Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 340 - Chương 340: Động Viên Trước Trận Đấu, Không Nên Tin Bất Cứ Kẻ Nào

Chương 340: Động viên trước trận đấu, không nên tin bất cứ kẻ nào Chương 340: Động viên trước trận đấu, không nên tin bất cứ kẻ nào

Nhưng những gì Phượng Khánh nói đều là thật!

Người thua chính là bọn họ, bị một mình Tô Trạch đánh ngã.

Cao tầng tộc Huyết Thần đã sử dụng huyết trì mà thủy tổ để lại để chữa thương cho mọi người, trả cái giá thật lớn!

Không cách nào phản bác!

Nhất thời, ngoài Anthony ra, những người khác đều cảm thấy cực kỳ uất nghẹn.

Ngọn lửa phẫn nộ đang rừng rực thiêu đốt trong lòng bọn họ, nhưng cơ bản chẳng có chỗ để trút giận!

“Phượng Khánh, ngươi bớt ngang ngược đi, đợi vòng dự tuyển bắt đầu, các ngươi sẽ được đẹp mặt!”

Hicks không nhịn được gầm lên.

“Stop!”

Phượng Khánh cười nhạo một tiếng, liếc nhìn Hicks hình như không có ý định nói chuyện với đối phương.

Thái độ khinh miệt đó càng làm đám người đối diện nổi trận lôi đình.

Bầu không khí giữa hai phi thuyền lập tức căng thẳng, mùi thuốc súng tràn ngập trong không khí!

Nhưng tình hình đó chẳng kéo dài được bao lâu, rất nhanh hai chiếc phi thuyền mỗi người mỗi ngả bay về nơi tạm trú của riêng mình.

“Bọn người khốn kiếp kia thật sự quá kiêu ngạo! Nếu không phải do Tô Trạch ra tay thì kẻ thất bại chính là đám người bọn họ mới đúng!”

Loew nổi giận đùng đùng nói:

“Ngươi câm miệng đi!”

Anisha trừng mắt nhìn hắn: “Mới vừa rồi còn trực tiếp để lộ lai lịch của Anthony thì thôi, ngươi còn không biết tốt xấu mà lên tiếng!”

Loew ngậm miệng, hơi lo lắng nhìn Anthony và lúng túng nói: “Anthony…”

Ai ngờ Anthony lại không quan tâm, giơ tay cản lời nói của hắn, mỉm cười lên tiếng: “Không có chuyện gì, nếu ngươi không nói, ta cũng định cho một trong chúng ta thông báo khả năng khống chế đạo tắc của ta cho bọn hắn.”

Mọi người nghe vậy thì sửng sốt, không hiểu ra sao.

Nhưng rất nhanh, Anisha lại tỏ ra vui mừng, gấp gáp nói: “Chẳng nhẽ… ngươi sắp đột phá cửa ải cuối cùng rồi!”

Nàng vừa dứt lời, bầu không khí trên phi thuyền lập tức im phăng phắc.

Tất cả thiên kiêu đều nhìn chằm chằm vào Anthony, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.

“Ừ.”

Anthony rất hưởng thụ những ánh mắt này, nụ cười trên mặt càng sáng lạn hơn, hắn lạnh nhạt gật đầu và nói tiếp: “Trong thời gian hai ngày.

Thế nên ta nói thật ra Loew nói như vậy cũng là chuyện tốt.

Một khi bọn họ đã nhận định cho rằng ta vẫn chưa nắm giữ năng lực đạo tắc thứ ba, như vậy vào thời khắc mấu chốt nó sẽ trở thành đòn sát thủ của ta!

Đến lúc đó có lẽ không cần mấy tên thuộc bộ bộ tộc Địa Tinh ra tay nữa!”

“Vậy thì tốt quá!

Dù khả năng khống chế đạo tắc chỉ đạt một phần mười thì vẫn là sự tồn tại đứng đầu trong tất cả những thí sinh tham sự đại hội Vạn tộc!”

Có thiên kiêu phấn khích khẽ hô lên.

“Đó là đương nhiên, dù là bây giờ, nếu bàn về khả năng khống chế đạo tắc, ít nhất Anthony vẫn ở trong top mười!

Ta đã sớm nói bảng danh sách đó chỉ thuần túy là xếp hạng vớ vẫn, cơ bản không có bao nhiêu giá trị để tham khảo!”

Loew rất là kích động, cảm giác buồn bực trong lòng đều tiêu tán sạch trơn.

Phía bên kia.

“Trạch ca, người đó chính là ngôi sao mới nổi Anthony của tộc Huyết Thần đúng không? Thực lực trông có vẻ rất mạnh đấy!”

