Monroe trầm giọng truyền âm.
Mặc dù chị em song sinh xinh đẹp, dáng người thướt tha hấp dẫn, nhưng chắc chắn sự chú ý của khán giả bây giờ đều không đặt trên người bọn họ.
Tất nhiên hai người bọn họ đều biết điều này, tốc độ nói rất nhanh, nhanh chóng đọc xong đọc xong bản thảo trong tay, sau đó vội vàng xuống đài.
Coong!
Coong!
Coong!
Tiếng chuông du dương vang vọng khắp sân vận động.
Hơn mười trận pháp sư nghe thấy tiếng chuông, đồng thanh hét lớn, ánh sáng trên tay giống như sông lớn tuôn trào, truyền vào trong trận pháp phức tạp trước mặt.
Vù một tiếng.
Một lá chắn vô hình xuất hiện, bao phủ toàn bộ đài diễn võ ở bên trong.
Có tầng phòng hộ này, có thể phòng ngừa dao động trong chiến đấu lan ra ngoài, đồng thời bảo vệ đài diễn võ không bị tổn hại.
Dù sao lát nữa sẽ có chiến đấu của Kim Đan, vẫn nên chú ý một chút.
Nếu không, một khi dao động trong chiến đấu lan ra ngoài, chắc chắn khán giả sẽ có thương vong nặng nề.
Cùng lúc đó.
Một cường giả Nguyên Anh đỉnh phong đi đến ghế trọng tài, trầm giọng hô lên.
“Tuyển thủ Trúc Cơ hai bên chuẩn bị!”
Trong nháy mắt, các thiên tài như Tiêu Đỉnh Đồng Lan bên phía Nhân tộc đứng dậy, bắt đầu khởi động làm nóng người.
Bên phía tộc Huyết Thần cũng vậy, có hơn mười người bắt đầu khởi động làm nóng người.
Đây là tỉ thí giao lưu nhỏ trước khi thiên kiêu chiến, không phải trọng điểm.
Chỉ thoáng chốc.
Tuyển thủ hai bên đều phái một người bên mình lên đài.
Nói là Trúc Cơ, thật ra là Trúc Cơ đỉnh phong, sức chiến đấu cũng không tầm thường, thậm chí có người sắp đột phá đến Kim Đan.
Kèm theo tiếng nói của trọng tài vang lên.
Uỳnh!
Trên đài diễn võ, tiếng nổ vang rền, ánh sáng bắn ra tung tóe.
Tỉ tí giao lưu giữa Nhân tộc và tộc Huyết Thần bắt đầu rồi!
Khán giả đều trở nên hưng phấn, không chớp mắt nhìn chằm chằm tình hình trên đài diễn võ.
Không lâu sau, phân rõ thắng bại.
Bịch.
Hai bóng người đều bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất hôn mê bất tỉnh.
“Hòa.”
Trọng tài đưa ra kết quả.
Hai tộc đều hơi thất vọng, nhưng lại sắp có tuyển thủ thứ hai lên đài bắt đầu chiến đấu.
Chiến đấu được tiến hành rất nhanh.
Tuyển thủ hai bên vừa lên đài, trọng tài còn chưa nói xong, tuyển thủ đã hóa thành hai tia sáng quấn vào nhau.
Bịch bịch bịch!
Tiếng vang trầm kịch liệt vọng khắp đài diễn võ.
Cũng không lâu lắm, đã có máu tươi rơi xuống đài, chỉ là không biết rốt cuộc là của tuyển thủ Nhân tộc hay là của tuyển thủ tộc Huyết Thần.
Một lát sau.
Uỳnh một tiếng, tiếng nổ vang trầm truyền ra.
Một bóng hình nhuốm máu ngã xuống đất.
Là tuyển thủ Nhân tộc.
Tiếng ầm ĩ rung trời trong sân vận động lập tức biến mất, nơi đây chìm trong yên lặng ngắn ngủi.
Khi mọi người im lặng, đã có nhân viên y tế xông lên, khiêng thiên tài Nhân tộc trên mặt đất đi cứu chữa.
Mà một bên khác, quần áo của tuyển thủ tộc Huyết Thần kia hơi rách nát, nhưng tổng thể cũng không có gì đáng ngại.
Hắn tỏ ra ngạo nghễ, lạnh lùng quét mắt nhìn khán giả trong sân vận động, sau đó lập tức quay người trở lại khu vực của tộc Huyết Thần.
Chỉ là khi đi lại, bước chân hơi lảo đảo, rõ ràng cũng bị nội thương.
