Quả nhiên là khách tới từ thiên ngoại, quả thật gian trá!
Tức thì, lửa giận trong lòng lão Thành chủ bùng cháy mãnh liệt.
Hắn giận tới , thân hình già nua lại còng lưng bỗng chốc đứng thẳng dậy, năng lượng khổng lồ tụ lại trong cơ thể ấy, hàng loại sóng sinh mệnh dàu tới cực điểm cũng lan ra theo đó.
Thân hình của lão Thành chủ dần thẳng lên, tóc đen dài ra, làn da nhăn nheo bỗng chốc phẳng lì mịn mượt, còn có độ đàn hồi, đôi mắt đục ngầu cũng sáng lên, đôi mắt có hồn!
Hắn đang thiêu đốt sinh mạng của mình, khiến hắn lần nữa trở về trạng thái đỉnh cao!
Sau trận chiến này, dù là cách nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ chết!
“Súc sinh, đi chết đi!”
Lão Thành chủ quát lên một tiếng lớn, linh lực hùng hậu tuôn trào, tạo thành một cơn lốc linh lực càn quét khắp mạch khoáng.
Áp lực che phủ đất trời bay về phía Tô Trạch, muốn ép hắn thịt nát xương tan!
Tô Trạch khẽ cử động, ánh sáng rực rỡ trên người hóa thành luồng ánh sáng vàng chói lóa bay tới!
Ánh mắt lão Thành chủ lạnh lẽo, hai nắm đấm liên hồi đấm vào hư không.
Rầm!
Vang lên một tiếng.
Răng rắc…
Từng vết nứt xuất hiện, vùng hư không hư ảo hiện ra.
Ở nơi không xa, bên cạnh Anthony, ánh sáng vỡ vụn, một bóng người lờ mờ hiện ra!
Chính là Tô Trạch…
Lúc này quần áo trên người hắn có chút rách nát, có cả vết máu.
Mặt hắn tỏ vẻ “đau khổ”, tháo chiếc nhẫn không gian trên tay ra ném cho Anthony, đồng thời hét to:
“Các anh em, thành công rồi, mau rút lui!”
Lúc Anthony nhìn thấy sắc mặt đó của Tô Trạch thì cau màu lại, trong đáy mắt lộ ra sự ngỡ ngàng kinh ngạc.
Anisha và Daniel càng không thể tin được, nhìn về hướng Tô Trạch, trong mắt tràn đầy sự bất ngờ, giống như gặp phải ma, không nói nên lời.
Trong đầu họ là hỗn loạn vô cùng, hoàn toàn không hiểu tình hình bấy giờ!
Sao Tô Trạch lại xuất hiện ở đây?
Cho dù là xuất hiện ở đây, cũng là đơn thương độc mã, hắn đã ẩn nấp mà không bị phát hiện bằng cách nào?
Dù hắn có bảo bối gì đó, thì tại sao giờ lại đưa chiếc nhẫn không gian có chứa căn nguyên của đạo cho người của mình!?
Ban nãy tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy Tô Trạch cất căn nguyên của đạo vào chiếc nhẫn không gian trên ngón trỏ tay phải.
Hơn nữa ban nãy lúc xông tới, mọi người tuy không kịp ngăn lại, nhưng vẫn có thể nhìn rõ hành động của Tô Trạch…
Hắn không có thời gian làm trò quỷ!
Cũng không có dao động thần niệm xuất hiện, hoàn toàn không kịp chuyển căn nguyên của đạo vào trong pháp khí không gian khác!
Càng không cần nói, bọn họ có thể cảm nhận được trong chiếc nhẫn không gian đó vẫn còn một lực lượng đạo tắc vô cùng dày đặc đang chuyển động!
Không cần nghĩ, căn nguyên của đạo ở trong đó!
Giờ này khắc này, Anthony không kịp nghĩ nhiều nữa.
Dù sao đi nữa, chắc chắn căn nguyên của đạo ở bên trong!
Trong lòng Anthony sướng rơn, huyết quang tăng vọt xông lên đưa tay ra bắt chiếc nhẫn!
“Ha ha ha, cảm ơn nha!”
Giờ phút này, Anthony thật lòng cảm tạ Tô Trạch, thậm chí còn tăng bội lần hảo cảm với Tô Trạch.
Nếu không phải tình huống bây giờ nguy cấp, hắn có thể kết bái thành anh em ruột thịt với Tô Trạch khác cha khác mẹ khác tộc ngay tại đây!
Chỉ tiếc rằng giờ không có thì giờ giao lưu hay làm việc khác nữa.
