậy, ngang ngược càn rỡ, nhưng mà trên cơ bản thì tất cả mọi người đều chỉ giận lại không dám nói gì.

Suy cho cùng, thực lực của người ta bày ra đó, không phục thì cũng phải phục thôi.

Mà hôm nay.

Tổng bộ của hội Vô Thường.

Cường giả Nguyên Anh cảnh đỉnh phong có thực lực mạnh mẽ nhất như cảm nhận được gì đó, phá quan đi ra, ánh mắt ngưng trọng vô cùng, nhìn về bầu trời phía phương xa.

Rất nhiều người đều bị kinh động.

Một loạt phi hồng xuất hiện, bọn họ tỏ ra nghi ngờ, không biết đã xảy ra chuyện gì.

“Hội trưởng, có chuyện gì thế?”

Một gã Nhân tộc Kim Đan đỉnh phong lên tiếng hỏi.

Phía sau hắn còn có vài tên cường giả Kim Đan nữa, khí tức mạnh mẽ, trên người đều có được một luồng sát khí như ẩn như hiện.

Hiển nhiên, đều là kẻ tàn nhẫn cả.

Mà đúng lúc này.

Một đường cầu vồng đang nhanh chóng lan tới từ phía trên.

Hào quang sáng chói, lóa mắt vô cùng, tốc độ nhanh tới kinh khủng, gần như chỉ trong nháy mắt đã lan tới trên đỉnh đầu của bọn họ.

“Kẻ nào!?”

Tất cả mọi người đều bị kinh động, có tiếng hét phẫn nộ truyền tới.

Quả thực là chán sống, dám trực tiếp bay đến đỉnh đầu của bọn họ!

Đây là khiêu khích!

Là đang tuyên chiến với hội Vô Thường!

Song.

Ngay sau đó, tia sáng biến mất, có mấy bóng người xuất hiện.

Nhưng mà làm cho người ta chú ý nhất, vẫn là thân thể của con rồng khổng lồ dài hơn mấy trăm mét, có thể nói là che khuất bầu trời kia!

Cùng lúc đó.

Uy áp kinh khủng của tu sĩ Hợp Đạo giáng xuống từ trên trời!

“Hợp… Hợp Đạo!??”

Thoáng cái, tiếng thét chói tai chứa đầy sự kinh hãi vang lên.

Cao tầng của hội Vô Thường trợn mắt há hốc mồm, trong nháy mắt sắc mặt đã trầm xuống, bọn họ ngơ ngác nhìn bóng dáng hù chết người kia, miệng ngập ngừng, không dám phát ra một chút âm thanh nào.

Trong lòng bọn họ thấy chấn động vô cùng, dấy lên sóng to gió lớn, cứ như đảo lộn núi sông vậy.

Cường giả Hợp Đạo!

Hơn nữa còn là ba vị!??

Chuyện gì thế này!?

Bọn họ trêu chọc phải cường giả bậc này từ khi nào thế!

“Dưỡng Long, ngươi có thể bảo con xuẩn long này của ngươi tém tém lại chút không? Hù chết bọn họ thì phải làm sao?”

Lúc này, một âm thanh chứa đầy sự bất mãn xuất hiện.

Nhưng mà không ai thấy bất mãn.

Suy cho cùng… Đây là lời nói thật.

Đã có người té xỉu rồi, tứ chi còn đang co quắp, phía dưới còn có cả một vũng nước trông khả nghi.

Đành chịu thôi.

Đối với hầu hết người tu luyện, Hóa Thần đã là cường giả đứng đầu rồi.

Bình Luận (0)
Comment