“Tộc Huyết Thần thắng.”
Tiếng nói của trọng tài vang lên, vọng vào trong tai mọi người.
“Thật ra vẫn tốt, mặc dù đối phương thắng, nhưng các ngươi nhìn dáng vẻ của hắn đi, chắc hẳn cũng bị thương nặng rồi, thuộc loại thắng trong thảm thiết.”
“Đúng là như vậy, nếu trọng tài tuyên bố kết quả muộn chút, ta đoán chừng tên kia cũng ngã nằm trên đất rồi!”
“…”
Khán giả lại bắt đầu thảo luận, nhưng vẻ hưng phấn trên mặt cũng đã giảm đi chút ít.
Mà lúc này.
Trận thứ ba đã bắt đầu.
Trận này là Tiêu Đỉnh ra tay, tất cả mọi người rất chờ mong, đều nhận ra vị trận pháp sư trẻ tuổi này.
Quả nhiên, Tiêu Đỉnh không khiến bọn họ thất vọng.
Dưới sự công kích điên cuồng của một bộ trận văn, toàn thân thiên tài tộc Huyết Thần cháy sém ngã xuống, trong miệng không ngừng phun ra khói đen, suýt nữa bị nướng thành than.
“Nhân tộc thắng!”
Tiếng nói của trọng tài nâng cao hơn hẳn.
Trong nháy mắt tiếng hoan hô xông thẳng lên trời, nối liền thành một vùng đại dương.
“Ta nói mà, thực lực của Nhân tộc chúng ta mạnh hơn tộc Huyết Thần, ngươi nhìn xem, Tiêu Đỉnh ung dung biết bao?”
“Hai trận trước là ngoài ý muốn, bây giờ mới là bắt đầu thật sự.”
“Các ngươi nhìn sắc mặt mấy người tộc Huyết Thần kia đi, giống như ăn phải phân vậy, ha ha ha!”
“…”
Khi mọi người vui mừng phấn khởi thảo luận, trận tỉ thí giao lưu thứ tư đã bắt đầu.
Lần này là thuật sĩ Đồng Lan ra sân.
Danh tiếng của nàng không thấp, khán giả đều nhận ra, tất nhiên tràn đầy tin tưởng.
“Thực lực của Đồng Lan không yếu hơn Tiêu Đỉnh, đoán chừng trận này mười phần chắc chín, không cần nhìn ta cũng biết kết quả rồi.”
Một người tràn đầy tự tin phân tích.
Nhưng một tiếng rít gào chói tai vang lên, tiếng nói của hắn lập tức im bặt.
Chỉ thấy một mũi huyết tiễn xuất hiện, trực tiếp xuyên qua hai tay Đồng Lan, đánh gãy thuật pháp nàng vừa định phóng ra.
Phụt.
Thuật pháp bị quấy nhiễu dẫn đến bị cắn trả, sắc mặt Đồng Lan đỏ bừng, phun ra một ngụm máu tươi.
Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện ở trước mặt nàng, tung ra một đòn đánh bay nàng!
“Tộc Huyết Thần… thắng.”
Tiếng nói của trọng tài trầm thấp hơn chút.
Khán giả ngơ ngác nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.
Nhưng càng khiến bọn họ im lặng hơn vẫn đang chờ ở phía sau.
Trong tất cả các trận tỉ thí giao lưu sau đó.
Toàn bộ Nhân tộc thất bại!
Mỗi người đều được coi là thiên tài, có thực lực rất mạnh trong Trúc Cơ cảnh, lại đều bị thương bại trận.
Trong lúc nhất thời.
Toàn bộ sân vận động yên tĩnh vô cùng, chỉ loáng thoáng nghe thấy tiếng trò chuyện khe khẽ.
Gần như tất cả mọi người đều im lặng.
Nhưng lúc này, tiếng nói của trọng tài lại vang lên, lần nữa kích thích nhiệt huyết trong trái tim bọn họ.
“Tỉ thí của tổ Kim Đan bắt đầu!”
Tiếng hò hét rải rác từ trong các ngóc ngách khán đài vang lên, ngay sau lan nhanh giống như lửa trên thảo nguyên.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ sân vận động lại sôi trào.
Phần quan trọng thật sự đến rồi!
Chiến đấu giữa các thiên kiêu!
Hơn nữa còn là chiến đấu với thiên kiêu tộc Huyết Thần!
Chuyện liên quan đến vẻ vang thể diện hai tộc, tất nhiên không ai không hồi hộp phấn khích.