Tô Trạch cảm nhận linh lực ở đan điền một chút, lập tức cau mày.
Thực ra, hai người Loew đoán không sai.
Sử dụng đao tắc không gian tiêu tốn rất nhiều linh lực...
Đã hoàn toàn xóa sổ hơn một phần trăm linh lực trong đan điền của hắn.
Tô Trạch hít một hơi thật sâu, cảm thấy hơi ê răng.
Đạo tắc không gian... không thể sử dụng quá nhiều!
Sử dụng tối đa bốn mươi hoặc năm mươi lần, sau đó tuyệt đối không được sử dụng lại!
Nếu không, linh lực của mình sẽ bị tiêu hao quá nhiều!
Bây giờ đã hoàn thành việc thử nghiệm đạo tắc không gian, trận chiến này đã đến lúc kết thúc, thử trình độ kiếm đạo của mình một chút.
Tô Trạch thầm nghĩ, nâng thanh trường kiếm trên tay lên, đắm mình trong trận chiến!
Tô Trạch cầm Trảm Tiên kiếm trên tay, trong đầu hiện ra những cảnh tượng khác nhau trong vài ngày qua.
Mỗi một đối thủ mà hắn gặp phải đều mang lại cho hắn rất nhiều lợi ích.
Đặc biệt là mấy cao thủ kiếm đạo kia, thực lực có chút cao, thậm chí còn không thua thiên kiêu.
Mà kiếm đạo của Tô Trạch, sau khi trải qua sự mài giũa của bọn họ, đã phát triển với tốc độ đáng kinh ngạc, kinh nghiệm thực chiến tăng lên từng ngày, thậm chí sức mạnh cũng sắp bắt kịp với sức mạnh võ đạo thể chất của hắn.
Tuy nhiên, giữa kiếm đạo và võ đạo vẫn còn một khoảng cách, không thể đuổi kịp trong một sớm một chiều.
Tiếng huyên náo bên tai dần biến mất, Tô Trạch và kiếm linh tâm ý tương thông, huyết quang cùng linh lực kêu gọi lẫn nhau, như thể hòa làm một.
“Giả thần giả quỷ!” Khuôn mặt Loew hơi nhăn lại vì cơn đau ở trên vai.
Hicks thì thầm: “Cùng nhau lên, đừng cho hắn thêm cơ hội!”
Bọn họ rất ăn ý, phát động tấn công gần như cùng một lúc.
Lần này họ đã học được một bài học, thay vì áp dụng cách tấn công một trước một sau, bọn họ đã cùng nhau tấn công.
Hai vệt màu đỏ xuất hiện, xuyên thủng không gian bay về phía Tô Trạch.
Mà cũng đúng lúc này.
Tô Trạch đột ngột ngẩng đầu lên, trong con ngươi vàng toát lên sự lãnh đạm và tàn nhẫn, kiếm ý sắc bén bộc phát, cả người như hòa làm một với Trảm Tiên kiếm, biến thành một tuyệt thế thần kiếm!
Khí thế rất đáng sợ, nhưng Loew và Hicks thì không hề thay đổi.
Ngay cả khi Tô Trạch đáng sợ hơn nữa, thì bọn họ vẫn có hai người, có lợi thế về số lượng!
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo, bên ngoài cơ thể của Tô Trạch xuất hiện một lớp kim quang nhàn nhạt, sau đó cơ thể hắn thoắt một cái đã biến thành lưu quang lao về phía Loew và Hicks.
“Đến đúng lúc lắm!”
Loew hét lên đầy phấn khích.
Chủ yếu là do Tô Trạch không làm gì mà lại làm con thiêu thân, nếu đối đầu trực tiếp, bọn họ sẽ có lợi thế tuyệt đối!
Tốc độ của hai bên đều cực kỳ nhanh, cộng với việc đang ở đối diện nhau, khoảng cách giữa bọn họ ngay lập tức rút ngắn chỉ còn trong vòng mười thước!
Vừa hay lại nằm trong phạm vi năng lực dịch chuyển của không gian đạo tắc!
Khóe miệng Tô Trạch khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Chỉ trong giây lát, bóng dáng của hắn biến mất không một tiếng động.
Với bài học vừa rồi, Loew và Hicks đã đề phòng năng lực này của Tô Trạch, tập trung cao độ, phóng ra thần niệm, quan sát tình hình xung quanh.
