Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 441 - Chương 441: Làm Lại Nghề Cũ Chẳng Có Gì Mất Mặt, Hắc Đản Nguyên Anh

Chương 441: Làm lại nghề cũ chẳng có gì mất mặt, Hắc Đản Nguyên Anh Chương 441: Làm lại nghề cũ chẳng có gì mất mặt, Hắc Đản Nguyên Anh

Đồng thời cũng cảm thấy may mắn vô cùng ở trong lòng.

May mắn mình là Nhân tộc, mà không phải là thí sinh của chủng tộc khác!

Nếu không thì bây giờ có lẽ đã là một trong những người đang ở trong lôi kiếp!

“Trạch ca… Hắn làm thế này thì thu hoạch được không ít!”

Diệp Thanh nuốt vô số đan dược, cơ thể đang dần khôi phục, hắn nhìn Tô Trạch ở bên kia, trong mắt tràn đầy sự sùng bái.

Không hổ là Trạch ca!

Trước đó mình một tên bắn trọng thương đám thiên kiêu còn tưởng là bản thân đã đủ trâu rồi chứ.

Nhưng mình khi đó so với Trạch ca bây giờ thì còn kém xa lắm!

“Trạch ca quả nhiên là tấm gương của chúng ta!”

Diệp Thanh lẩm bẩm tự nói.

Kiếp vân dày đặc bao trùm cả vùng trời, một loạt tia sét đánh xuống từ trong kiếp vân cứ như một loạt xúc tu uốn lượn đang nhẹ nhàng vỗ về vùng đất phía dưới.

Nhưng sau khi mỗi một tia sét đánh xuống thì cũng sẽ để lại một rãnh to trên mặt đất.

Rừng rậm nguyên thủy tươi tốt lúc trước giờ đã sớm biến mất không thấy tăm hơi, mặt đất gồ ghề, chỗ nào cũng đều bị sét đánh cả.

Một đám người ở trong biển sét, chịu đựng sự tẩy lễ của kiếp lôi.

Thỉnh thoảng lại có thí sinh bị sấm sét đánh rớt, rơi xuống đất tạo ra một cái hố to.

Sau đó hố to lại bị sấm sét nhét đầy, tia sáng chói mắt, hoàn toàn không nhìn thấy được tinh hình bên trong.

Nhưng chẳng mấy chốc sấm sét trong hố đã biến mất.

Mà cái hố trên mặt đất thì lại lớn hơn nhiều, nhưng lại không thấy bóng dáng của thí sinh ở trong đó đâu nữa.

Tô Trạch thấy tình hình như thế.

Không phải chỉ một, hai người, mà tình hình này đang xảy ra trong mọi lúc!

Lúc nào cũng có thí sinh không chịu được rơi từ trong thiên kiếp trên không trung xuống, cuối cùng lại bị kiếp lôi chém luôn thành mảnh nhỏ!

“Chết tiệt!”

Sắc mặt Tô Trạch biến thành màu đen, trong lòng thấy khó chịu vỗ cùng.

Bây giờ hắn đã kêu Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa chia nhau hành động, ba người bọn họ cùng nhau hành động, nhưng dù thế thì tốc độ hành động của bọn họ vẫn không bằng tốc độ những thí sinh kia bị thiên kiếp đánh chết!

“Đúng là một đám phế vật mà!”

“Chống đỡ! Chống đỡ đi!”

“Đừng chết! Cố thêm một lát nữa rồi chết cũng được mà, bây giờ đừng có chết, chờ ta tới với chứ! Chờ ta một chút!”

Tô Trạch bi phẫn rống to, biển linh lực màu vàng trong đan điền của cơ thể cuộn trào, linh lực dồi dào tràn vào trong kinh mạch.

Viu!

Tiếng rít chói tai vang lên!

Tốc độ của Tô Trạch nhanh tới cực hạn, không che dấu tốc độ của mình nữa.

Đồng thời cũng phối hợp sử dụng với năng lực Thuấn Di làm Tô Trạch có thể xuất hiện ở trước mặt bất kỳ gã thí sinh nào chỉ trong nháy mắt!

Nhưng hiệu quả vẫn không được tốt lắm!

“Lỗ rồi lỗ rồi, lỗ lớn rồi!”

Tô Trạch lẩm bẩm tự nói, thiên kiếp đã bắt đầu, dù hắn muốn ra tay bày trận đồ Khi Thiên thì cũng không có cơ hội!

Đối với những thí sinh có thực lực bình thường kia, theo ý của Tô Trạch thì bảo vật trên người bọn họ còn không đáng giá bằng cái mạng của bọn họ!

