Một vết đỏ ửng lặng lẽ xuất hiện, kiếm linh hít sâu một hơi cẩn thận điều chỉnh lại, cố không để ý đến những lời Tô Trạch nói, toàn tâm toàn ý điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.
Tô Trạch cũng không chú ý đến sự khác thường của kiếm linh, trong đầu không ngừng nhớ lại mọi thứ có liên quan đến dị giới.
Nguyên Anh, Hóa Thần, Hợp Đạo.
Nhanh thôi, bản thân lập tức sẽ là Nguyên Anh, sau Nguyên Anh chính là Hóa Thần, sau đó là Hợp Đạo.
Nghĩ đến mấy lời kiếm linh vừa nói, ánh mắt Tô Trạch dần dần kiên định lại!
Độ Kiếp, sớm ngày đạt đến Độ Kiếp cảnh!
Chỉ có như vậy mới có thể tiếp xúc với chuyện của cấp độ hai giới!
Sắp rồi, đã sắp rồi.
Bản thân bắt đầu tu luyện đến bây giờ, chỉ mới hơn nửa năm mà thôi!
Nửa năm tu vi từ con số không đạt đến Kim Đan viên mãn đã là tốc độ kinh thế hãi tục rồi!
Nhưng Tô Trạch vẫn cảm thấy chưa đủ, hắn muốn tu vi cao hơn, muốn mau chóng đạt đến Độ Kiếp cảnh!
Mà tiền đề để có thể nhanh chóng thăng cấp tu vi, chính là tu vi, lượng lớn tu vi!
Tô Trạch thở ra một hơi, từ trong hồi tưởng tỉnh lại.
Là lúc tiếp tục hành động!
Ầm!
Một tiếng nổ lớn lan ra.
Vòng sáng năng lượng sáng rực bùng nổ trong không khí!
Vẻ mặt Anthony đầy sự tức giận nhìn cường giả Nguyên Anh trước mặt, muốn ói máu vì buồn bực.
Đúng là xui xẻo!
Xui đến mức lại gặp phải cường giả Nguyên Anh của thành Thiên Quỳ!
Mặc dù hắn đã giải thích rất nhiều lần rằng căn nguyên của đạo không nằm trong tay của mình, mà ngay từ đầu đã bị Tô Trạch lấy đi!
Nhưng người đối phương cứ mãi không nói lời nào, thậm chí với lời giải thích của hắn, thì càng ngày càng tức giận, ánh sáng trên người càng ngày càng sáng!
Hiển nhiên là Nguyên Anh của thành Thiên Quỳ cảm thấy rằng chỉ số thông minh của mình bị xúc phạm.
Kẻ trộm lấy đi căn nguyên của đạo lại có thể nói dối trơ trẽn như vậy, thực sự nghĩ hắn sẽ tin sao?
Đơn giản là làm sao có thể như vậy được!
Cường giả Nguyên Anh cảm thấy mình đang bị Anthony trêu đùa vô cùng tức giận, thế tấn công ngày càng trở nên dữ dội hơn.
Đồng thời, hắn đã sớm phát đi tín hiệu yêu cầu sự hỗ trợ của các cường giả khác!
Anthony đương nhiên biết mình không thể ở lâu, cuối cùng chỉ có thể liều mình mà chống chọi kết quả bị trúng một đòn, liền dùng biện pháp chạy trốn thoát thân!
Không chỉ có hắn xui xẻo mà tuyển thủ của các tộc khác thuộc cũng đen đủi.
Tuyển thủ của bộ tộc Ngưu Đầu Nhân, bộ tộc Địa Tinh đều gặp phải cao thủ Nguyên Anh.
Có người chạy trốn với thương tích, có người thì đã trực tiếp ngã xuống.
Lý do tự nhiên rất đơn giản, chỉ vì căn nguyên của đạo.
Thậm chí không chỉ có Nguyên Anh của thành Thiên Quỳ và sáu Nguyên Anh của Ứng Long tìm kiếm bọn họ, mà ngay cả những cường giả Nguyên Anh khác cũng di chuyển.
Không chỉ vậy, từ sau khi thành Thiên Quỳ phát hiện ra rằng mình đã mất dấu nhóm Anthony thì đã trực tiếp gửi một tin nhắn thông báo cho tất cả các sinh vật rằng mười hai tuyển thủ này có căn nguyên của đạo!
Do đó, tuyển thủ của tộc Thần Huyết, thậm chí là các chủng tộc khác thường gặp phải các cuộc tấn công khi tập hợp.
Có tuyển thủ đã ngã xuống, điều này càng khiến bọn họ tức giận hơn!
