“Để Tiểu Thanh ở lại đi, một mình ngươi trở về là được, ta thấy ngươi chỉ để ý đến trình độ huyết mạch của nàng, không để ý đến việc nắm giữ truyền thừa, thật là ghê tởm!”
Lữ Tranh Đạo thản nhiên nói.
“Hắc Ma cũng là Long tộc, để nó chỉ bảo một chút, nếu không một cái hạt giống thật tốt mà lại luôn chiến đấu dựa vào bản năng thì còn ra cái gì?”
Tô Trạch cũng không có ý kiến, Tiểu Thanh cũng biết đây là cơ hội của mình, ngoan ngoãn ở lại.
“Học cho thật tốt, sau này phải dựa vào các ngươi để đánh nhau.”
Hắn vung tay một cái, mang Tiểu Hỏa và Hắc Đản trở về căn hộ sinh viên.
Đại hội Vạn tộc đã sắp bắt đầu, mình không thể chỉ chú ý tăng lên thực lực của chính mình, ba đứa Tiểu Thanh cũng không thể bị sa sút.
Còn có Trảm Tiên kiếm, cũng không biết lúc nào nàng có thể khôi phục đến trình độ linh bảo cao giai.
Nếu như có thể tăng lên thì thực lực kiếm đạo của mình cũng sẽ tăng lên một mảng lớn.
Tô Trạch yên lặng tính toán, trong lúc không để ý đã bay trở về nhà.
Liên minh Nhân tộc.
Tiểu thế giới trung tâm của Tôn gia.
Trong đình viện, một tiếng quát chói tai truyền ra, âm thanh khuếch tán ra cả tiểu thế giới trong nháy mắt.
Sát ý rét lạnh trải khắp đất trời, lạnh đến tột cùng như băng dường như khiến cho nhiệt độ của tiểu thế giới cũng giảm xuống rất nhiều.
Vô số người lạnh run, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng mà có thể khẳng định là bây giờ lão tổ cực kỳ tức giận, tức đến mức muốn giết người.
Sự thật đúng là như thế.
Trong đình viện, một tên người đàn ông mặc đồ trắng đi qua đi lại, sắc mặt nặng nề như nước, trong mắt tràn đầy lửa giận!
Hắn chợt dừng bước lại, quay đầu nhìn về phía sáu tên Hóa Thần quỳ ở trước mặt mình, nhìn vết thương trên người bọn họ, cảm nhận được một tia kiếm ý ác liệt từ đó.
Hơn nữa mấy người Tôn Hầu kể lại.
Một kiếm quang xuất hiện cách hư không xuyên thủng tất cả bố trí của chính mình ở dưới trận pháp trong nháy mắt, cuối cùng phá huỷ kính Tố Nguyên, mà dư âm còn dư lại đã đánh mấy người này thành dáng vẻ này.
Người có thực lực như thế, ít nhất cũng là ở Hợp Đạo hậu kỳ!
Thậm chí cũng có thể là Hợp Đạo đỉnh phong!
Hơn nữa còn là một gã cường giả cực kỳ am hiểu kiếm đạo!
Kiểm kê cả Liên minh Nhân tộc, người nào có thực lực như vậy?
Chỉ có một người phù hợp với điều kiện!
Kiếm đạo đại tông sư, Tuyết Lệ Hàn!
Ngoài hắn ra, Tôn Đỉnh không nghĩ tới còn có những khả năng khác.
Tại sao Tuyết Lệ Hàn lại ra tay?
Chẳng nhẽ chính là hắn đã cướp sạch hơn mười tiểu thế giới kia?
Không nên!
Theo lý trong những tiểu thế giới kia không thể có đồ vật làm cho Hợp Đạo để ý mới đúng!
Nhưng vì cái gì hắn lại phải ra tay! ?
Chẳng nhẽ là... đám người của Liên minh kia muốn ra tay?
Sắc mặt của Tôn Đỉnh nặng nề, vẻ mặt biến hoá kịch liệt, không nhìn ra là đang vui hay là đang nổi giận.
Đám người Tôn Hầu chỉ dám quỳ trên mặt đất lạnh run, làm sao có thể slo lắng những thứ khác.
Cuối cùng, không biết qua bao lâu.
Tôn đỉnh ánh mắt ngưng tụ, cuối cùng cũng ra quyết định.
