Chỉ chớp mắt sau, bóng người Tô Trạch biến mất không thấy, đã bắt đầu đi lên.
Trương Mục Chi nhịn không được bậc cười.
Cái thằng nhóc này, Học viện Chân Long có thể so sánh được với người như sư thúc sao?
Người ta là cường giả Hợp Đạo đỉnh phong đấy, truyền thừa phía sau lại càng thêm ghê gớm, công pháp cấp A đương nhiên là rất nhiều.
Nhưng coi như Học viện Chân Long có là trường cao đẳng của Liên minh, dù lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng không coi công pháp cấp A ra gì được.
... ...
Trương Mục Chi đã sớm dặn dò từ trước.
Bây giờ Tô Trạch có quyền lợi ra vào Tàng Kinh các từ tầng một đến tầng năm, đương nhiên, chỉ có một lần này thôi.
Sau đó sẽ không thể đi vào nữa.
Mục tiêu của Tô Trạch rất rõ ràng, cứ trực tiếp đi thẳng lên tầng năm luôn.
Ting!
Cửa thang máy mở ra, trước mặt là một cánh cửa bằng gỗ màu đen tuyền.
Phía trên khắc lên vô số trận văn rườm rà, hiển nhiên là một loại thủ đoạn phòng hộ nào đó.
Tô Trạch lấy thẻ học sinh của mình ra, đút vào trong khe thẻ trước cửa.
Ngay lập tức có một âm thanh trầm đục vang lên.
Cánh cửa lặng lẽ chuyển động, chậm rãi mở ra, lộ ra đồ vật phía sau.
Lọt vào tầm mắt chính là, mấy thứ giống như bệ đá vậy, được bày biện ở trong đại sảnh trống trải.
Tô Trạch nhìn lướt qua, phát hiện bệ đá như vậy ước chừng chỉ có hơn ba mươi cái.
Phía trên mỗi bệ đá đều trưng bày một quyển công pháp.
Mặc dù số lượng không nhiều, nhưng phải biết, những thứ này đều là công pháp cấp A cả đấy!
Là thứ mà chỉ có cường giả cấp bậc Hợp Đạo mới có thể sáng tạo ra!
Tô Trạch khẽ nhếch khóe miệng tạo thành một nụ cười, cất bước đi vào, tiện tay bèn cầm lên một quyển công pháp gần nhất, bắt đầu lật xem.
Cửu Chuyển Băng Hoàng quyết, công pháp nội tức.
Lật ra xem mấy lần, Tô Trạch lập tức trả nó về chỗ cũ.
Đây là công pháp, mà bản thân mình đã có Long Tượng Tu Thân quyết rồi, không cần phải lãng phí thời gian xem thứ này làm gì.
Hắn bước nhanh đến bệ đá ở giữa, lật xem từng quyển từng quyển công pháp phía trên.
Đại khái xem hết một vòng, trong đó có ba quyển là công pháp, ba mươi ba quyển còn lại chính là các loại võ kỹ khác nhau.
Có kiếm pháp, có quyền pháp, có độn thuật...
Quả thật là chủng loại đầy đủ hết.
Nếu là những người khác tới, nhất định sẽ phải xoắn xuýt một lúc lâu mới có thể đưa ra quyết định.
Thế nhưng Tô Trạch rất rõ ràng mục đích của mình là gì.
Đó chính là tìm kỹ pháp cận chiến cách đấu, cùng với một môn độn thuật có thể khiến tốc độ của mình tăng lên!
Vì vậy, trong số ba mươi sáu quyển công pháp cấp A ở đây, chỉ có hai quyển là phù hợp với tiêu chuẩn của Tô Trạch!
Hắn bước nhanh đến trước bệ đá, chọn ra hai quyển công pháp.
Trong đó, một quyển màu đen, một quyển màu vàng.
Theo thứ tự là võ kỹ cấp A: Thuật Kim Ô Phục Long!
Cùng với độn thuật cấp A: Thiên Bằng Phù Dao quyết!
Tô Trạch lật quyển Thiên Bằng Phù Dao quyết ra xem, cẩn thận xem một lượt nội dung trong đó, phát hiện có rất nhiều chỗ đều có hiệu quả giống như Thiên Bằng Cửu Bộ vậy.
Chỉ có điều một cái là công pháp cấp A, một cái chỉ là cấp B mà thôi.