Diệp Thanh tiến đến bên cạnh Tô Trạch và khẽ nói.

“Ta cũng có cảm giác này, khi đối mặt với hắn, ta còn cảm nhận được cảm giác giống như lúc đối mặt với Trạch ca, cảm giác áp bách giữa hai người rất giống nhau!”

Phượng Khánh ở bên cạnh bổ sung một câu rồi nói tiếp: “Ta có một dự cảm không tốt!

Vòng dự tuyển lần này e rằng không dễ dàng như vậy…”

Tô Trạch im lặng trong chốc lát mới nhẹ nhàng lên tiếng: “Bọn họ là đại diện cho tộc Huyết Thần, chúng ta đại diện cho Nhân tộc, những thí sinh khác đều đại diện cho chủng tộc của riêng mình!

Số lượng thí sinh dự thi rất nhiều!

Kể từ khi bọn họ truyền ra tin tức của Thăng Tiên đài và Thiên cung, đại hội Vạn tộc lần này từ là nơi đơn thuần để các thí sinh rèn luyện đã biến thành sự đấu tranh giữa các chủng tộc!

Các ngươi đều đã nhận được tài nguyên của bảy gia tộc lớn và Hiệp hội Người tu luyện đúng không?”

Đám người Diệp Thanh đều rối rít gật đầu, còn những người khác lại lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

Tài nguyên do Hiệp hội Người tu luyện cung cấp nhất định là đan dược, nhưng còn về bảy gia tộc lớn… bọn họ có cung cấp tài nguyên nữa sao?

Trong đám người, mấy người Đồng Lan và Tiêu Đỉnh liếc nhìn nhau, cuối cùng mỉm cười bất đắc dĩ.

“Không biết ta có phải con ruột hay không? Cha ta không nói cho bọn ta đồ tốt mà trái lại cho đám người Tô Trạch! Thật sự quá bất thường!” Đồng Lan nhếch miệng.

“Chẳng phải bình thường ngươi tu luyện đều nhờ gia tộc duy trì hay sao? Biết đủ đi chứ! Tốt xấu gì ngươi cũng lấy được mấy viên Hồi Mệnh đan trước khi ra ngoài mà! Ta đến cái rắm còn không có nữa là!” Một truyền nhân của bảy gia tộc lớn nói nhỏ.

Cách đó không xa.

Tô Trạch nói tiếp: “Không phải chứ, tại sao họ lại ra sức vì chúng ta?

Chúng ta không thân không thích gì với bọn họ, mặc dù sư phụ của chúng ta là cường giả Hợp Đạo nhưng đó không phải là lý do khiến bọn họ đối xử với chúng ta như vậy!

Không phải vì phân phối tài nguyên sao?

Nếu thành tích của chúng ta tốt, Thiên cung sẽ ban nhiều phần thưởng xuống, bọn họ cũng thu hoạch được nhiều hơn!

Thế nên người đạt được chiến thắng trong đại hội Vạn tộc không chỉ là thắng lợi của bản thân mà còn là thắng lợi của toàn tộc!

Dưới áp lực như thế, có thể đoán được các thí sinh sẽ điên cuồng bao nhiêu!

Thứ mà bọn họ tranh đoạt trong quá khứ chỉ là thứ hạng, nhưng hôm nay lại là tài nguyên!”

Hà Tuyết Nhi nói bằng vẻ mặt phức tạp: “Thế nên đây là lý do vì sao lại có tỷ lệ tử vong, hơn nữa tỷ lệ tử vong còn rất cao!”

“Ừ.”

Tô Trạch gật đầu, trầm giọng giải thích: “Do đó sau khi tiến vào thế giới Đạo Diễn, các ngươi phải nhận thức rõ đối thủ của chúng ta không chỉ có những sinh vật nguyên sinh ở thế giới Đạo Diễn!

Mà còn những thí sinh dự thi khác!

Những chủng tộc khác thì ta không dám chắc, nhưng tộc Huyết Thần thì…

Ta dám khẳng định sau khi bọn họ vào đó, một khi chạm trán với chúng ta thì sẽ biến thành cục diện không chết không thôi!

Tuy những lời này có hơi thái quá nhưng mà ta khuyên mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng, để tránh đến lúc đó mềm lòng không xuống tay thì sẽ bị đối phương giết chết!”

“Sao thế được!”

Lúc này, Diệp Thanh mới trở nên nghiêm túc và vỗ ngực nói: “Trạch ca, rèn luyện suốt một tháng trời của chúng ta không phải là đi du lịch, hiện giờ trên tay người nào mà không có vài mạng người chứ!”

Bình Luận (0)
Comment