“Chuẩn bị rút lui đi, trong vòng ba ngày, mang theo tất cả hậu duệ quan trọng của gia tộc đến lãnh địa tộc Thương Lan.”
“Cái gì!?”
Đám người Tôn Hầu quá sợ hãi, ngẩng đầu mãnh liệt.
“Hử?”
Tôn Đỉnh cau mày cúi đầu nhìn khiến cho bọn họ lập tức không dám nói ra một nửa câu nào nữa.
Điều hiếm thấy chính là dường như hắn biết trong thời điểm này không thể làm cho bọn họ có quá nhiều áp lực nên Tôn Đỉnh lại giải thích mấy câu.
“Liên minh muốn ra tay với chúng ta, cho dù xử lý như thế nào đãi ngộ và địa vị ngày nay đều sẽ không còn nữa.
Thậm chí xí nghiệp của gia tộc chúng ta dần dần cũng sẽ bị bọn họ chia cắt sạch sẽ!
Nếu như nghiêm trọng hơn một chút nữa, kết quả của mấy người các ngươi cũng không tốt lắm.
Vì vậy, đi tộc Thương Lan mới là lựa chọn tốt nhất của chúng ta ở hiện giờ!
Không phải là bọn họ đã sớm muốn kỹ thuật thăm dò không gian cốt lõi của Nhân tộc sao?
Chuẩn bị một phần, cùng mang đi!
Bắt đầu từ bây giờ, đừng có coi chính mình là Nhân tộc nữa!
Thân phận mới của chúng ta sẽ là quý tộc tộc Thương Lan!”
Thật ra thì Tôn Đỉnh cũng không thể xác định trăm phần trăm đối với suy đoán này.
Nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!
Dù sao hắn cũng là Hợp Đạo lão tổ của Tôn gia, tất nhiên là phải quan tâm đến sự sống chết của Tôn gia!
“Mau đi sắp xếp đi, thời gian càng nhanh càng tốt! Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, chúng ta trực tiếp rời khỏi nơi này!”
Sau khi Tôn Đỉnh bỏ lại một câu nói thì vung tay, trực tiếp đưa sáu người Tôn Hầu đi ra ngoài.
...
Kinh đô.
Liên minh Nhân tộc.
Tô Trạch đi ra từ trong gian phòng, bắt đầu truyền tu vi cho Tiểu Hỏa cùng Hắc Đản.
Vận may bình thường, chỉ thu hoạch được số tu vi là ba mươi ngàn.
Về phần của Tiểu Thanh thì bây giờ nó đang tu hành cùng hắc long, đợi một chút nữa đi qua xem có cơ hội truyền tu vi hay không.
Nếu có thì truyền tu vi, nếu không thì thôi.
Có hắc long chỉ bảo, nhất định Tiểu Thanh sẽ tiến bộ rất nhanh, nói tóm lại, Tô Trạch cũng không bị thiệt.
Tô Trạch mang theo Tiểu Hỏa và Hắc Đản, cầm Trảm Tiên kiếm lên, bay ra từ cửa sổ, chạy thẳng tới trang viên.
...
Cách thật xa, Tô Trạch đã nhìn thấy Tiểu Thanh đang bay múa trên bầu trời trang viên.
Hình như là tốc độ của nàng tăng lên không ít, giống như dòng nước màu xanh xuyên qua nhanh chóng ở trong tầng mây, mây mù lượn lờ chung quanh thân thể, tốc độ càng ngày càng nhanh chóng.
Mà ở đỉnh tầng mây đang có một con hắc long khổng lồ vắt ngang, nhìn chằm chằm vào Tiểu Thanh phía dưới, thỉnh thoảng phát ra từng âm thanh trầm thấp, chỉ ra sai lầm của Tiểu Thanh.
Tô Trạch thấy thế bèn đáp xuống đất, không bay trực tiếp vào trang viên mà lựa chọn đi bộ.
Nếu chính mình quá mức nổi bật có thể sẽ quấy rầy đến việc tu luyện của Tiểu Thanh, vẫn là đi bộ vào tốt hơn.
Hai người Lữ Tranh Đạo và Tuyết Lệ Hàn vẫn ngồi ở trên tảng đá như cũ, cầm cần câu trong tay, vẻ mặt cực kỳ chăm chú.
Tô Trạch nhàn rỗi nhàm chán, định tựa vào trên tảng đá nhìn Tiểu Thanh tu luyện