Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 273 - Chương 273: Luận Võ Còn Có Phần Thưởng? Tàng Kinh Các Của Học Viện Chân Long

Chương 273: Luận võ còn có phần thưởng? Tàng Kinh các của Học viện Chân Long Chương 273: Luận võ còn có phần thưởng? Tàng Kinh các của Học viện Chân Long

Tuyết Lệ Hàn gật đầu tỏ vẻ rất hài lòng với biểu hiện của Tô Trạch, sau đó cười nói với Lữ Tranh Đạo: “Nghe thấy không? Bọn họ đều nói Tô Trạch là thiên tài kiếm đạo, không phải ngự thú sư đâu.”

Lữ Tranh Đạo nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng, thật sự lười trả lời.

“Đi đi, không còn việc gì nữa thì để Tô Trạch tiếp thu tiếng reo hò thuộc về hắn đi, chúng ta nhanh chóng quay về câu cá! Mấy ngày không câu thật sự ngứa tay đến mức khó chịu!”

Nghe thấy hai chữ câu cá này, vẻ mặt Lữ Tranh Đạo lập tức dịu lại không ít, thậm chí còn cười gật đầu.

“Như vậy rất tốt, mấy ngày nay ta nhàn rỗi không có việc gì nên đọc rất nhiều hướng dẫn kinh nghiệm câu cá, rất có tâm đắc, đúng lúc có thể thử một lần!”

Chỉ một thoáng, không gian xuất hiện gợn sóng, hai người một rồng đã biến mất.

Đài diễn võ, Tô Trạch nhướng mày nhìn không trung, cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Hai vị này đúng là mê câu cá.

Mà lúc này, nhân viên y tế đang vội vàng cấp tốc xông lên đài diễn võ.

Tuy bọn họ cũng không có thiện cảm với mấy người của tộc Huyết Thần, nhưng dù sao cũng phải nhanh chóng chữa trị.

Mười thiên tài lần lượt được nâng xuống.

Sinh mệnh lực của Loew rất cường hãn, rõ ràng bị thương nặng dẫn tới hôn mê mà chỉ một lát sau đã tỉnh lại.

“Tỉnh rồi à?”

Tô Trạch đang khích lệ ba con Tiểu Thanh đúng lúc liếc thấy bèn mỉm cười chào hỏi.

Đồ vô liêm sỉ này, còn giả vờ giả vịt lôi kéo làm quen với yêu thú ở đây!

Huyết khí trong cơ thể Loew xông thẳng lên trán, hai mắt trợn lên lại hôn mê thêm lần nữa.

Tô Trạch không khỏi bật cười, hắn khẽ lắc đầu rồi xoay người nhìn về phía Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa và Hắc Đản, lần lượt xoa vảy, lông chim cùng với vỏ trứng của Hắc Đản.

“Không tệ không tệ, trong khoảng thời gian rèn luyện này, thực lực của các ngươi đã tiến bộ rất nhiêu tiếp tục cố gắng, chăm chỉ tu luyện!”

Khuôn mặt hắn tràn ngập ý cười, rất hài lòng với biểu hiện của ba con Tiểu Thanh ngày hôm nay.

Đương nhiên, biểu hiện của Hắc Đản thì bình thường, tính thưởng thức quá kém.

Đặc biệt là tiếng kêu to của nó giống như vào nhà cướp của vậy, hành vi hóa thành ánh sáng đen len lỏi chuyên môn gõ đầu người ta thật sự có hơi đê tiện.

Nhưng mèo có thể bắt chuột là mèo tốt, Hắc Đản vất vả gõ đầu người ta như thế tất nhiên cũng phải được khích lệ.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đều khôi phục kích cỡ như lúc đầu, thân mật cọ cánh tay Tô Trạch.

“Được rồi, nhiều người đang nhìn đó.”

Tô Trạch nói thầm một câu rồi bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì đó, vỗ trường kiếm bên hông.

“Kiếm linh, biểu hiện của ngươi cũng không tệ, không có sự bổ trợ của ngươi thì kiếm thuật của ta cũng không mạnh mẽ được như vậy.”

“Hừ.” Trảm Tiên kiếm nhẹ nhàng rung lên, giọng nói thanh lãnh của kiếm linh vang lên, rất là ngạo kiều.

Tô Trạch khẽ mỉm cười, tính cách của kiếm linh là như vậy, thật ra da mặt rất mỏng, thuộc về loại dễ dỗ dành nhất.

Mấy trăm nghìn ánh mắt vô cùng nóng bỏng xung quanh nhìn chằm chằm vào Tô Trạch làm hắn cảm thấy hơi không được tự nhiên.

