Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 449 - Chương 449: Thành Trì Mới, Cây Liễu

Chương 449: Thành trì mới, cây liễu Chương 449: Thành trì mới, cây liễu

Còn Tô Trạch thì xem xét tình huống chiến đấu, nếu số lượng cường giả Nguyên Anh của đối phương không nhiều thì giết chết luôn.

Nếu như số lượng cường giả Nguyên Anh trong thành trì quá nhiều.

Vậy thì dẫn thiên kiếp, mượn lực lượng của thiên kiếp để ghìm chân những cường giả Nguyên Anh đó.

Đến lúc đó, những người còn lại chỉ cần chịu trách nhiệm vào trong thành trì tìm kiếm căn nguyên của đạo là được rồi.

Đương nhiên, còn có một điều kiện tiên quyết vô cùng quan trọng nữa, Tô Trạch dặn luôn với mọi người trước.

“Trước lúc hành động thì phải chắc cú trong thành trì có nhiều căn nguyên của đạo đã!

Người tu luyện của bộ tộc Đạo Diễn cũng biết sử dụng căn nguyên của đạo, nếu như căn nguyên của đạo trong bọn họ thành trì đã bị sử dụng, vậy thì chúng ta phải đổi một mục tiêu khác, tuyệt đối không được tùy tiện ra tay!”

Mọi người trịnh trọng gật đầu, đều biệt độ quan trọng của chuyện này nên rất là chăm chú.

Dặn dò một phen xong thì Tô Trạch không nói thêm gì nữa, hắn tìm một căn phòng rồi đi vào luôn.

Không có ai không có việc gì lại dám léng phéng tới quấy rầy Tô Trạch.

Vì vậy, Tô Trạch cũng không lo sẽ có người tới đây.

Đóng cửa lại, gọi Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa tới trước mặt.

Sau đó Tô Trạch để tay lên đỉnh đầu của các nàng và đồng thời tinh luyện huyết mạch cho các nàng!

Trong khoảng thời gian này huyết mạch của Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đều không tinh luyện, vẫn giữ vững mức 18%.

Bây giờ Tô Trạch lại bắt đầu tinh luyện, thực lực của bản thân đã khác với lúc trước nên đương nhiên hiệu quả tinh luyện cũng tăng lên không ít.

Hai tay của hắn biến thành màu vàng, kim quang sáng chói xuất hiện, một lượng lớn linh lực màu vàng truyền vào trong thân thể của Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa, giúp các nàng rèn luyện huyết mạch trong cơ thể, thanh trừ những tạp chất trong huyết mạch kia.

Trong đan điền, đại dương màu vàng cuồn cuộn gầm thét như sấm, hàng loạt tia sét màu vàng nổ đùng đùng, linh lực dồi dào tuôn ra.

Bỗng chốc, hiệu quả tinh luyện lại tăng lên!

Mà nồng độ huyết mạch của Tiểu Thanh cùng Tiểu Hỏa cũng bắt đầu tăng lên, từ 18% biến thành 18, 1%!

Tô Trạch thấy thế thì lại tinh luyện tiếp, linh lực màu vàng sáng chói tuôn trào như suối, trào vào trong cơ thể của Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.

Một ngàn hạt giống Long Tượng hô ứng lẫn nhau, từng sợi năng lượng li ti xuất hiện và tụ lại với nhau tạo thành một con sông năng lượng màu vàng, liên tục cung cấp năng lượng cho Tô Trạch.

Giờ này khắc này, cuối cùng linh lực hùng hậu kia của Tô Trạch đã cho thấy sự khủng bố của nó.

Tô Trạch truyền một cách điên cuồng nhưng lại không thấy khó chịu chút nào, ngược lại có thấy có hơi dễ.

Tinh luyện vẫn kéo dài, chưa hề dừng lại dù chỉ một giây.

Thời gian trôi qua từng chút một, không biết qua bao lâu.

Cuối cùng sắc mặt của Tô Trạch cũng tái nhợt.

Đây là một cảnh tượng cực kỳ hiếm thấy.

Không.

Nói chính xác ra thì kể từ sau khi Tô Trạch trở thành người tu luyện thì chưa xuất hiện tình huống như thế bao giờ.

Linh lực tiêu hao quá độ!

