Phải biết rằng, bội số trả lại cao nhất hiện giờ của hệ thống là gấp trăm lần!
Trực tiếp trả lại số tu vi là năm mươi nghìn năm!
Ba lần truyền, bội số trả lại lần sau cao hơn lần trước!
Tổng cộng thu được số tu vi là một trăm hai mươi lăm ngàn năm!
Bằng tổng số tu vi của rất nhiều ngày lúc trước luôn!
Khóe miệng của Tô Trạch nhếch lên, nở một nụ cười tươi rói, ôm lấy Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa cộng thêm Hắc Đản nữa, thơm mỗi con một cái.
Tiểu Thanh kinh hô một tiếng, vảy màu xanh đậm bỗng đỏ bừng.
Tiểu Hỏa thì cười vui vẻ, âm thanh non nớt làm cho người ta vừa nghe thì đã thấy bản thân phạm tội rồi.
Còn Hắc Đản thì chẳng có tí phản ứng gì, vẫn đang tiếp tục ngủ say lột xác.
Kiếm linh thấy khó hiểu, huyết quang hiện ra, thoáng cái đã hiện hình cướp luôn đám Tiểu Thanh khỏi lồng ngực của Tô Trạch.
“Ngươi làm cái gì vậy!??”
“Ngươi... Ngươi dám chuyển mục tiêu lên người đám Tiểu Thanh ư! ? ?”
“Đúng là vô sỉ mà!”
Tô Trạch: “???”
Tô Trạch tỏ vẻ bản thân vô tội, hắn không biết vì sao kiếm linh phản ứng lớn như vậy.
Làm bản thân giống như quái nhân có một loại si mê đặc biệt nào đó ấy.
Nhưng mà nhìn thấy bội số trả về vượt qua ba con số thì tâm trạng của Tô Trạch vô cùng tốt, không so đo với kiếm linh, cười ha hả rồi xua tay, không trả lời vấn đề của nàng.
Hắn điều tra trên giao diện hệ thống, nhìn về phía trên tu vi còn thừa.
“Tu vi còn thừa: hai trăm bảy mươi chín ngàn năm trăm năm!”
Đây là lần đầu từ khi Tô Trạch có hệ thống đến nay, đạt được tu vi còn thừa hạng cao nhất!
Nếu có nhiều tu vi như vậy, lại thêm hiện giờ đang ở giữa tiểu thế giới, không có ai làm phiền mình.
Tô Trạch quyết định sẽ kích hoạt một phần hạt giống Long Tượng!
Hắn ngồi xếp bằng trên đất, bắt đầu vận chuyển Long Tượng Tu Thân quyết.
Kiếm linh thấy Tô Trạch bắt đầu tu luyện, biết chừng mực nên không nói gì, chỉ kéo ba đứa con Tiểu Thanh cách ra xa một chút.
Hiện giờ Hắc Đản còn ngủ say, lúc Tô Trạch tu luyện sẽ để lại tiếng động rất lớn, vẫn nên đi ra xa một chút, khỏi phải đánh thức Hắc Đản.
Chốc lát, trên người Tô Trạch đã xuất hiện ra một tầng kim quang nhàn nhạt.
“Tu vi còn thừa tám ngàn năm!”
Từ kinh nghiệm đợt trước, Tô Trạch không do dự trực tiếp bắt đầu kích hoạt.
Ầm!
Tiếng nổ lớn vang lên.
Kim quang chói lọi xuất hiện.
Sau đó ngày càng nhiều tiếng nổ, ngày càng vang dội, âm thanh điếc tai xuất không ngừng vang lên.
Ầm ầm ầm!!
Từng hạt giống Long Tượng bắt đầu được kích hoạt.
Trên người Tô Trạch phát ra từng luồng kim quang chói lọi.
Kim quang xuất hiện đầy trời, lại ngưng tụ thành hình cự tượng lần nữa, thần văn trên người ngày càng phức tạp, hai mắt tựa như hai mặt trời lớn ngày càng có thần.
Một hạt, hai hạt, ba hạt…
Tu vi còn thừa nhanh chóng giảm bớt, âm thanh nứt ra giòn giã vang lên không ngừng.
Đan điền trong cơ thể Tô Trạch tràn ra vô số linh lực, viên kim đan kia trôi nổi trong đại dương linh lực, không ngừng nuốt vào linh lực xung quanh, phía trên dần hiện ra từng đường văn huyền bí.
Năng lượng tinh khiết ở toàn bộ thân thể, dòng chảy cọ rửa kỳ kinh bát mạch, kim quang và linh lực tràn ngập không ngừng tăng thêm sức mạnh cho thể xác tinh thần của Tô Trạch.
