Nhưng mà bây giờ Tô Trạch đã trở thành người đáng tin cậu ở trong lòng đám thiên kiêu rồi, trong lòng bọn họ thấy cực kỳ khâm phục Tô Trạch.
Vì vậy, tất cả mọi người đều không giấu diếm, sôi nổi kể tình hình thực tế của mình ra.
Diệp Thanh đã đột phá cột mốc 10%, đã lên tới mức 13%.
Đây đã là một kết quả làm người ta kinh ngạc vô cùng rồi!
Ở trong số những thí sinh dự thi đại hội Vạn tộc, độ khống chế đạo tắc của Diệp Thanh chắc chắn là được liệt vào hàng đầu, lọt vào mười top đầu cũng là chuyện có thể.
Mà những thiên kiêu khác cũng đều có tiến bộ rất lớn.
Độ khống chế đạo tắc của tất cả mọi người đều từ 5% trở lên, đa số là ở vào khoảng 7%, có ngươi khá may mắn thì lên tới khoảng 9%, ví dụ như ba người Đỗ Dao, Lữ Cảnh Long, Phượng Khánh.
Độ khống chế đạo tắc 10% là một cột mốc lớn, không vượt qua dễ dàng được.
Nhưng cho dù là thế thì cũng nhìn ra được thế giới Đạo Diễn có rất nhiều cơ duyên dành cho thí sinh!
Đương nhiên, trong số thí sinh này phải gạt Tô Trạch ra!
Hai độ khống chế đạo tắc hiện giờ của Tô Trạch đều đạt tới 30%, đã đạt đến cực hạn của người tu luyện từ Hóa Thần trở xuống!
Độ khống chế đạo tắc kinh khủng tới vậy, đã thế còn là hai loại đạo tắc nữa, có thể nói là độn nhất vô nhị trên đời luôn!
Nếu như bây giờ công bố một bảng xếp hạng độ khống chế đạo tắc của các thí sinh.
Thì chắc chắn Tô Trạch hoàn toàn xứng đáng đứng thứ nhất, và chắc chắn cũng sẽ không có thí sinh nào có độ khống chế đạo tắc còn cao hơn cả Tô Trạch!
Thậm chí, thí sinh có thể có thể bứt phá cột mốc 20% cũng còn chẳng có nữa kìa!
Ở phương diện này, Tô Trạch đã có thực lực nghiền áp tuyệt đối!
“Trạch ca, độ khống chế đạo tắc bây giờ của ngươi… Đã ở mức nào rồi?”
Sau khi nói ra độ khống chế đạo tắc của bản thân ra trước mặt đám thiên kiêu thì Diệp Thanh nhìn Tô Trạch rồi hỏi với vẻ vô cùng cẩn thận.
Tô Trạch nở nụ cười, hắn đang định đạo tắc bỗng lại bị Diệp Thanh cắt ngang.
“Thôi dừng!”
Diệp Thanh nhe răng trợn mắt nói: “Thôi đừng nói, nói ra chắc chắn sẽ lại đả kích lòng tự tin của bọn ta, sẽ mang lại hiệu quả xấu với tiền đồ của bọn ta, thôi tốt nhất đừng nói.”
Tô Trạch thấy có hơi bất đắc dĩ, hắn cũng đâu muốn đả kích bọn họ, nhưng mà đây là chuyện không thể xoay chuyển được rồi.
Hắn phất tay một cái, cười nói: “Được rồi, các ngươi cũng đừng quan tâm tới trình độ của ta nữa. Độ khống chế đạo tắc của ta bây giờ rất cao, nhưng các ngươi biết vì sao lại cao được tới thế không?”
Diệp Thanh khẽ nhíu mày, Trạch ca cũng nói rất cao rồi thì chứng tỏ nó không cao theo lẽ thường.
Nghe thấy Tô Trạch nói hình như là có phương pháp hỗ trợ gì đó thì bọn họ đều thấy tò mò, bèn hỏi: “Vì sao thế?”
“Căn nguyên của đạo chứ gì nữa.”
Tô Trạch nói: “Chính là căn nguyên của đạo đã làm đám Anthony không ngừng đuổi giết ta đó, cũng vì cái thứ đó nên độ khống chế đạo tắc của ta mới tăng lên được một khoảng lớn. Nếu không thì cũng chỉ hơn Diệp Thanh một khoảng nhỏ mà thôi.”
“Căn nguyên của đạo? Cái thứ kia có tác dụng vậy thật à?” Diệp Thanh hỏi, dần thấy hưng phấn hắn lên.
