Không chỉ là tốc độ nhanh hơn, Tô Trạch còn phát hiện, hình như yêu lực của Tiểu Thanh cũng trở nên hùng hậu hơn một ít.
Thậm chí độ dày huyết mạch cũng có dấu hiệu tăng lên mơ hồ!
“Không hổ là yêu thú Long tộc cấp Hợp Đạo! Trình độ này thật sự không phải là dùng để trưng cho đẹp!”
Tô Trạch bỗng cảm thán một tiếng.
Nhưng mà nhìn tình huống trước mắt này, hình như là không có cơ hội để truyền tu vi rồi.
Có ba vị Hợp Đạo ở đây, nhất là hắc long luôn luôn chú ý đến Tiểu Thanh.
Một khi hắn truyền tu vi nhất định sẽ gây ra sự chú ý không cần thiết.
Tô Trạch suy nghĩ một chút, cuối cùng bỏ đi ý nghĩ truyền tu vi cho Tiểu Thanh trong đầu.
Tiểu Thanh tu luyện rất khắc khổ, cho dù là thấy được Tô Trạch tới cũng kiềm chế khát vọng trong lòng, đặt toàn bộ lực chú ý của mình ở trên tu luyện.
Làm linh thú khế ước của Tô Trạch, Tiểu Thanh biết rõ ràng Tô Trạch mạnh bao nhiêu.
Nàng biết chênh lệch ở giữa mình cùng Tô Trạch.
Chênh lệch càng lớn, Tiểu Thanh càng cảm giác được áp lực lớn như núi, đồng thời cảm giác gấp rút trong lòng càng mạnh!
Nàng muốn trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh hơn so với bây giờ!
Kể từ đó chuyện như lần trước mới sẽ không xuất hiện lại lần nữa, mình cùng Tiểu Hỏa bị kìm chân, mới dẫn đến tên của tộc Huyết Thần kia tới gần được chủ nhân!
Cho dù thực lực của chủ nhân vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn không quan tâm đến việc đánh cận chiến.
Nhưng như vậy cũng không được!
Ở góc nhìn của Tiểu Thanh, kẻ địch đột phá phòng tuyến của mình đi tới trước mặt chủ nhân của mình, đó chính là sỉ nhục cực kỳ lớn!
Vì vậy, nhất định phải trở nên mạnh hơn mới được!
Lại nói tiếp, đây là lần tu luyện chính thức đầu tiên của Tiểu Thanh từ khi ấp trứng đến bây giờ.
Những khó khăn và khó chịu trong đó thì miễn bàn, nhưng mà ngoài mặt Tiểu Thanh không có chút khó chịu nào, dùng hết sức để hoàn thành mỗi mục tiêu dựa theo yêu cầu của thầy hắc long.
Phía dưới.
Tiểu Hỏa ngẩng đầu, thấy dáng vẻ liều mạng của Tiểu Thanh, bỗng nhiên cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Cảnh giới của nàng vốn là yếu nhất trong ba linh thú khế ước.
Bây giờ nhìn đến dáng vẻ cố gắng của Tiểu Thanh, sự xấu hổ trong lòng càng ngày càng tăng.
Đến cuối cùng, để giảm bớt loại cảm giác xấu hổ này, Tiểu Hỏa cũng tự bắt đầu tu luyện.
Tô Trạch thấy thế bèn đưa ngón tay cái ra làm một động tác like, động tác ấy đã làm Tiểu Hỏa nhiệt tình mười phần ngay tức khắc, càng gắng sức thêm.
Tiếp theo hắn chuyển sự chú ý lên người Hắc Đản vẫn nằm trên mặt đất.
“Ta... Còn chưa nở, tạm thời không thể tu luyện.”
Tô Trạch nghe nói như thế thì cũng tạm tin, quay đầu nhìn lên bầu trời.
Mà cũng đúng lúc này.
Ngoài trang viên, bóng dáng của Trương Mục Chi xuất hiện.
Tia sáng chợt lóe lên, hắn đã đi tới phía sau hai vị Hợp Đạo, cung kính nói:
“Sư thúc, Lữ tiền bối, kế hoạch đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ chúng ta ra tay!”
“Nhanh vậy?”
Tuyết Lệ Hàn cau mày, nụ cười lộ ra trên mặt, quay đầu nhìn về phía Tô Trạch.
“Tiểu tử, chuẩn bị xong chưa?”
Giọng điệu bình tĩnh, nhưng có một loại sát khí như có như không xuất hiện.
Tô Trạch đứng dậy, gật đầu trịnh trọng.