Bởi vì lão Thành chủ Thiên Quỳ thành đã như điên giết tới rồi!
“Đưa đây!”
Tiếng gầm giận dữ thét ra.
Lão Thành chủ đã không quan tâm tới việc sẽ hủy đi mất mạch khoáng ở đây, năng lượng hùng hậu trào ra điên cuồng, hóa thành một đôi bàn tay lớn bắt về phía Anthony!
Phốc!
Anthony ra sức ngăn lại đôi tay lớn, nhưng trên ngươi vẫn xuất hiện vết thương, hắn bị trọng thương.
Thực lực của lão Thành chủ khi khôi phục đến trạng thái đỉnh cao quá mạnh, hắn hoàn toàn không chống lại được!
Chiêu ban nãy không bị đánh cho nát bét, hắn đã có thể coi là có thực lực hơn người rồi!
“Giúp ta ngăn hắn lại! Mau đi!”
Anthony ho ra máu thét lớn, “Mau rời khỏi đây, đến lúc đó sẽ chia cho các ngươi sáu thành!”
Không ai do dự, nhao nhao xông lên trước, ra sức ngăn đòn của lão Thành chủ và hơn mười tên kim đan!
Jimuri phấn khích vung chùy sắt lớn, đồng thời khẽ tản thần niệm ra, thuyền Ngũ Hành độn xuất hiện, biến to chỉ trong chốc lát.
“Lên thuyền!”
Một tiếng thét lớn, mười hai thiên kiêu biến thành luồng sáng bay lên thuyền Ngũ Hành độn.
Rầm!
Lão Thành chủ đỏ mắt, tiến lên một bước, đánh một quyền ngay trên thuyền Ngũ Hành độn.
Két…két…
Một vết nứt lớn xuất hiện, thuyền Ngũ Hành độn xoay chuyển mãnh liệt.
Trong mắt Jimuri đầy sự đau khổ, nhưng cũng không thiết quan tâm những thứ này nữa.
Chỉ cần nắm căn nguyên của đạo trong tay, tất cả đều xứng đáng!
“Anh bạn, mau lên đây!”
Vào lúc này, bọn họ bỗng nhận ra Tô Trạch chưa lên thuyền!
Jimuri là người của bộ tộc Địa Tinh, vốn lấy lợi ích làm đầu, nhưng giờ đây lại đem lòng cảm kích Tô Trạch.
Hắn hiểu rõ tác dụng to lớn của căn nguyên của đạo hơn ai hết!
Vì vậy, trong lòng hắn dĩ nhiên sẽ có phần cảm kích với tên Tô Trạch ra tay trượng nghĩa đó!
Nhưng, điều khiến bọn họ thấy hãi hùng đó là, Tô Trạch đã rơi vào vòng vây!
Hóa ra là gần trăm tên Kim Đan rút lui kia đã điên cuồng xông lên, bao vây chặt chẽ Tô Trạch!
Có huyết quang sáng lên.
Bọn họ nhìn thấy Tô Trạch ho ra máu, cả người rách rưới.
“Mau đi đi, không cần lo cho ta!”
Trong dòng người phát ra tiếng hét.
Nghe thấy lời này, Anisha và Daniel hai mặt nhìn nhau, liếc nhau một cái, cho rằng thế giới này hình như có vấn đề rồi.
Mà hai tuyển thủ của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân với tính cách cương trực còn đỏ bừng hai mắt, bi phẫn đan xen, tức giận gầm lên, muốn xông lên chi viện!
“Mau đi! Giữ lại chút căn nguyên của đạo cho Nhân tộc ta là đủ rồi!”
Lại có tiếng thét phát ra, chỉ là hình như âm lượng nhỏ đi một chút.
Chốc lát, nét mặt của rất nhiều thiên kiêu trở nên phức tạp, còn có chút trầm mặc.
Rầm rầm rầm!
Lão Thành chủ nghe thấy Tô Trạch nói, tựa như sắp điên, điên cuồng tấn công thuyền Ngũ Hành độn.
Thuyền Ngũ Hành độn rung chuyển mạnh mẽ, hiện ra từng vết nứt.
Nếu thuyền Ngũ Hành độn không phải là linh khí cao giai, thiên kiêu đang cố hết sức chống đỡ trong thuyền lúc này sợ là đã bị lão Thành chủ cho nổ tung hết rồi!
Bọn họ nhìn chiến đội ở nơi không xa kia, nhìn Tô Trạch ở trong tả xông hữu đột nhưng lại mãi chẳng thể thoát ra, nhất thời có chút trầm lại.