Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 450 - Chương 450: Thành Thanh Liễu

Chương 450: Thành Thanh Liễu Chương 450: Thành Thanh Liễu

Không cần Tô Trạch nhiều lời, hai người Diệp Thanh, Phượng Khánh đã bắt đầu quát .

Bỗng chốc,độ cao của phi thuyền chợt giảm.

Sau đó, mọi người lao nhao xuống thuyền, chuẩn bị lặng lẽ bay qua luôn.

Tô Trạch phất tay thu phi thuyền về, sau đó bay về phía trước đầu tiên.

Sau một hồi lâu.

Ở trên đường chân trời phía trước xuất hiện một tòa thành lớn!

Tòa thành khổng lồ đứng sừng sững ở phía chân trời, trên bức dầy cộm nặng nề ấy toàn những vết đao gọt rìu đục, những bóng người lấp ló trong thành.

Nhưng bức tường thành đó lại chẳng là gì khi so với một cây đại thụ che trời ở trong thành.

Tán cây cao ngất, vô số cành cây nhỏ đang khé đung đưa, một màu xanh biếc trải rộng, có rất nhiều đốm sáng trông giống ngôi sao đang trôi nổi trong đó, cứ như những ngôi sao điểm xuyết cho sắc xanh đó vậy.

Đó là một cây liễu khổng lồ .

Đốm sáng thì lại là mảnh vỡ đạo tắc, chúng bay quanh quẩn chạc cây, lực lượng đạo tắc dày đặc tới khôn cùng của chúng dù ở cách xa thì vẫn cảm nhận được rõ ràng!

Tường thành cao vút, có thể sánh được với cao ốc trong lãnh địa của Nhân tộc ở thế giới bên ngoài kia, cả bức tường thành có màu xanh đen, truyền cho người ta một cảm giác áp bách cực kỳ mạnh mẽ.

Một phần cảm giác áp bách là đến từ chính sự dày cộm nặng nề của bản thân tường thành, một phần thì là vì những bóng dáng lấp ló trên tường thành và trong thành trì kia!

Khí tức mà những bóng dáng kia phát ra khá là mạnh mẽ.

Trên cơ bản đều là Kim Đan, còn là thiên tài trong Kim Đan .

Tô Trạch cảm thấy thực lực của người tu luyện trong tòa thành này còn mạnh hơn người tu luyện ở thành Thiên Quỳ một chút.

Không vì nguyên do gì khác, chỉ vì thành trì người ta xây phí phái hơn thành Thiên Quỳ nhiều!

Xét từ một mức độ nào đó thì từ điểm này vẫn nhìn ra được sự chênh lệch giữa hai thành trì .

Thực lực càng mạnh mẽ, thì thành trì tu luyện sẽ càng to lớn khí phái.

Đây là chuyện rất bình thường, không khó đoán được.

Tô Trạch nhìn thành trì ở nơi xa, khẽ nhíu mày, quay đầu hỏi Diệp Thanh: “Là tòa thành phía trước hả?”

Sắc mặt của mọi người đều có hơi cổ quái, thi nhau nhìn về phía Diệp Thanh.

Diệp Thanh nhìn vị trí cuối cùng khi Hà Tuyết Nhi biến mất trên máy truyền tin, gật đầu nói: “Đúng là phía trước rồi! Hà Tuyết Nhi đã biến mất ở chỗ này !”

Nghe xong lời này, Đỗ Dao tỏ ra lo lắng nói: “Nếu như là nơi này… Vậy thì cường giả ở trong thành sẽ có không ít, và chắc chắn số lượng cường giả Nguyên Anh cũng không ít gì…”

Diệp Thanh loay hoay một hồi với bảo vật truyền tin , cuối cùng ngẩng đầu nói: “Hiện giờ chắc nàng vẫn an toàn, hơn nữa còn đang ở trong thành trì phía trước!”

Tô Trạch nhìn về phía hắn, hỏi: “Ngươi chắc chưa?”

“Chắc luôn.” Diệp Thanh gật đầu với vẻ rất khẳng định, “Nàng chắc chắn là đang ở bên trong, không sai được!”

“Nếu đã thế, vậy xem ra kế hoạch mà chúng ta vừa lập ra xong giờ sắp dùng được luôn rồi!”