Vì vậy, khi Tô Trạch vừa dịch chuyển ra phía sau họ thì ngay lập tức bị phát hiện.
Nhưng cho dù là như vậy, thì vẫn hơi khó để phản ứng như cũ.
Suy cho cùng thì Tô Trạch cũng là một tồn tại cùng đẳng cấp với bọn họ, bị lấy mất vị trí có lợi như vậy, bọn họ chắc chắn sẽ rơi vào thế hạ phong.
Ngay khi Tô Trạch xuất hiện, giơ tay lên đã ra một kiếm, Hồn Thiên kiếm quyết viên mãn bộc phát.
Trong nháy mắt.
Trên đài diễn võ, như thể có một thiên hà xuất hiện, trong đó có những ngôi sao lấm chấm, những ngôi sao lớn tỏa sáng, mà điều đáng sợ nhất trong số đó là một lỗ đen, bùng phát lực hút không gì sánh bằng.
Dưới tác động lực hút đó, cơ thể của Loew và Hicks lung lay, ngay cả huyết quang trên cơ thể cũng bị lấy mất một ít.
Đây là loại kiếm pháp gì!?
Cả hai đều vô cùng sợ hãi, ngay lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm trong đó!
Nhất định phải né!
Kiếm này không được chống lại được!
Kinh nghiệm chiến đấu phong phú cùng với bản năng giúp cho bọn họ đưa ra phán đoán chính xác ngay từ lần đầu tiên.
Cả hai phát ra một tiếng gầm nhỏ, trên người tuôn ra huyết vụ, ra sức thoát khỏi lực hút kia, nhanh chóng né sang một bên.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên khắp hội trường, âm thanh đinh tai nhức óc khiến màng nhĩ của người ta đau đớn.
Trên nền của đài diễn võ, phù văn đột nhiên sáng lên, một lượng lớn linh thạch bị tiêu hao trong chốc lát, hóa thành cát bụi rồi biến mất.
Những trận pháp sư phụ trách bảo vệ tái mặt vì kinh ngạc, ngước nhìn về phía Tô Trạch trên đài diễn võ, rồi vội vàng cúi đầu để khảm linh thạch lên trên trận đồ!
Dưới một kiếm của Tô Trạch, để có thể ngăn cản được, trận pháp đã bị tiêu hao rất nhiều!
Bọn họ là trận pháp sư, tất nhiên biết điều này cần bao nhiêu sức mạnh!
Mà lúc này.
Vào lúc tiếng nổ lớn vang lên, từng đạo kiếm khí ác liệt xuất hiện, tung hoành khắp nơi, ma sát với mặt đất tạo ra những tia lửa nhỏ!
Mặc dù Loew và Hicks đã thoát khỏi kiếm đó, nhưng vẫn bị ảnh hưởng bởi dư chấn của kiếm khí lan đến, trên người lập tức xuất hiện vài vết thương, máu tươi chảy ra làm ướt quần áo.
Ánh mắt của bọn họ trở nghiêm trọng, nhìn Tô Trạch với vẻ kinh ngạc hoài nghi.
Một kiếm vừa rồi... là do một tên ngự thú sư tạo ra!?
Trong thông tin về Tô Trạch, đúng là có nói rằng hắn có chút thiên phú về kiếm đạo, nhưng tuyệt đối không phải là như hiện giờ mới đúng!
Cảm giác mà hắn tạo ra cho bọn họ vừa rồi hoàn toàn là một thiên tài kiếm đạo, đã rèn luyện trong một thời gian dài!
Cái tình huống gì thế này!
Rốt cuộc thì trên người Tô Trạch còn che giấu bí mật gì!
Rốt cuộc thì hắn có bao nhiêu con át chủ bài!
Tô Trạch không cho bọn họ thời gian để suy nghĩ, giơ tay ra thì lại là một kiếm nữa.
Kiếm quang đột ngột xuất hiện, sáng chói lóa mắt, thu hết toàn bộ ánh sáng trên đài diễn võ.
Lúc này Loew lập tức lao lên, chọn cách để bản thân đỡ kiếm này, để Hicks dùng khoảng trống tiêu diệt Tô Trạch.
Hicks hiểu ý, theo sát, con dao găm lại xuất hiện trên tay.
Cảnh tượng khiến cho bọn họ không thể nào ngờ được lại xảy ra.