Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 397 - Chương 397: Đánh Một Chiêu Hồi Mã Thương, Điên Cuồng Lấy Linh Thạch

Chương 397: Đánh một chiêu hồi mã thương, điên cuồng lấy linh thạch Chương 397: Đánh một chiêu hồi mã thương, điên cuồng lấy linh thạch

Ầm!

Lại là một tiếng vang lớn.

“Đi!”

Jimuri cắn răng nói.

“Không được!” Tuyển thủ của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân thét lớn.

Vậy mà lúc này, thuyền Ngũ Hành độn đã biến thành một luồng ánh sáng chui xuống dưới lòng đất!

“Khốn kiếp!”

Lão Thành chủ gầm lên, cũng biến thành luồng ánh sáng xuyên qua mặt đất, mặc kệ sự tiêu hao của linh lực và áp lực từ xung quanh, điên cuồng đuổi theo!

Sau khi thuyền Ngũ Hành độn và lão Thành chủ đều rời khỏi nơi này.

Tô Trạch đang "cố gắng chống đỡ " vì bị rất nhiều cường giả vây công rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thực lực của lão Thành chủ vốn đã cực kỳ mạnh, nhất là bây giờ đang nổi điên, đánh mất lý trí, coi như có là Tô Trạch muốn đối phó hắn cũng không dễ dàng gì.

Cũng không biết mấy Nguyên Anh đang chiến đấu bên ngoài kia chừng nào sẽ trở lại, cho nên Tô Trạch cũng không dám tốn quá nhiều thời gian ở đây.

Lại trùng hợp bọn Anthony đều tới, bèn dứt khoát diễn một vở kịch.

Về phần căn nguyên của đạo?

Đồ tốt như thế, đương nhiên hắn sẽ không thể nào giả bộ làm thánh nhân đưa cho bọn Anthony rồi.

Với lại, dù đó có là một đống phân thì hắn thà đưa cho chó ăn cũng sẽ không đưa cho đám người tộc Huyết Thần!

Ngay từ đầu, lúc hắn xuất hiện ở trước căn nguyên của đạo, hắn đã trực tiếp thu hồi!

Đúng vậy.

Tô Trạch không chút do dự nào, ngay từ đầu hắn đã tính trực tiếp thu hồi nó thành tu vi rồi!

Thế nhưng hắn cũng không hề thu hồi hết toàn bộ, mà là chừa lại một phần căn nguyên của đạo to khoảng chừng móng tay, thu một ít vào trong nhẫn không gian, từng tia từng tia lượn lờ ở phía trên nhẫn không gian, tạo thành cảnh tượng giả rằng căn nguyên của đạo ở ngay trong nhẫn không gian!

Thậm chí, hắn vì không để xảy ra sai sót gì, tránh việc bị những người khác nghi ngờ, lúc chạy đến bên cạnh Anthony cũng không hề sử dụng năng lực Thuấn Di!

Cho dù có trực tiếp dựa vào tốc độ vọt tới.

Vì để tránh cho tốc độ của mình quá nhanh, những tên kia không thấy rõ động tác của mình mà hắn còn cố ý giảm tốc độ lại, trong quá trình này hắn còn bị lão kia Thành chủ đánh cho một quyền!

Bấy giờ mới xuất hiện bên cạnh Anthony, đưa nhẫn không gian cho hắn.

Thật ra trong suốt quá trình này vẫn có rất nhiều chỗ sơ hở.

Nhưng ở trong tình huống hồến đấu cực kỳ khẩn trương, lại còn là dưới sự cám dỗ to lớn từ căn nguyên của đạo, có bao nhiêu người vẫn có thể giữ tỉnh táo tuyệt đối nữa chứ?

Mấy tên thiên kiêu Anthony đó đều bị lợi ích làm mê muội tâm can, bị cục đá căn nguyên của đạo làm cho vui mừng hớn hở.

Lúc lão Thành chủ của thành Thiên Quỳ thấy căn nguyên của đạo bị Tô Trạch lấy đi thì ngay tức khắc nổi trận lôi đình, nào còn có thể suy nghĩ nhiều như vậy.

Vì vậy, dưới đủ các loại trùng hợp và đánh cược, Tô Trạch thành công diễn xong vở kịch bằng kỹ thuật diễn vụng về của mình.

Việc làm như vậy là không thể phục chế.

Nhưng phàm là bất kỳ một cường giả nào hơi tỉnh táo một chút, cũng sẽ lập tức phát hiện ra chỗ sơ hở trong đó.

