Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 241 - Chương 241: Tô Trạch Đi Đâu Rồi? Tỉ Thí Giao Lưu Giữa Hai Tộc Sắp Bắt Đầu!

Chương 241: Tô Trạch đi đâu rồi? Tỉ thí giao lưu giữa hai tộc sắp bắt đầu! Chương 241: Tô Trạch đi đâu rồi? Tỉ thí giao lưu giữa hai tộc sắp bắt đầu!

Chẳng phải đến lúc đó có thể nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của?

Chắc chắn hai vị sư phụ của mình cũng rất vui vẻ làm như vậy, dù sao đều là loại người xem trò vui không ngại lớn chuyện.

“Đi thôi, nên thu tay lại rồi, Hắc Ma nói phía trước có một con yêu thú thực lực không tệ, đi xem thử xem, đúng lúc nhìn xem trình độ ngự thú của ngươi.”

Lữ Tranh Đạo khép sách cổ trong tay lại, trầm giọng nói ra.

Tô Trạch gật đầu, không có ý kiến gì khác.

Suốt dọc đường này, mình đều dùng kiếm đạo chiến đấu, thông hiểu về kiếm đạo đã tăng lên rất nhiều, nhưng cũng không thể quên nghề cũ của mình.

Không thể chỉ nghĩ cho bản thân, cũng phải để Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa vận động một chút.

Bên trong tầng mây thấp thoáng một con hắc long, chở ba người bay về phương xa.

Một bên khác.

Kinh đô.

Học viện Chân Long.

Nơi cửa chính tụ tập đầy người, đâu đâu cũng là những người hóng hớt đến xem cuộc chiến.

Trong bọn họ có người tu luyện, nhưng càng nhiều hơn là người bình thường.

Chiến đấu giữa thiên kiêu Nhân tộc và thiên kiêu tộc Huyết Thần!

Tin tức liên quan đến chuyện này đã được đăng lên các nền tảng xã hội từ mấy ngày trước.

Thậm chí có không ít người từ những thành phố khác chạy đến, chính là để tận mắt chứng kiến chiến đấu giữa thiên kiêu hai tộc.

Đại hội Vạn tộc sắp bắt đầu rồi.

Chiến đấu này tương đương với một lần đánh thử, dù sao đến lúc đó cũng là so tài đấu võ với thiên tài chủng tộc khác.

“Nghe nói tộc Huyết Thần có rất nhiều người đến? Thiên kiêu của Nhân tộc chúng ta chỉ có mười hai người, chẳng nhẽ còn phải chiến đấu liên tục mấy trận hay sao?”

“Ngươi cho là toàn bộ người đến của bọn họ đều là thiên kiêu à? Trong mấy chục ngươi cũng chỉ có hơn mười người mà thôi, mặc dù những người khác cũng là thiên tài, nhưng vẫn chưa được coi là thiên kiêu.”

“Nói như vậy những thiên tài khác của Nhân tộc chúng ta cũng sẽ ra sân?”

“Đây là tất nhiên, tiêu chuẩn của đại hội Vạn tộc lần này không chỉ là thiên tài, mà còn có những người có thiên phú xuất chúng khác tham gia, chỉ là không có cơ hội giành được xếp hạng mà thôi, nhưng kinh nghiệm dự thi vẫn rất quý giá!”

“Thì ra là thế, thật sự mong chờ chiến đấu lát nữa, không biết sức chiến đấu của thiên kiêu tộc Huyết Thần như thế nào?”

“Khó nói được, ta nghe đồn, hình như Tô Trạch không ở Kinh đô.”

“Cái gì? Sao hắn không ở?”

“Không rõ lắm, không phải sợ tỉ thí thua mất mặt, nên cố ý ra ngoài tránh đầu ngọn sóng đấy chứ?”

“Nói vớ vẩn gì vậy, sao Tô Trạch có thể là loại người này! Ngươi còn dám nói xấu Tô thần, coi chừng ta không khách khí với ngươi!”

“Ôi, ta chỉ tùy tiện nói thôi, cần phải kích động như vậy sao?”

“…”

Trong dòng người, tiếng trò chuyện bàn tán nối liền không dứt.

Ai ai cũng đang suy đoán, dự đoán kết quả lát nữa.

Phía trước, đài diễn võ của Học viện Chân Long đã dựng xong xuôi.

Đài diễn võ to lớn có thể chứa gần triệu người.

Ở thế giới sở hữu sức mạnh siêu phàm và khoa học kỹ thuật phát triển cực điểm này, đài diễn võ thế này cũng không được coi là rất lớn.

Các loại thiết bị quay phim trình chiếu được lắp đặt ở khắp các ngõ ngách, tiến hành phát sóng trực tiếp toàn diện và đa góc độ trên toàn Liên minh.

Lúc này trên internet đã có gần một tỷ người đăng nhập vào phòng phát sóng trực tiếp, đạn mạc nhảy ra liên tục phủ kín màn hình giả lập.

