Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 284 - Chương 284: Thiên Kiêu Ra Ngoài Lịch Luyện, Tô Trạch Đạo Tặc Hái Hoa. (2)

Chương 284: Thiên kiêu ra ngoài lịch luyện, Tô Trạch đạo tặc hái hoa. (2) Chương 284: Thiên kiêu ra ngoài lịch luyện, Tô Trạch đạo tặc hái hoa. (2)

Tô Trạch cau mày lại, cười nói: “Sau khi bị người phụ nữ của tộc Huyết Thần đánh cho một trận, lòng tin không còn, cuối cùng cũng phát hiện ra bản thân đi đại hội Vạn tộc chỉ để góp đủ số, cho nên chuẩn bị biết khó mà lui sao?”

Sắc mặt Diệp Thanh trở nên đau khổ, khoát tay lia lịa muốn che miệng Tô Trạch, thảm thiết hô to:

“Ôi ôi nhỏ tiếng một chút đi anh trai, ngươi cũng đừng nói chuyện đó ra mà! Quá mất mặt!”

Hiển nhiên, hắn không thể nào che miệng Tô Trạch được.

Nhưng ở một số phương diện khác thì Diệp Thanh là người có da mặt dày, dứt khoát buông lỏng xuống, vẻ mặt trở nên trịnh trọng lên tiếng:

“Hoàn toàn chính xác, chiến đấu với mấy tên tộc Huyết Thần kia, để cho ta cùng với những người khác đều nhận thức được một điểm. Chỉ có mỗi cảnh giới tu vi thôi là không được!

Nhất là ở loại tầng thứ như chúng ta này, một chút chênh lệch thôi cũng có thể trở thành nguyên nhân thua cuộc!

Cho nên thừa dịp đại hội Vạn tộc còn có một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu, ta chuẩn bị đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm một phen...”

Lời hắn nói có chút nặng nề.

Lúc này đi rèn luyện, hiển nhiên là không giống như lúc trước.

Chém giết!

Chém giết chân chính mới gọi là rèn luyện!

“Những người khác cũng đều nghĩ như vậy, có người đã lên đường sớm, ngày hôm qua đã đi rồi, trước khi đi bảo ta từ biệt với ngươi, nói là sau này gặp lại. Hôm nay ta cũng chuẩn bị đi, tranh thủ đền bù chênh lệch phương diện này một chút, tránh cho đến lúc diễn ra đại hội Vạn tộc sẽ làm cho Nhân tộc mất thể diện!”

Diệp Thanh thu lại ý cười, nói với vẻ vô cùng nghiêm túc.

Tô Trạch gật đầu một cái, bỏ cái xẻng trong tay xuống, vỗ vai hắn một cái bảo: “Làm hết sức là được, đừng nên để sát khí ảnh hưởng đến tâm trí bản thân. Lượng sức mà đi, chớ để không tham gia được đại hội Vạn tộc.”

Sắc mặt Diệp Thanh biến hóa cực nhanh, nghe vậy lập tức lại tiếp tục cười đùa tí tửng lên, thuần thục lấy ra một lon đồ uống từ trong tủ lạnh.

“Đó là tất nhiên, đến lúc đó ta còn chuẩn bị phóng ra hào quang rực rỡ, để cho cái đám dị tộc kia biết được sự lợi hại của Diệp Thanh ta. Nhưng mà, nếu có thể gặp lại cái tên tộc Huyết Thần kia thì không còn gì tốt hơn, vừa vặn rửa sạch nhục nhã lúc trước!”

“Ngươi có lòng tin là tốt.” Tô Trạch gật đầu, ngay sau đó phất tay nói, “Ăn cũng đã ăn, uống cũng đã uống, ngươi nên cút đi rồi.”

Dứt lời, hắn xách Diệp Thanh lên, trực tiếp ném hắn từ trên ban công ra ngoài.

Diệp Thanh phát ra một loạt tiếng kêu thảm thiết, âm vang kéo ra thật dài: “Trạch ca, bây giờ ta không thể bay!”

Tô Trạch cười nhạo một tiếng, quay đầu lập tức trở lại phòng khách.

Diệp Thanh thấy không lừa được Tô Trạch, khi thân thể sắp chạm xuống đất, bèn hóa thành một luồng ánh sáng xanh bay đến ngoài cửa sổ, lên tiếng chào hỏi.

“Trạch ca, ta đi đây!”

“Cút đi.”

Tô Trạch khoát khoát tay, tỏ ý không nên quấy rầy mình.

Nháy mắt kế tiếp, Diệp Thanh hóa thành một luồng ánh sáng xanh bay ra ngoài trường.