Đương nhiên, thật ra đối với cường giả của thành Thiên Quỳ, có sơ hở hay không cũng không quan trọng.

Cứ coi như căn nguyên của đạo vẫn còn ở trên người Tô Trạch đi, đối mặt với sáu mươi bảy mươi tên cường giả Kim Đan kia, còn có thể thuận lợi chạy thoát được sao!?

Hiển nhiên đó là chuyện không thể.

Đám thiên kiêu Anthony cũng nghĩ như vậy.

Dù cho bọn họ có ra tay, đối mặt với nhiều cường giả Kim Đan như vậy, nhất định cũng không đánh lại, nhất định phải chạy thoát thân, song còn chưa chắc có thể chạy thoát.

Bọn Anthony biết Tô Trạch có năng lực Thuấn Di.

Nhưng mà bọn họ cũng biết, năng lực Thuấn Di của Tô Trạch có khoảng cách rất ngắn, mà độ khống chế đạo tắc của Tô Trạch cũng chẳng ra sao cả.

Vì vậy, dù Tô Trạch có năng lực Thuấn Di, cũng không có bao nhiêu khả năng thoát khỏi vòng vây!

Nhưng bọn họ không biết là... Độ khống chế đạo tắc của Tô Trạch đã sớm tăng lên tới một mức độ làm người ta giận sôi rồi!

Bây giờ để cho kẻ gọi là thiên kiêu đỉnh cấp kia đi tới trước mặt Tô Trạch, bất kể là cảnh giới thực lực, hay là độ khống chế đạo tắc, kết quả cũng chỉ có thể bị Tô Trạch ngược cho mà thôi!

Sẽ không có việc ngoài ý muốn gì!

Trừ phi đối phương cũng là một chuyên gia bật hack.

Dĩ nhiên, loại khả năng này thật sự không lớn, không nằm trong phạm vi suy nghĩ.

Không nói đến đạo tắc hệ Lôi, chỉ mỗi đạo tắc không gian thôi, khả năng khống chế của hắn cũng đã là hai mươi phần trăm, đặt trong toàn bộ Kim Đan của thế giới Vạn Tộc, đều xứng đáng là người đứng đầu!

Khoảng cách dịch chuyển tức thời đã không còn chỉ có mười mét nữa, mà con mẹ nó đã tăng lên đến ba ngàn mét rồi!!!

Nhưng coi như Tô Trạch có chính miệng nói cho Anthony thì chắc chắn hắn cũng sẽ không tin.

Quá không hợp lý rồi!

Hoàn toàn không cách nào tưởng tượng.

Nhưng, dù cho có không hợp lý và khó có thể tưởng tượng đến thế nào, thì đây cũng là sự thật!

Không có đám người Anthony và lão Thành chủ cùng với mấy tên Kim Đan viên mãn kia ở đây, tâm tình Tô Trạch buông lỏng hơn không ít.

Vẫn luôn giả bộ yếu gà cũng rất mệt mỏi!

Nhưng cuối cùng vẫn phải giả bộ một chút.

Vẻ mặt Tô Trạch tràn đầy bi phẫn, căm tức nhìn vô số Kim Đan trước mắt, trong miệng hộc ra từng ngụm máu to, kim quang trên người tăng vọt.

Hắn "cố gắng" đánh ra một quyền, đánh bay ba tên Kim Đan trung kỳ trước mặt.

Ngay sau đó, hắn vừa ho ra máu, không gian bên người vừa có hơi vặn vẹo!

"Lực lượng đạo tắc!? Mau ngăn cản hắn!"

Lúc này chợt có Kim Đan nhận ra năng lực của Tô Trạch, vội vàng rống to lên một tiếng.

Nhưng mà đã không còn kịp rồi, bóng dáng Tô Trạch đã biến mất một cách im hơi lặng tiếng.

"Khốn kiếp!"

Nháy mắt, từng luồng thần niệm ùn ùn kéo đến mở rộng ra ngoài, bắt đầu tìm kiếm khí tức của Tô Trạch.

Cũng may để cho bọn họ thở phào nhẹ nhõm chính là, năng lực Truyền Tống của đối phương không được bao xa, chẳng qua chỉ ở trong đường hầm mỏ cách đây ba trăm mét mà thôi!

"Đuổi theo!"

Một tiếng quát chợt vang lên.

Trong nháy mắt, mấy chục luồng ánh sáng lấp lánh lao ra ngoài, nhằm về phương hướng xuất hiện khí tức của Tô Trạch mà đuổi theo.

Bình Luận (0)
Comment