Huyết vụ dâng lên trên người hai thiên kiêu, toàn thân như đang phát sáng, đôi mắt như đang rỉ máu.
Đốt cháy tinh huyết để đổi lấy sức mạnh tăng vọt và tốc độ cực hạn!
Rút ra bài học từ mấy lần trước đó, bọn họ không hề giữ lại bất cứ thứ gì, trực tiếp thể hiện mặt mạnh nhất của mình.
Khóe miệng Tô Trạch khẽ cong lên, lộ ra một nụ cười.
Ngón tay của hắn khẽ run, không phải vì sợ hãi, mà là vì hưng phấn.
Hai tên thiên liêu có thực lực không tệ, trận chiến như thế này mới đủ kích thích!
Long Tượng Tu Thân quyết bắt đầu vận chuyển, linh lực màu vàng óng dồi dào tuôn trào ra từ đan điền, sức mạnh dâng trào tràn ngập khắp cơ thể.
Tô Trạch khẽ chớp mắt, đôi mắt biến thành một đôi đồng tử vàng!
Trảm Tiên kiếm cũng vậy, thân kiếm run rẩy kịch liệt, tiếng kiếm vang lên, tràn đầy sát khí lạnh lẽo.
Cheng!
Trảm Tiên kiếm rời khỏi vỏ, âm thanh trong trẻo êm tai.
Đúng lúc này.
Hai thiên kiêu của tộc Huyết Thần hóa thành hai luồng huyết quang, lao thẳng về phía Tô Trạch.
Bọn họ chia thành hai hướng, Loew lao thẳng đến chỗ Tô Trạch từ phía trước, Hicks chọn đi vòng từ phía sau Tô Trạch.
Tuy nhiên, trước khi bọn họ đến, Tô Trạch đã chủ động ra tay!
Dưới chân hắn lộ ra kim quang, hắn lướt nhẹ một cái liền biến thành một vệt kim quang hướng thẳng về phía Loew.
Kiếm quang chói lọi lóa mắt lóe lên, kiếm khí vô cùng mãnh liệt quấn quanh lưỡi kiếm sắc bén.
Thiên kiêu tên là Loew giật mình, cảm thấy trước mặt mình có những tia kiếm ý sắc bén, trên da lại có cảm giác nhoi nhói như thể bị kim đâm.
Keng!
Tiếng vang chói tai khi kim thiết va vào nhau vang lên.
Hắn chỉ cảm thấy một lực rất lớn truyền đến từ bàn tay cầm kiếm, kiếm khí lan tràn từ mọi nơi, cắt đứt cánh tay của hắn.
Một thiên kiêu khác tên là Hicks quay ngoắt người lại khi thấy vậy, một con dao găm xuất hiện trên tay hắn, hung hăng đâm về phía lưng đang bị để lộ của Tô Trạch.
Phản ứng của hắn rất nhanh, dường như đã bắt đầu hành động ngay khi trường kiếm của Tô Trạch chém xuống.
Thành công rồi!
Đôi mắt của Hicks lộ ra vẻ sảng khoái, vừa ra tay thì đã trực tiếp nhắm vào điểm yếu!
Giữa hai tộc có quan hệ gì, ảnh hưởng xấu như thế nào, tất cả đều là chuyện nhảm nhí!
Điều duy nhất mà hắn muốn bây giờ là đánh bại Tô Trạch!
Hơn nữa còn muốn để Tô Trạch trận chiến này trong tình trạng cực kỳ thê thảm!
Chỉ bằng cách này thì mới có thể hả giận được!
Con dao găm sắc bén, trên đó có hai rãnh để dẫn máu, một mặt cũng được khắc các phù văn, có thể ăn mòn vết thương, khiến vết thương khó lành lại.
Một chút ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, con dao găm đã tới sau lưng Tô Trạch, thậm chí còn chạm vào quần áo của Tô Trạch!
“Xuống địa ngục đi!”
Hicks vui sướng trong lòng, ánh mắt hắn sáng lên.
Giây phút tiếp theo.
Một cảnh tượng vô cùng quỷ dị đã xảy ra!
Tô Trạch biến mất không thấy đâu trong âm thầm và lặng lẽ, giống như tan biến trong không khí!
Mà người xuất hiện trước mặt Hicks là Loew, người đang giằng co với Tô Trạch!
Bọn họ đột nhiên nhìn thấy đối phương, đồng tử co rút lại.