Trên bản chất vẫn có sự khác biệt to lớn!
Có Thiên Bằng Cửu Bộ làm cơ sở, nói một cách tương đối thì tu luyện Thiên Bằng Phù Dao quyết sẽ đơn giản hơn một chút.
Có điều độ khó tu luyện lại chẳng hề nằm trong phạm vi cân nhắc của Tô Trạch.
Dù có khó học bao nhiêu, cứ trực tiếp dùng tu vi rót vào là xong chuyện.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, cầm lấy hai quyển công pháp này rồi đi ra ngoài.
Lúc vừa đi đến cửa, một giọng nói vang lên bên tai Tô Trạch.
“Phải chăng xác nhận lựa chọn thuật Kim Ô Phục Long và Thiên Bằng Phù Dao quyết hay không?”
Tô Trạch hơi ngây người một chút, sau đó mở miệng nói: “Ừ.”
Ngay sau đó.
Hàng mẫu trên tay hắn bỗng biến mất không thấy đâu, thay vào đó chính là hai cái ngọc phù rơi vào trong tay hắn.
Nhìn thấy như vậy, trong lòng Tô Trạch thầm hô đáng tiếc.
Loại ngọc phù này quả thật có tác dụng truyền thừa võ kỹ, nhưng chỉ dùng qua một lần là sẽ phế bỏ ngay.
Hắn vốn còn định thu hai quyển công pháp này về, hung hăng vớt một phen.
Bây giờ nhìn lại, ý nghĩ này chỉ đành ngâm nước nóng thôi.
“Tính toán một chút, thu hoạch đã rất lớn rồi!”
Tô Trạch tự an ủi mình một câu, cất kỹ hai cái ngọc phù, đi xuống lầu dưới.
Hiện giờ trên lực công kích có thuật Kim Ô Phục Long, chạy trốn… không, trên tốc độ truy kích thì có Thiên Bằng Phù Dao quyết, mà ở trên lực phòng ngự lại có Bất Diệt Kim Thân do lão Tuyết cho!
Ba quyển võ kỹ cấp A, bao gồm ba yếu tố lớn là công kích, tốc độ, phòng ngự!
Phát triển toàn diện đức, trí, thể, như vậy mới là đúng đắn!
Tô Trạch đi rất nhanh, khẩu trang trên mặt che chắn đến kín không một kẽ hở.
Bây giờ vẫn còn có rất nhiều người của truyền thông đang quanh quẩn trong Học viện.
Thường thường sẽ ngăn một bạn học sinh lại, tiến hành phỏng vấn.
Nội dung hỏi thăm phần lớn đều có liên quan đến chuyện của đám thiên kiêu, hiển nhiên, điểm chính trong đó vẫn là Tô Trạch.
Bọn họ không tìm được Tô Trạch, chỉ có thể lui mà cầu thứ khác, bắt đầu phỏng vấn những người quen biết với Tô Trạch.
Vương lão cùng với Lâm Diệu Y bên Học viện Thiên Nguyên cũng không tránh khỏi bị phỏng vấn.
Mà Học viện Chân Long bên này, trọng tâm chính là đặt ở trên người Hà Tuyết Nhi cùng với Diệp Thanh.
Những người của truyền thông này cứ luôn cảm thấy Tô Trạch và Hà Tuyết Nhi sẽ xảy ra chút gì đó, vì vậy vấn đề hỏi đến đều mang mùi vị kỳ lạ cổ quái.
Sao Hà Tuyết Nhi có thể không phát hiện ra được, bởi thế lập tức quay người rời đi.
Mặc dù những người của truyền thông kia đều có tu vi trong người, nhưng cũng không thể nào là Kim Đan, không thể đuổi kịp bước chân của Hà Tuyết Nhi, chỉ có thể chuyển sang đối tượng khác, đi phỏng vấn Diệp Thanh.
Điều khiến cho bọn họ mừng rỡ là Diệp Thanh rất vui lòng phối hợp.
Đối mặt với ống kính, hắn vô cùng hưng phấn, gương mặt tươi cười dưới băng vải vô cùng rực rỡ.
Cái tên cái tên nhóc phá của này, thậm chí còn đặc biệt tìm một gian phòng họp trống trải, mời đông đảo ký giả truyền thông tới, trông như thể đang mở buổi họp báo vậy.