Khí thế của hắn từng bước trở nên mạnh mẽ.
Rất nhanh đã kích hoạt mười hạt giống Long Tượng, năng lượng dồi dào, nhiều như đại dương mênh mông.
Khí tức trên người Tô Trạch từng bước trở nên mạnh mẽ, khí tức trong cơ thể phát ra ngày càng mạnh mẽ.
Trên hư không.
Lữ Tranh Đạo và Tuyết Lệ Hàn im lặng, chú ý tới động tính bên dưới.
“Cậu nhóc này là một quái vật, rốt cuộc hắn tu luyện công gì? Lại có thể phát ra động tĩnh kinh khủng như thế?”
Tuyệt Lệ Hàn thầm nói.
Lữ Tranh khẽ lắc đầu, nhìn chăm chú vào đầu cự tượng đang đạp trên không trung, vẻ mặt cứng lại:
“Ai biết được? Nhưng mà mỗi người đều có một bí mật của mình, chỉ cần tiểu Tô không tổn hại mình, thì đi theo hắn đi. Chúng ta chỉ cần yên lặng nhìn hắn nổi dậy mà thôi.”
Bỗng nhiên vẻ mặt của Tuyết Lệ Hàn trở nên nghiêm túc: “Ta lần đầu tiên nhìn thấy ở kiếp này có người có sức mạnh tiềm tàng lớn, thiên phú cao như Tô Trạch. Nếu năm đó ngươi phát hiện sớm, sợ rằng sẽ gây bất lợi cho hắn…”
Bỗng nhiên khuôn mặt của Lữ Tranh Đạo trở nên lạnh lùng rồi lộ ra vẻ tức giận, lạnh lùng nói:
“Năm đó ta và ngươi không phải là kẻ yếu, nếu có người có can đảm gây hại cho Tô Trạch, thì giết chết bọn họ!”
Tuyết Lệ Hàn khẽ nói: “Dù bây giờ thực lực của ta đã đạt tới Hợp Đạo đỉnh phong, nhưng ta vẫn cảm thấy chênh vênh, hay là thử nghiệm đột phá một chút?”
“Ngươi có chắc chắn không? Đó là thập cửu nhất sinh đấy.” Lữ Tranh Đạo nghe vậy thì kinh hãi, quay đầu nhìn Tuyết Lệ Hàn.
Tuyết Lệ Hàn cười: “Lần trước là trong cái rủi có cái may, ta ở trong thiên kiếp thu được nhiều lợi ích, cần nâng cao nhiều hơn.”
“Hả? Vậy ngươi nắm chắc mấy phần?” Lữ Tranh Đạo hỏi.
Tuyết Lệ Hàn thờ ơ nói: “Chín mươi chín phần trăm.”
“Xác suất thành công không thất bại một sao? Vây có khác gì với việc chịu chết?” Lữ Tranh Đạo hoảng sợ nói.
Tuyết Lệ Hàn liếc nhìn khinh bỉ, lấy ra bầu rượu rồi uống một ngụm, mắng:
“Ngươi quá mức cẩn thận, khi nào có thể thay đổi tính cách này đây? Nếu không phải quá mức cẩn thận, ngươi đã sớm đạt tới Hợp Đạo đỉnh phong rồi?”
Lữ Tranh Đạo lắc đầu không nói gì, nhíu mày rồi rơi vào trầm tư.
Trong lúc đó.
Tiếng vỡ nát vang lên trong tiểu thế giới.
Tu vi còn thừa của Tô Trạch lại giảm thêm tám vạn năm!
Lại kích hoạt thêm mười hạt giống Long Tượng!
Sau đó hắn thừa thế xông lên, lần nữa truyền thêm tu vi tám vạn năm!
Rắc rắc rắc rắc…
Âm thanh rạn nứt giòn giã vang lên, hạt giống Long Tượng thứ ba mươi được kích hoạt!
Một lần kích hoạt ba mươi hạt giống Long Tượng!
Lúc này tu vi còn thừa chỉ còn ba mươi chín ngàn năm trăm năm!
Ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ vang lên trong hư không.
“Grừ!”
Cự tượng giương thẳng chân lên giống như thần Tề Thiên, đạp đôi chân nặng nề ở giữa u minh vô tận.
Một luồng sóng vô hình xuất hiện, càn quét khắp tiểu thế giới!
Vẻ mặt của kiếm linh thay đổi, trên người hiện ra một tầng huyết quang rồi bao phủ ba người Tiểu Thanh vào bên trong.
Nhưng nàng không chú tới, trên vỏ trứng của Hắc Đản chợt lóe ra ánh sáng nhàn nhạt rồi biến mất, nó không ngừng hấp thụ những ánh sáng màu vàng đang phát tán ra.