Trên hai tay Loew vẫn còn một sợi kiếm khí tàn sát bừa bãi, hoàn toàn là không có thời gian để phản ứng!
Trên mặt Hicks lộ rõ vẻ kinh hoàng, nhưng cũng đã quá muộn để dừng lại!
Hắn liều mạng để khống chế con dao găm, nhưng vẫn không thể nào thành công!
Phập!
Con dao găm đâm thẳng vào vai Loew.
Đây là kết quả của việc Hicks cố gắng hết sức để xoay người, nếu không thì con dao găm đã đâm thẳng vào ngực Loew!
Chuyện gì đã xảy ra!
Loew hét lên, nhưng cũng không kịp để ý đến vết thương trên vai.
Hicks cũng làm như vậy, hoàn toàn không thể đế ý đến việc xin lỗi.
Trong đầu bọn họ chỉ có một suy nghĩ duy nhất.
Tô Trạch đã đi đâu?
Tại sao lại tan biến trong không khí!
Cùng lúc đó.
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
“Đâm lưng ta sao? Suýt chút nữa là dọa chết ta rồi, sợ quá đi thôi!”
Tô Trạch xuất hiện sau lưng Hicks, đưa tay ra lau mồ hôi lạnh không hiện hữu.
Nếu không có linh lực dao động, thì đã giống như u hồn xuất hiện từ không khí!
Trong mắt của Loew và Hicks đầy sự kinh hoàng, kinh ngạc nhìn Tô Trạch, như thể gặp phải quỷ!
Rất nhiều người không nhận thức được tình hình.
Rõ ràng là Hicks sắp thành công, tại sao Tô Trạch lại đột ngột biến mất?
Nhưng sau tất cả cũng có người hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Các cường giả lừng lượt đột ngột đứng lên, vô cùng kinh ngạc, không thể kiểm soát được biểu cảm của mình.
“Đạo... đạo tắc!”
“Đây là sức mạnh của đạo tắc!??”
Các cường giả Hóa Thần kinh ngạc hô lên, như thể đã nhìn thấy điều gì đó không thể nào tưởng tượng được.
Cơ thể của Trương Mục Chi khẽ động đậy, cũng run lên một cách không thể giải thích được.
Một hình ảnh hiện lên trong đầu hắn, lập tức hiểu ra ban đầu lúc ở trong thế giới của tháp Trấn Yêu Viện trưởng Chung đã làm gì!
Các vị Hóa Thần của tộc Huyết Thần nhìn thấy cảnh này không khỏi hét lên thất thanh.
Người của Monreo run lên, hình tượng lạnh lùng mà hắn luôn duy trì sụp đổ, không thể tin nổi mà nhìn về phía Tô Trạch, trong lòng dâng lên những cơn sóng lớn.
“Đây là thứ chỉ có Nguyên Anh đỉnh phong mới có thể tiếp xúc, hắn chỉ là một tên Kim Đan, làm thế nào mà hắn làm chủ được nó! ??”
Hắn lẩm bẩm một mình, đôi mắt đầy kinh ngạc và nghi ngờ.
“Không thể nào! Làm sao Kim Đan có thể tiếp xúc với đạo tắc, huống hồ là làm chủ nó!!!”
Monroe vội vàng, không ngừng nói.
Nhưng sự thật đang ở trước mắt.
Tô Trạch đã sử dụng năng lực của đạo tắc không gian để trực tiếp biến mất trong không khí, xuất hiện cách đó năm mét!
Có vẻ như không thành thạo nhiều, nhưng suy cho cùng thì đã là nắm giữ nó!
“Tên này… đáng sợ như vậy!”
Monroe đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Tô Trạch với có vẻ mặt bình tĩnh.
Trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Đài diễn võ.
Loew và Hicks tập hợp lại, xông về phía Tô Trạch.
Bọn họ cũng đoán sơ sơ được lý do, biết rằng đó là sức mạnh của đạo tắc.
Sử dụng loại sức mạnh vượt xa cấp độ Kim Đan này chắc là một gánh nặng lớn đối với Tô Trạch!
Ngay cả khi hắn có thể sử dụng nó, cũng chỉ có thể sử dụng thêm một lần!
Thậm chí còn không thể thêm một lần nữa!
Nếu tiêu hao quá nhiều linh lực, sức mạnh của Tô Trạch sẽ bị suy yếu!
Vẫn còn cơ hội!