Hơn nữa số lượng người xem vẫn đang tăng cao chóng mặt.

Đoán chừng không lâu nữa sẽ đột phá ngưỡng cửa năm tỷ.

Trên khán đài của đài diễn võ, càng ngày càng nhiều người tìm đến vị trí của mình, ngồi xuống chờ đợi tỉ thí giao lưu giữa hai tộc.

Cùng lúc đó.

Trong phòng chuẩn bị dành cho tuyển thủ.

Một đám thiên kiêu Nhân tộc tụ tập trong này, sôi nổi thảo luận với nhau.

“Rốt cuộc Trạch ca chạy đến nơi nào rồi? Ta đến cửa nhà hắn canh chừng mấy ngày, hoàn toàn không thấy một ai!”

Diệp Thanh kêu la, nhíu chặt đôi mày, vô cùng buồn rầu.

Là fan não tàn số một của Tô Trạch, sau khi củng cố tu vi xong, hắn đi tìm Tô Trạch đầu tiên.

Nhưng khiến hắn không ngờ chính là, liên tiếp mấy ngày mà vẫn không gặp được Tô Trạch.

Hắn cũng không dám cạy cửa đi vào, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi.

Nhưng vẫn chẳng hề thấy bóng dáng Tô Trạch đâu.

“Tuyết Nhi, mấy ngày nay ngươi gặp Tô Trạch không?”

Đỗ Dao mặc váy trắng, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng giống như tiên nữ dịu dàng lên tiếng.

Nhất thời, mọi người đều đặt ánh mắt trên người Hà Tuyết Nhi.

Trong tiềm thức của bọn họ, vẫn luôn cho rằng quan hệ giữa Hà Tuyết Nhi và Tô Trạch không tầm thường.

Nhưng Hà Tuyết Nhi lắc đầu: “Ta cũng không gặp hắn.”

Đám thiên tài Tiêu Đỉnh, Đồng Lan ở bên cạnh ngoan ngoãn thành thật nhìn những thiên kiêu này, ít nhiều cũng hơi mất tự nhiên.

Dù sao mỗi người trước mắt đều là những thiên tài thật sự đủ để khiến bọn họ ngước nhìn.

Nhưng đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra.

Trương Mục Chi dẫn theo bốn năm người đi vào.

Diệp Thanh lại gần hỏi: “Viện trưởng Trương, rốt cuộc Trạch ca chạy đi đâu rồi? Sẽ không phải bị người của tộc Huyết Thần lén lút xử lý rồi chứ?”

Trương Mục Chi trừng mắt lườm hắn một cái, ra hiệu mọi người yên tâm chớ vội.

“Tô Trạch ra ngoài lịch luyện, về phần có thể trở về hay không thì không rõ lắm, chuyện các ngươi cần lo lắng bây giờ không phải chuyện này, mà là chiến đấu sắp diễn ra sau đó.”

“Đây không chỉ là chiến đấu của các ngươi, mà còn là tỉ thí giữa tộc Huyết Thần và Nhân tộc chúng ta, dù là tộc nào thua thì cũng sẽ rất mất mặt, đương nhiên ta cảm thấy Nhân tộc ta thắng vẫn tốt hơn.”

Đông đảo thiên kiêu thiên tài nghe nói như vậy, đều nghiêm túc gật đầu.

Liên quan đến thể diện hai tộc, những người tu luyện ở đây đều rất nghiêm túc trịnh trọng.

Đối với những người sẽ tham gia đại hội Vạn tộc thì càng coi trọng tỉ thí giao lưu sắp diễn ra này.

Đây là một cơ hội tốt để thăm dò thực lực của thiên kiêu tộc khác.

Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.

Hiểu rõ càng nhiều, đại hội Vạn tộc sau đó sẽ càng nắm chắc.

“Nói tóm lại, không cần lo lắng những chuyện khác, đợi lát nữa khi tỉ thí giao lưu, cứ việc thoải mái chiến đấu, có bọn ta theo dõi, sẽ không xuất hiện thương vong.”

Trương Mục Chi thản nhiên nói.

Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc, đồng loạt gật đầu đồng ý.

Sau khi nói xong, Trương Mục Chi dẫn người rời phòng, đi tìm Monroe bàn bạc công việc cụ thể.

Sau khi Trương Mục Chi rời đi, trong căn phòng bỗng nhiên sôi trào.

Diệp Thanh xoa xoa hai tay, lộ vẻ cực kỳ hưng phấn.

Hắn vốn là một phần tử hiếu chiến, sau khi nghe thấy Trương Mục Chi nói, trái tim bỗng trở nên nóng bỏng.

“Thật khiến người ta chờ mong.”

Nhưng lúc này, Hà Tuyết Nhi khẽ lên tiếng.

“Thực lực mọi người đều rất mạnh, nhưng đừng nên khinh địch, đối thủ của chúng ta cũng là thiên tài đỉnh cấp trong một tộc, thực lực không thể khinh thường.”

Bình Luận (0)
Comment