Sóng biển trong đại dương màu vàng yếu đi rất nhiều, năng lượng tuôn trào ra cũng không cuồn cuộn mãnh liệt như trước nữa.

Nhưng mà mục đích của Tô Trạch cũng đã đạt tới.

Trước mắt, hiện ra thông tin của Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.

“Tên: Thanh Giao”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Thanh Long 19,2%!”

“Tên: Xích Viêm Điểu”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Ch u Tước 19,2%!”

Tinh luyện tới lúc này thì cũng kết thúc được rồi!

Còn thiếu mộ tphần trăm, đợi khi đợi Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh thì tự nhiên sẽ đạt tới cột mốc 20%!

Tô Trạch ngừng tay, phun ra một ngụm trọc khí, sắc mặt tái nhợt đang biến mất nhanh chóng.

Chỉ chốc lát sau, sắc mặt của hắn lại trở nên hồng hào.

“Có thể đột phá bất cứ lúc nào chưa?”

Tô Trạch cười hỏi.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa gật đầu, cùng đáp: “Chỉ thiếu chút nữa thôi, chỉ cần bọn ta muốn là có thể đột phá bất cứ lúc nào!”

“Ừ.”

Tô Trạch gật đầu nói: “Vậy thì tốt, nhưng đến lúc đó cũng đừng đột phá cùng nhau, từng đứa đột phá một, nếu không sẽ lãng phí hết thiên kiếp mất!”

“Biết rồi!”

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa gật đầu, động tác rất nhất trí.

Mà vào lúc này, có tiếng gõ cửa truyền đến.

“Trạch ca, phi thuyền của chúng ta sắp đến rồi!”

Là giọng của Diệp Thanh, cũng chỉ có hắn dám đến tìm Tô Trạch.

Tô Trạch đánh tiếng với Hắc Đản đang nằm ngủ ở trên ghế mềm: “Đi thôi, chuẩn bị làm việc!”

Khi Tô Trạch đi tới trên bong thuyền thì phát hiện trên cơ bản tất cả mọi người đều đã đến đông đủ.

Tốc độ của phi thuyền giảm xuống rất nhiều, bay chậm trên không trung.

Nhưng mà rất nhanh, Tô Trạch đã cảm nhận được điều khác biệt trong trời đất… Cùng với một loại cảm giác như đã từng quen biết!

Hắn đột nhiên hỏi: “Các ngươi có cảm giác được mật độ mảnh vỡ đạo tắc trong thiên địa tăng lên rất nhiều hay không?”

“Có, một phút đồng hồ trước đã phát hiện ra rồi, xem ra phía trước là một nơi có mật độ mảnh vỡ đạo tắc rất cao…”

Diệp Thanh có hơi khựng lại rồi nói tiếp: “Biết đâu phía trước có căn nguyên của đạo!”

“Ta cũng cảm thấy như vậy, rất có khả năng này.” Phượng Khánh phụ họa.

Tô Trạch khẽ nhíu mày, cảm nhận một hồi rồi lại nhìn về phía trước, tản thần niệm ra thăm dò suốt một hồi lâu.

Cuối cùng sắc mặt hắn trở nên cổ quái, quay đầu lại nhìn thiên kiêu đứng tại chỗ.

Các thiên kiêu cũng biết thần niệm của Tô Trạch mạnh mẽ nên chắc chắn đã phát hiện ra gì đó, thế là bèn đua nhau hỏi.

“Sao rồi Trạch ca, phía trước có nguy hiểm gì không?”

“Nguy hiểm… Là chắc chắn phải có.”

Tô Trạch gật đầu nói: “Nhưng, so với vận khí của chúng ta thì đã tốt lắm rồi!

Căn cứ vào kinh nghiệm ở thành Thiên Quỳ lúc trước của ta thì rất có thể phía trước là một tòa thành trì của bộ tộc Đạo Diễn!

Hơn nữa xét từ mật độ địa mảnh vỡ đạo tắc trong không gian hiện giờ thì ta đoán trong thành trì này chắc chắn có căn nguyên của đạo, hơn nữa còn có rất nhiều!”

Vừa dứt lời, đám thí sinh bỗng trở nên kích động.

“Hạ độ cao của phi thuyền xuống, chuẩn bị, đợi lát nữa phải tự mình bay qua đó đó, nhớ giấu khí tức của mình đi!”

Bình Luận (0)
Comment