Nơi đó có cận vệ của hắn, chuẩn bị mang theo hắn vượt qua không gian, đi đến những nơi khác trong Liên minh để rèn luyện.

Sau khi hắn rời đi, Tô Trạch cũng không hề thanh tịnh.

Những thiên kiêu còn chưa đi dồn dập kéo nhau đến từ biệt.

Đám người Hà Tuyết Nhi, Đỗ Dao, Phượng Khánh, Lữ Cảnh Long đều tới.

Sau khi nói chuyện với nhau một phen, những thiên kiêu này mới dồn dập rời đi, phải nắm chặt thời gian rèn luyện, tranh thủ nâng cao thực lực lên một chút mới được.

Cuối cùng đến lúc hoàng hôn, trong căn hộ mới yên tĩnh lại.

Huyết quang hiện lên, kiếm linh lần nữa xuất hiện, ngồi lại vị trí của mình, bắt đầu tiếp tục xem phim.

Tô Trạch ít nhiều gì cũng có hơi nhàm chán, thầm nghĩ định đi trang viên của hai ông lão một chuyến, kích hoạt một vài hạt giống Long Tượng.

“Khoan hãy xem, đi theo ta ra ngoài một chuyến.”

Kiếm linh quay đầu lại, đôi mày thanh tú hơi nhíu, rất là nghiêm túc lên tiếng: “Hôm nay, từ trưa đến giờ ta đều chưa xem được gì.”

“Chuẩn bị tu luyện nho nhỏ một chút.” Tô Trạch bổ sung một câu.

Lời vừa dứt, kiếm linh lập tức im lặng, hóa thành huyết quang trở lại trong Trảm Tiên kiếm.

Ba đứa Tiểu Thanh thành thành thật thật đi theo, nhìn rất là khôn khéo.

Tô Trạch cầm Trảm Tiên kiếm lên, đi đến ban công, mở cửa sổ ra, hóa thành một luồng ánh sáng vàng đỏ bay về phương xa.

Đối với một màn này, người xung quanh cũng không cảm thấy kinh ngạc.

Bây giờ tất cả mọi người đều biết, đệ nhất thiên kiêu Nhân tộc này có cái tật dở hơi, về nhà chưa bao giờ đi cửa lớn, chỉ thích trèo cửa sổ nhà mình.

Có người rảnh rỗi lấy cho Tô Trạch một cái ngoại hiệu, gọi là đạo tặc hái hoa.

Lý do là đạo tặc hái hoa cổ đại đều không bao giờ đi con đường chính quy, đặc biệt thích leo tường trèo cửa sổ.

Hơn nữa linh thú khế ước được biết đến có hai con là giống cái, một con trong đó có chất giọng thiên về ngự tỷ, còn con khác thì có giọng nói của bé gái vị thành niên...

Về phần quả trứng kỳ quái kia bởi vì mới vừa xuất hiện, cho nên không biết giới tính.

Phải biết, sau khi linh thú đạt tới cảnh giới nhất định, là có thể hóa hình!

Càng có tin tức nói rằng, kiếm linh trong linh bảo của Tô Trạch cũng là một thiếu nữ.

Như vậy bọn họ suy đoán ra, Tô Trạch là một người có nhu cầu khá lớn, nếu không sao lại tận lực lựa chọn linh thú đều là giống cái như vậy, thậm chí ngay cả kiếm linh hóa thân cũng là phái nữ luôn?

Đối với tất cả những chuyện này, hiển nhiên Tô Trạch đều không biết được.

Hắn vốn chẳng bao giờ chú ý đến diễn đàn trong trường.

Nếu như biết, không chừng hắn sẽ vận dụng mạng lưới quan hệ với Viện trưởng, bắt lấy cái người dám tung tin vịt kia đến, chứng minh bản thân trong sạch!

Liên minh Nhân tộc.

Kinh đô.

Học viện Chân Long.

Trong trang viên, một tầng phòng hộ vô hình xuất hiện, ngăn cách bên trong và bên ngoài để che dấu cảnh tượng kỳ lạ kinh người phía trong.

Giờ phút này.

Tô Trạch bắt đầu thu lại linh lực, kim quang sáng chói chung quanh chậm rãi biến mất không thấy gì nữa, cuối cùng tất cả quay về yên lặng.

Trong đan điền, một vùng đại dương mênh mông màu vàng gầm thét, linh lực thuần khiết tràn ngập nồng nặc đang xoay tròn nhanh chóng trong một viên kim đan tạo ra một xoáy nước khổng lồ chung quanh.

Bình Luận (0)
Comment