Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 457 - Chương 457: Lấy Một Chọi Hai, Giết Chết Nguyên Anh Cực Nhanh

Chương 457: Lấy một chọi hai, giết chết Nguyên Anh cực nhanh Chương 457: Lấy một chọi hai, giết chết Nguyên Anh cực nhanh

Một luồng kim quang chói mắt xuất hiện ở trong đường hầm mỏ.

Ở trong cự ly ngắn, tốc độ của hắn thậm chí còn nhanh hơn dịch chuyển tức thời một chút!

Khi Nguyên Anh thấy Tô Trạch thì khoảng cách giữa hai người đã gần trong gang tấc rồi!

Nhưng mà điều khiến cho hắn kinh ngạc là, Tô Trạch không sử dụng trường kiếm, mà là lựa chọn vung nắm đấm đánh về phía mình!

Kim Đan đối chiến thân thể với Nguyên Anh như mình!?

Đây không phải muốn chết thì là gì!?

Mặc dù bị Tô Trạch đánh cho cả người toàn vết thương của kiếm, nhưng hắn biết đối phương chỉ ỷ vào linh bảo thi triển uy lực mà thôi.

Bây giờ lại bỏ đi ưu thế của mình, lấy thân thể liều mạng với hắn?

Hắn có Kim Cơ Ngọc Cốt đấy!

Cho dù không phải là người tu luyện võ đạo chuyên tu thân thể, nhưng cường độ cơ thể không phải là thứ mà một Kim Đan sẽ sánh được!

Hắn thấy vui mừng trong lòng, hét lớn một tiếng, phấn chấn tinh thần, vung một quyền nện về phía Tô Trạch!

Chỉ trong nháy mắt!

Ầm!

Một tiếng trầm đục xuất hiện!

Một bóng dáng tả tơi bay ra ngoài, cánh tay vặn vẹo với một góc độ quỷ dị, xương cốt gãy lìa đâm xuyên qua cơ thể lộ ra bên ngoài, trông vô cùng dữ tợn.

"Khụ khụ…"

Nguyên Anh của thành Thanh Liễu kinh hãi muốn chết, không dám tin đây là sự thật.

Tô Trạch không cho hắn thời gian để nghĩ, phất tay chém luôn một kiếm, chém rơi đầu của đối phương, tiêu diệt thần hồn và sinh cơ trong đó.

Bên kia, chiến đấu của đám người Diệp Thanh cũng kết thúc.

Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập, đâu đâu cũng có máu tươi và cơ thể vỡ vụn.

Mọi người không nói thêm gì, bay thẳng tới nơi sâu!

Rầm rầm rầm!!

Một loạt tiếng nổ vang lên.

Lại có cường giả chạy tới trợ giúp!

Tô Trạch chịu trách nhiệm đối phó cường giả Nguyên Anh, còn dư lại thì giao cho đám người Diệp Thanh.

Công việc chia nhau rõ ràng, nên tốc độ cũng nhanh rất nhiều.

Một tiếng ầm vang!

Diệp Thanh đập cửa đá trước mặt thành mảnh nhỏ chỉ với một quyền.

Phù!

Linh lực nồng nặc tuôn trào từ trong đó ra, không khí cũng trở nên ẩm thấp hẳn, hít một hơi cũng cảm thấy linh lực dồi dào hơn hẳn.

Bên trong có hào quang nhè nhẹ xuất hiện, chiếu rọi lên mỗi một khuôn mặt của mấy người Tô Trạch.

Ngay sau đó.

Bọn họ rất có ăn ý né tránh sang hai bên.

Quả nhiên, một bóng đen lóe lên nổ bắn ra từ trong cửa đá bị phá hỏng!

Ong một tiếng!

Nơi bóng đen đi qua, không gian vặn vẹo, vật thể trên mặt đất đều nổ tung.

Tô Trạch thấy thế khẽ nhíu mày, duỗi tay phất nhẹ một cái vào trong không trung, lấp lại những không gian vặn vẹo kia, khôi phục lại trạng thái bình thường.

"Thông qua không gian vặn vẹo để tạo ra hiệu quả sát thương à? Đúng là thứ thú vị đấy."

Tô Trạch lẩm bẩm một tiếng, đột nhiên ra tay bắt lấy bóng đen kia nắm trong tay.

Dao động không gian kịch liệt truyền tới từ phía trên, như muốn làm vặn vẹo, xé rách không gian xung quanh chạy trốn đi vậy.