Tô Trạch quay đầu nhìn về thành trì lớn phía trước, lẩm bẩm tự nói.

“Nếu như chúng ta tạo ra động tĩnh quá lớn thì có gây nguy hiểm cho Tuyết Nhi không nhỉ?” Đỗ Dao có phần lo lắng hỏi.

“Chắc sẽ không.”

Tô Trạch lắc đầu, chậm rãi nói: “Từ lúc các ngươi tập hợp đến bây giờ cũng đã qua được vài ngày, trong khoảng thời gian này nàng vẫn ở đây không bị gì thì đến lúc đó có tạo ra động tĩnh gì đó chắc cũng không có gì to tát đâu.”

“Hơn nữa bây giờ chúng ta cũng không cách nào để xác nhận, chỉ vào được trong thành trì thì mới xác định được tình hình của nàng.”

Diệp Thanh bổ sung một câu, nói tiếp: “Thời gian qua lâu như vậy mà nàng cũng không bị sao, nên lát nữa cũng sẽ thế…

Hơn nữa cho dù có xảy ra vấn đề gì thì chúng ta làm gì được?

Chẳng lẽ xông thẳng vào, nếu như chúng ta ai cũng có chiến lực như Trạch ca thì được, nhưng chúng ta có sức chiến đấu đó không?”

“Được rồi được rồi, đừng nói gì cũng nhắc tới ta như thế nữa.”

Tô Trạch khoát tay áo, trầm ngâm chốc lát nói: “Hà Tuyết Nhi không phải kiểu người lỗ mãng, dù nàng có phát hiện ra trong thành có thứ gì tốt thì trong tình huống một thân một mình nàng cũng sẽ chẳng xông vào một mình đâu.

Ta đoán chắc là nàng bị ép vào, bị cường giả trong thành trì kia bắt!”

Mấy thiên kiêu trầm tư chốc lát, cảm thấy lời của Tô Trạch rất có lý, mặt đổi sắc bèn nói: “Nếu nói như vậy, Tuyết Nhi nàng…”

“Thế nên phải mau thực thi kế hoạch, cứu nàng ra rồi chúng ta tiện thể vơ vét một khoản lớn!”

Tô Trạch nhìn về phía thành trì lớn ở phía trước, ánh mắt lấp lóe, nói: “Chắc chắn trong thành trì này có căn nguyên của đạo, hơn nữa ta nghi ngờ còn là một khối rất lớn nữa cơ!

Ít nhất cũng lớn hơn khối ở thành Thiên Quỳ rất nhiều!”

Sau đó, đám người Tô Trạch bắt đầu bàn bạc kế hoạch cụ thể lát nữa.

Xua đuổi yêu thú, quấy nhiễu cường giả của đối phương, sau khi thiên kiếp xuất hiện thì phụ trách ghìm chân một phần Nguyên Anh, số người còn lại thì sẽ là đội đột kích.

Đột kích mạch khoáng trong thành trì.

Căn cứ vào suy đoán của Tô Trạch thì tám chín phần mười căn nguyên của đạo đang ở trong mạch khoáng nằm dưới thành trì.

Đã thế còn có có cường giả Nguyên Anh canh giữ.

Đến lúc đó cường giả Nguyên Anh kia chưa chắc đã bị thiên kiếp ảnh hưởng tới, thế nên Tô Trạch chắc chắn phải ra tay!

Trong số thiên kiêu, hiện giờ cũng chỉ có mấy người Diệp Thanh, Lữ Cảnh Long, Đỗ Dao là có thực lực đối kháng với Nguyên Anh.

Thực lực của Diệp Thanh mạnh nhất, nếu đối đầu với cường giả Nguyên Anh trung kỳ một lát thì vẫn cố được.

Nếu như thời gian dài thì chắc chắn hắn sẽ thua.

Rồi căn cứ theo suy đoán thường thì.

Thứ quan trọng như căn nguyên của đạo, bên cạnh nếu không có cường giả Nguyên Anh hậu kỳ cho tới Nguyên Anh đỉnh phong canh giữ thì Tô Trạch sẽ nghi đó là căn nguyên của đạo hàng nhái!

Đối mặt với cường giả như vậy, cho dù là Diệp Thanh thì cũng chẳng đỡ nổi một chiêu của đối phương!

Bình Luận (0)
Comment