Chỉ cần bọn họ còn sống thì hắn mới kiếm được một khoản lớn!

“Chết tiệt!”

Sắc mặt Tô Trạch đen sì và rồi đưa ra một quyết định!

Hắn không đi vơ vét tài sản với phá đám nữa!

Hắn muốn cứu người!

Làm lại nghề dịch vụ cứu hộ lúc trước không có gì mất mặt cả!

Không dám nán lại lâu, Tô Trạch trực tiếp truyền âm cho Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, đồng thời xuất hiện ở bên cạnh các nàng, lấy ra không ít đan dược rồi kêu các nàng đi phân phát!

Cùng lúc đó, hắn cho truyền âm đám Diệp Thanh, bảo bọn họ hành động tập thể, đi cứu trợ những thí sinh độ kiếp kia.

Đám Diệp Thanh nghe xong thì có hơi sững sờ nhưng không suy nghĩ gì nhiều, ngay lập tức làm theo lời chỉ thị của Tô Trạch!

Trong bỗng chốc, trong hải dương sấm sét mà thiên kiếp tạo thành lại có thêm mấy thành phần đặc biệt.

Tô Trạch, Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa, đoàn người Diệp Thanh đều cùng nhau hành động, vội vàng đi hỗ trợ những thí sinh đang độ thiên kiếp kia!

Mặc dù những người đó thất rất giật mình với hành động cứu trợ của bọn họ nhưng sống sót mới là điều quan trọng nhất.

Vì vậy, không có thí sinh từ chối, thậm chí còn có một đám thí sinh cảm động tới khóc nước mắt giàn giụa, nói lúc trước bị kẻ gian đầu độc xúi bậy, sau này chắc chắn sẽ không đối đầu với Nhân tộc nữa.

Đám thiên kiêu Diệp Thanh sau khi nghe những lời này của bọn họ thì chỉ muốn cười.

Những tên thiên kiêu này… Quả nhiên chẳng hiểu Trạch ca tí gì cả!

Người như Trạch ca, ngươi uống vài chai nước của hắn thôi cũng còn bị bắt nhả tiền ra trả đó!

Các ngươi tới vây giết hắn, bây giờ lại được cứu trợ, e là sau khi các ngươi vượt qua thiên kiếp, sống sót thì sẽ hối hận sao bản thân lại không chết luôn trong thiên kiếp cho rồi!

Đương nhiên, những lời này đám người Diệp Thanh còn lâu mới nói ra, bọn họ cũng chỉ nói thầm ở trong lòng mà thôi.

Ầm!

Đúng lúc này.

Một tiếng sấm kinh thiên động địa khủng bố vang lên.

Ở vị trí trung tâm của kiếp vân, thiên kiếp đột phá Nguyên Anh của Hắc Đản bắt đầu!

Thanh thế vô cùng lớn, một loạt tia sét màu đen xuất hiện, những tia sét đó to vô cùng, đánh về phía Hắc Đản một cách hùng hổ!

Nhìn thấy cảnh tượng này, bước chân Tô Trạch khựng lại, hắn nhìn qua phía Hắc Đản với vẻ lo lắng.

Kiếp lôi có uy lực lớn như thế nhỡ đánh vỡ luôn vỏ trứng của Hắc Đản thì sao?

Không biết bắt đầu từ lúc nào, Tô Trạch đã quen với dáng vẻ quả trứng quái dị của Hắc Đản rồi, và cũng đã không còn quan tâm mấy tới chuyện nó có nở được không.

Song, điều làm cho Tô Trạch và tất cả thí sinh thấy khiếp sợ đó là.

Khi những tia sét màu đen to đùng kia đánh xuống bên cạnh Hắc Đản thì bỗng dưng lại biến mất!

Không, cũng không phải biến mất luôn, mà là tan thành một đống đốm sáng nhỏ rồi sau đó dung nhập vào trong vỏ trứng của Hắc Đản!

Cảnh tượng này có chút quỷ dị cứ như thể không phải Hắc Đản đang độ kiếp… Mà là đang ăn cơm vậy!

Đột nhiên, Tô Trạch nghĩ tới điều gì.

Hắn điều động ý niệm và rồi một đốm sáng chói mắt xuất hiện, trong đốm sáng nho nhỏ truyền ra dao động thần niệm nhè nhẹ.

Lôi linh.

Không cần Tô Trạch nhiều lời, lôi linh đã cảm nhận được năng lượng sấm sét dày đặc ở xung quanh, và rồi nó vui sướng lao vào trong kiếp vân!

Bình Luận (0)
Comment