Mục tiêu lần này là một trăm tiểu thế giới của Tôn gia!
“Mang đồ đến rồi sao?”
Tuyết Lệ Hàn thản nhiên nói: “Cũng đừng để xảy ra sai lầm gì, nếu tình báo có vấn đề, đừng trách ta tính sổ với nhóc con ngươi!”
Trương Mục Chi cười nói: “Đương nhiên rồi, phải biết Viện nghiên cứu Không gian dị độ đứng về phía chúng ta, bàn về tình báo về tiểu thế giới trên toàn Liên minh, không ai biết nhiều hơn bọn họ!”
Nói xong, trong tay hắn lấp lóe ánh sáng, xuất hiện một tấm bản đồ.
Tuyết Lệ Hàn cũng không nhận lấy, mà ra hiệu Tô Trạch nhận lấy.
Tô Trạch hơi nghi ngờ, sau khi nhận lấy thì thoáng nhìn lại, lông mày lập tức nhướng lên.
Bản đồ phân bố tiểu thế giới mà Tôn gia sở hữu.
Tin tức đánh dấu bên trong vô cùng rõ ràng, bao gồm số lượng tiểu thế giới, kích cỡ to nhỏ, và đồ vật sản sinh trong đó.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là tin tức về thực lực và số lượng người đóng giữ trong tiểu thế giới!
Trong đó, tất cả tiểu thế giới không có Nguyên Anh cảnh đóng giữ đều được đánh dấu.
Khoảng tám trăm mười hai tiểu thế giới!
Nhưng mà loại tiểu thế giới này cũng không lớn, tài nguyên ẩn chứa trong đó cũng không nhiều.
Tuy nhiên thắng ở số lượng rất nhiều!
Tô Trạch vừa nhìn thấy tấm bản đồ này, lập tức hiểu rõ lão Tuyết có ý gì, trong lòng không khỏi mừng rỡ.
“Nhóc con ngươi đừng vui mừng quá sớm, hơn tám trăm tiểu thế giới, nếu để một mình ngươi đi hết, vậy cũng khiến nhóc con ngươi mệt chết rồi.” Tuyết Lệ Hàn thấy sắc mặt của Tô Trạch, cười xùy một tiếng.
Tô Trạch ghi nhớ kỹ càng bản đồ vào trong đầu, cười nói: “Mệt chết hay không thì không chắc, nhưng chắc chắn thu hoạch rất lớn!”
“Đây là sư thúc và Lữ tiền bối tranh thủ cho ngươi, một trong những điều kiện để hai ông lão bọn họ ra tay chính là cái này. Trước tiên chúng ta nói rõ, chỉ có một ngày! Đến lúc đó lối vào của những tiểu thế giới này đều có người đóng giữ, ngươi có thể càn quét bao nhiêu cái thì đó là bản lĩnh của ngươi. Đợi một ngày qua đi, người của bọn ta sẽ ra tay, thu hoạch trong đó cũng không còn quan hệ gì với ngươi nữa!”
Tô Trạch gật đầu: “Không vấn đề, chỉ là những nơi này đều rải rác ở những nơi khác nhau, ta cũng không thể cứ luôn dùng Truyền Tống trận được? Phải phân cho ta một cường giả Hóa Thần, ít nhất cũng phải là loại có thể vượt qua hư không rất nhiều lần mới được? Nếu không, quá nửa thời gian của ta đều dùng trong việc đi đường rồi, há chẳng phải thiệt thòi!”
Trương Mục Chi nghe vậy, không nhịn được bật cười: “Tô Trạch, như ý của ngươi, là chuẩn bị đi bao nhiêu tiểu thế giới? Sao vậy? Hơn tám trăm tiểu thế giới, ngươi định bụng ăn sạch sẽ sao!?”
Khi Tuyết Lệ Hàn tìm hắn nói muốn tấm bản đồ này, điều đầu tiên hắn nghĩ đến chính là chuẩn bị vì Tô Trạch.
Cộng thêm hỏi được tình huống có liên quan đến việc Tô Trạch ra ngoài lịch luyện.
Bởi vậy, hắn biết chuyện khoảng thời gian trước Tô Trạch cướp sạch tiểu thế giới Tôn gia, cũng biết rõ thời gian cụ thể.
Dựa theo thời gian lần trước, làm thế nào thì một tiểu thế giới cũng phải mất hai mươi phút.
Cộng thêm hơn mười phút đi đường trong đó.
Cố lắm thì một tiếng có thể xử lý hai tiểu thế giới.
Nếu tính theo như vậy, một ngày cũng được bốn mươi tám tiểu thế giới rồi.