Song, đối mặt với Tô Trạch của hiện giờ thì hiệu quả mà nó tạo ra quá yếu ớt!

Hắn chỉ khẽ nghĩ thôi là không gian xung quanh lại trở nên vững chắc, kiên cố không phá vỡ nổi, không có một tia dao động nào xuất hiện nữa!

Cùng lúc đó.

Bên trong cửa đá, bên trong không gian trống trải.

Trên mặt một cường giả Nguyên Anh hậu kỳ chợt lộ ra vẻ khiếp sợ, trán đổ mồ hôi lạnh, thần niệm dao động, cố gắng thu lại bảo vật!

Song ngay sau đó!

Sắc mặt của hắn tái đi, thần niệm đánh dấu trên bảo vật đã bị xóa bỏ!

Điều này đã khiến hắn chịu một đả kích không nhỏ, thần hồn bị tổn thương ở một mức độ nhất định.

Nhưng hiện giờ hắn không có thời gian đâu để đi lo vấn đề thương thế nữa.

Bởi vì khí cơ ác liệt đến cực điểm đã khóa lấy hắn, làm hắn thấy ớn lạnh cả người, lông tơ cả người dựng đứng, một loại cảm giác nguy cơ khủng bố dấy lên ở trong lòng hắn!

Keng!

Tiếng kiếm kêu vang lên.

Tình hình chiến đấu vô cùng căng thẳng!

Hai gã cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, ba cường giả Nguyên Anh trung kỳ!

Tổng cộng là năm cường giả Nguyên Anh ở lại giữ hơn thế!

Ngoài bọn họ thì đã không còn ai ở lại canh giữ nữa rồi!

Mặc dù chỉ có năm tên, trông số lượng có vẻ rất ít, nhưng năm tên cường giả Nguyên Anh, thực lực và hiệu quả còn hơn cả trăm trên Kim Đan!

Đây là một luồng lực lượng mạnh mẽ, có thể nói là kinh khủng.

Ít nhất đối với mấy tên ở thành Thiên Quỳ thì là như vậy.

Tô Trạch biến thành kim quang xông tới, liếc mắt một cái đã nhìn thấy cung điện rộng lớn được bao phủ trong sương mù linh khí dày đặc.

Loáng thoáng thấy được, trong có một khối căn nguyên của đạo khổng lồ trôi lơ lửng!

Kích cỡ không nhìn rõ lắm, nhưng ít ra là gấp khối ở thành Thiên Quỳ mấy lần!

Tô Trạch chợt nghĩ tới gì đó, lúc này lao về phía tên Nguyên Anh phóng bị hao tổn thần hồn kia!

Cùng lúc đó.

Diệp Thanh, Lữ Cảnh Long, Đỗ Dao, Phượng Khánh cũng lao ra theo, lao về phía ba tên cường giả Nguyên Anh sơ kỳ!

Diệp Thanh một mình đối phó một người, còn ba người Lữ Cảnh Long thì hợp lực phó hai.

Còn về Tô Trạch, thì mình hắn đối phó hai gã Nguyên Anh hậu kỳ!

Giờ này khắc này, hắn không hề giữ lại chút gì nữa, đại dương màu vàng trong đan điền điên cuồng gầm thét, một ngàn hạt giống Long Tượng tuôn ra một luồng năng lượng tinh thuần, bên ngoài cơ thể sáng lên, một tay cầm kiếm, một tay nắm thành đấm, đánh về phía hai gã Nguyên Anh hậu kỳ ở phía trước!

Ầm!

Một quyền vung ra, sáu động lớn đen thùi lùi xuất hiện, linh lực cuồng bạo nổ tung, hư không chấn động, tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra!

Lục Đạo Luân Hồi quyền!

Dưới bóng quyền còn cất dấu một dải ngân hà.

Đó là sông dài màu bạc được tạo thành từ kiếm khí, rũ xuống giống như một dải lụa, trong đó ánh sao lấp lánh, vọt mạnh về phía hai gã cường giả Nguyên Anh!

Phập phập…

Kiếm khí sắc nhọn đến cực điểm cắt qua cơ thể, không gian, linh thạch, cho tới không gian.

Vô số khe không gian nhỏ li ti xuất hiện, nhiều chi chít, tối như mực thấy không rõ cảnh tượng bên trong.

Gần như là chỉ trong nháy mắt, cường giả hai gã Nguyên Anh hậu kỳ bị kia đã bị bao phủ, thân hình biến mất ở trong hào quang rực rỡ!

Bình Luận (0)
Comment