Hắn phất tay với mọi người rồi thả người nhảy xuống trở về ghế tuyển thủ của Nhân tộc.

Vừa xuất hiện đã được các thiên kiêu hoan nghênh nhiệt liệt.

Bọn họ đều rất hưng phấn, xoay xung quanh Tô Trạch với ánh mắt tỏa sáng.

Cả người Diệp Thanh quấn băng vải chỉ lộ ra một đôi mắt hỏi: “Trạch ca, Tiểu Thanh chúng nó…”

Giọng nói vừa vang lên thì Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đã lườm hắn một cái.

Hắc Đản không có mắt bèn ngưng tụ ra hai điểm sáng màu đen trên vỏ trứng rồi hóa thành một đôi mắt chỉ có màu đen “giận giữ nhìn” Diệp Thanh.

Trong đầu mọi người đều xuất hiện đủ loại hình ảnh lúc trước mình nhìn thấy.

Tô Trạch và ba con, không, Hắc Đản mới xuất hiện này bọn họ không quen lắm.

Lúc trước bọn họ tận mắt nhìn thấy sự thân mật của Tô Trạch với Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, nếu nói không phải bắt đầu bồi dưỡng từ khi chúng nó còn nhỏ thì bọn họ tuyệt đối không tin!

Trong lĩnh vực ngự thú sư thật sự có quan hệ khế ước có thể thành lập tạm thời.

Nhưng quan hệ của linh thú tạm thời khế ước với bản thân ngự thú sư không thể tốt như vậy được.

Có phải tạm thời khế ước hay không, là người hơi hiểu biết về Tô Trạch đều biết chân tướng!

Chỉ là có một chuyện bọn họ nghĩ thế nào cũng không ra…

Đó chính là thực lực kiếm đạo của Tô Trạch!

Lần đầu tiên được chứng kiến là khi Tôn Tu Tôn gia khiêu chiến Tô Trạch trong thần đàn Tịnh Hồn.

Mà khi đó, Tô Trạch cũng thể hiện thực lực kiếm đạo nhất định.

Nhưng lúc ấy, thực lực kiếm đạo của Tô Trạch nhiều lắm cũng chỉ coi như tạm được, đâu có khoa trương như bây giờ!

Mấy kiếm hắn vừa sử dụng làm mọi người cảm thấy cao thâm khó đoán, hoàn toàn không nhìn rõ quỹ đạo!

Trình độ cao mình này thế nào cũng phải đến kiếm pháp cấp B!

Hơn nữa còn là kiếm pháp cao thâm tu luyện đến một cảnh giới nhất định!

Từ thần đàn Tịnh Hồn đến bây giờ mới bao lâu?

Sao Tô Trạch lại có thể tiến bộ nhiều như vậy?

Chẳng nhẽ… Hắn thật sự là một thiên tài kiếm đạo sao?

Trong lòng các thiên kiêu tràn đầy thắc mắc, nhưng chuyện này liên quan tới riêng tư của Tô Trạch, dù là Diệp Thanh cũng không dễ mở miệng hỏi.

Dù sao biết một ít là đủ rồi.

Đó chính là Tô Trạch mạnh mẽ làm người cảm thấy có chút tuyệt vọng!

May mà người như vậy đứng về phía mình…

Nếu Tô Trạch là người của tộc khác thì bọn họ chuẩn bị suy nghĩ tới chuyện rút lui khỏi cuộc thi thôi.

“Tô Trạch, lần này ngươi thật sự làm Nhân tộc chúng ta nở mày nở mặt!”

Giọng nói của Trương Mục Chi truyền đến.

Mọi người nhìn về phía nơi phát ra âm thanh, đã thấy Trương Mục Chi dẫn theo một nhóm cường giả Nhân tộc đi tới với khuôn mặt đầy ý cười.

Bọn họ đều nhìn hồ sơ của Tô Trạch nên tất nhiên cũng biết thân phận ngự thú sư của hắn là thật.

Điều thắc mắc duy nhất cũng giống như các thiên kiêu, nhưng cũng không dễ lên tiếng hỏi.

Trương Mục Chi tự nhiên rõ ràng.

Có sư thúc của hắn, kiếm đạo tông sư Hợp Đạo đỉnh phong ở đây cộng thêm kiếm tâm trời sinh của Tô Trạch, có thành tựu như vậy cũng miễn cưỡng xem như bình thường.

Nhân tộc chiến thắng, Tô Trạch lấy lại thể diện cho Nhân tộc, các cường giả tự nhiên vui mừng.

Bình Luận (0)
Comment