“Đương nhiên, nếu không sao đám Anthony lại điên cuồng như thế chứ.” Tô Trạch gật đầu, nói tiếp: “Đó là mảnh vỡ đại đạo tinh thuần nhất, cội nguồn nhất, đã thế còn là mảnh vỡ đạo tắc không có thuộc tính nữa chứ!
Cho nên dù các ngươi thức tỉnh đạo tắc gì thì đều có thể sử dụng căn nguyên của đạo để tăng độ khống chế đạo tắc của mình lên!”
Mọi người không nói gì, đều nhìn Tô Trạch với ánh mắt lấp lánh.
Tô Trạch ung dung nói: “Thế nên sau khi tìm thấy Hà Tuyết Nhi thì chúng ta cùng nhau đi vớt một phen, căn nguyên của đạo kia thường đều sẽ ở trong thành trì của ở bộ tộc Đạo Diễn.
Căn nguyên của đạo ở thành Thiên Quỳ nằm ở trong trung tâm mạch khoáng, nên ta đoán những thành trì khác cũng đều thế.
Đến lúc đó chúng ta tìm một thành trì rồi cuỗm luôn căn nguyên của đạo của bọn họ.
Nếu thực lực của các ngươi mạnh thì có khi chúng ta sẽ vét được mấy thành trì ấy chứ!”
Đám thiên kiêu Diệp Thanh nghe thấy kế hoạch này thì cũng bắt đầu động lòng, nhưng rồi lại phát hiện ra vấn đề trong đó rất nhanh.
“Trạch ca, trong những thành trì kia chắc chắn sẽ có cường giả Nguyên Anh trấn giữ đúng không? Bây giờ bọn ta…”
Tô Trạch lắc đầu, cười nói: “Thế thì các ngươi đừng lo, Hắc Đản đã độ kiếp nhưng vẫn còn Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, cuối cùng còn có ta nữa cơ mà!”
Mọi người nghe vậy thì cảm thấy chấn động và rồi họ biết kế hoạch có thể thực hiện được!
Nếu như thiên kiếp giáng xuống, cường giả Nguyên Anh chắc chắc sẽ không có hơi đâu để tính sổ với bọn họ chứ!
Thậm chí nếu như làm tốt thì người tu luyện trong thành trì đều sẽ gặp họa!
Đến lúc đó, có trận văn Khi Thiên trong người thì chẳng phải bọn họ có thể lấy căn nguyên của đạo trong thành trì của đối phương ra một cách dễ dàng hay sao?
“Sao nào? Có ý kiến gì không?”
Tô Trạch nhìn các thiên kiêu đang ở trước mắt, hỏi.
“Có làm hay không?” Ánh mắt của Phượng Khánh nóng bỏng, hô hấp cũng có hơi dồn dập, hắn quay đầu hỏi mọi người.
“Làm chứ!”
“Sao lại không làm!”
“Trạch ca đã nói rõ ràng tới như vậy rồi, sao không làm cho được?”
Đám người Lữ Cảnh Long lao nhao đáp.
Diệp Thanh cũng hưng phấn, lấy một lọ đan dược ra đổ vào trong miệng.
Thời gian cấp bách, phải khôi phục đến trạng thái tốt nhất mới được, nếu không đến lúc đó không phát huy ra được thực lực chân chính thì chết!
Ý kiến của mọi người rất nhanh đã nhất trí.
Đợi sau khi tìm được Hà Tuyết Nhi thì phải đi vét sạch một thành trì của bộ tộc Đạo Diễn!
Không chỉ thiên kiêu, mà những thí sinh bình thường kia cũng nhất trí đồng ý quyết định này.
Sức hấp dẫn của việc tăng nhanh độ khống chế đạo tắc là rất lớn!
Mặc dù căn nguyên của đạo không có tác dụng gì với Tô Trạch, nhưng nó lại có tác dụng không tầm thường với đám thí sinh Diệp Thanh.
Vì vậy, chẳng mấy chốc mọi người bàn bạc xong kế hoạch đại khái.
Đến lúc đó đám thí sinh Kim Đan bình thường chịu trách nhiệm xua đuổi yêu thú xung quanh thành trì, và cũng bắt đầu quấy rối thành trì từ đằng xa sau khi chiến đấu bắt đầu.
Đám thiên kiêu Diệp Thanh thì chịu trách nhiệm kìm chân một, hai tên Nguyên Anh.