Nếu căn nguyên của đạo thực sự nằm trong tay bọn họ thì đã không nói.
Nhưng trên thực tế ngay cả bóng dáng của căn nguyên của đạo bọn họ còn chưa nhìn thấy!
Vô duyên vô cớ mà đội nồi giùm cho tên hung thủ thật sự ở phía sau, chuyện này cho dù là ai thì cũng không thể nhịn được!
Tuyển thủ từ các tộc như bộ tộc Ngưu Đầu Nhân, bộ tộc Địa Tinh, thậm chí là bộ tộc Tinh Linh ban đầu đều không có cảm giác gì với Tô Trạch.
Bây giờ, sau khi trải qua chuỗi trận chiến và bị săn lùng này, tất nhiên cảm thấy căm thù Tô Trạch đến tận sương tủy, nóng lòng muốn giết chết hắn!
Mà từ một mức độ nào đó thì, việc tấn công và truy sát của thành Thiên Quỳ, thậm chí là lũ yêu thú càng thúc đẩy tiến độ của kế hoạch vây giết!
Có được kẻ thù chung, việc bắt đầu kế hoạch sẽ dễ dàng hơn.
Một tuyển thủ một bắt đầu tập hợp lại với nhau, bắt đầu thành lập một nhóm, cũng tiện cho việc tìm kiếm dấu vết của tuyển thủ Nhân tộc.
Nhưng điều khiến bọn họ ngạc nhiên chính là từ đầu đến cuối vẫn không hề nhìn thấy bóng dáng của tuyển thủ Nhân tộc, như thể đều đã biến mất vậy.
Tuyển thủ Nhân tộc tất nhiên là không thể đã chết hết rồi.
Bây giờ không thấy tăm hơi đâu, rõ ràng là đã trốn từ trước!
Xảo quyệt!
Nhân tộc là chủng tộc xảo quyệt vô liêm sỉ!
Suy nghĩ như vậy xuất hiện trong tâm trí của mọi tuyển thủ các tộc như tộc Huyết Thần, bộ tộc Địa Tinh.
Cùng lúc đó.
Ở một một nơi trú ẩn nào đó.
Hàng chục người đang tụ tập cùng nhau.
Có một trận văn nhấp nháy ở bên ngoài, bao phủ nơi này, che dấu khỏi sự thăm dò từ bên ngoài.
Vào lúc này, đang có tiếng thảo luận trong đám đông.
“Trạch ca... rốt cuộc đã làm gì vậy?”
“Ai mà biết được, cái tên Diệp Thanh kia vội vàng kêu chúng ta tập hợp lại, ai biết được tình hình như thế nào chứ?”
“Chờ hắn trở về đi, không phải là Diệp Thanh đang hỏi thăm dò tin tức sao?”
“Tên đó thế mà lại dám coi thường chúng ta, lại còn nói thực lực của chúng ta không đủ, gặp phải cường giả thì không thể chạy trốn, đơn giản là làm sao có thể như vậy được!”
“Hầy, từ sau khi Diệp Thanh bị ốm lần trước, thực lực của hắn dường như đã tăng lên rất nhiều, hình như ta đã nghe Trạch ca nói rằng thực lực của hắn không kém gì so với Anthony.”
“...”
Khi hắn đang nói, có một ánh sáng lóe lên ở ngoài.
Trong nhất thời, tất cả mọi người đều bắt đầu đề phòng, luôn sẵn sàng để ra tay.
Mãi cho đến khi nhìn thấy người vừa đến kia là Diệp Thanh thì mới thả lỏng.
Trận pháp sư tạo ra một cái lỗ trên trận pháp, mở ra một lối vào.
Ngay khi Diệp Thanh bước vào, mọi người lập tức lao nhao vây quanh hỏi han.
“Diệp Thanh, rốt cuộc thì bên ngoài đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Trạch ca, rốt cuộc thì hắn đã làm gì? Tình hình của hắn bây giờ thế nào?”
“...”
Diệp Thanh nghe mọi người hỏi, muốn nói mà lại thôi, không biết nên nói như thế nào mới được.”
Một lúc lâu sau, hắn nói với giọng run run: “Ta nghe nói…”
Kèm theo lời giải thích của hắn, Tô Trạch đã kích động thú triều, dẫn ra sáu yêu thú Nguyên Anh bao vây thành trì của bộ tộc Đạo Diễn, châm ngòi cho một cuộc chiến, rồi lặng lẽ lẻn vào các khoáng mạch dưới thành phố... mọi chuyện hiện ra trước mắt mọi người.