Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 458 - Chương 458: Linh Hồn Hiến Tế Liễu Vương, Hậu Duệ Tiên Căn Viễn Cổ

Chương 458: Linh hồn hiến tế Liễu vương, hậu duệ tiên căn Viễn cổ Chương 458: Linh hồn hiến tế Liễu vương, hậu duệ tiên căn Viễn cổ

Tô Trạch cũng không dừng tay, tập trung tinh thần nhìn chăm chú, phất tay chém ra một loạt khe không gian khổng lồ dữ tợn!

Tốc độ của khe không gian cực nhanh, lại lặng lẽ không tiếng động, ném ra một loạt bóng đen nguy hiểm ở trên không trung, chui vào trong ánh kiếm và quyền phong!

Thứ Nguyên Không Gian Trảm!

Không chỉ có thế, thuật Không Gian Cấm Cố, thuật Không Gian Giảo Sát… v.v… Tất cả những chiêu thức mà Tô Trạch có thể nghĩ đến thì hắn đều sử dụng, không hề giấu nghề nữa!

Sắc mặt của hắn dần trở nên tái nhợt, lần đầu tiên lộ vẻ yếu ớt!

Trong đan điền, đại dương màu vàng mênh mông bắt đầu co hẹp lại, linh lực dồi dào trút ra như dòng sông dâng lũ!

Khi Tô Trạch giở hết mánh khóe ra, không bận tâm tới tiêu hao của linh lực.

Rất nhanh, hai luồng khí tức kia biến mất không thấy tăm hơi.

Thần niệm của Tô Trạch quét ra, sau khi xác định được bọn họ đã chết thì hắn mới dừng tay.

Sắc mặt của hắn trắng bệch, trông cứ như bệnh nặng mới khỏi vậy, người hắn có hơi lảo đảo, chỉ trong thời gian ngắn mà linh lực đã tiêu hao quá nhiều rồi.

Cách đó không xa, ba tên Nguyên Anh đang đánh nhau với bốn người Diệp Thanh bỗng thấy chấn động trong lòng, kinh hãi đan xen, nhìn về phía Tô Trạch với vẻ mặt khó tin.

Phải biết rằng từ lúc Tô Trạch ra tay, đến lúc hai cường giả Nguyên Anh hậu kỳ kia tử vong chỉ có vài giây ngắn ngủi mà thôi!

Chỉ trong vài giây đồng hồ, bên này bọn họ còn chưa giao đấu được mấy chiêu nữa!

Thời gian vài giây ngắn ngủi mà đã giết chết hai gã cường giả Nguyên Anh hậu kỳ có thực lực mạnh mẽ!?

Song bọn họ còn chưa thấy khiếp sợ được bao lâu.

"A!"

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến từ bên cạnh.

Bọn họ vội vàng quay đầu nhìn lại, thì nhìn thấy trên ngực của một đồng bạn xuất hiện lỗ máu xuyên từ bên này qua bên kia!

Còn có thể thấy được nội tạng khí quan đang nhúc nhích ở bên trong nữa.

Nhưng mà ngay sau đó, những nội tạng kia đều biến thành thịt nát hết.

Diệp Thanh không nhìn tên Nguyên Anh ở trước mắt, thu đại cung trong tay lại, sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn nở một nụ cười đầy vui vẻ, liếc mắt nhìn về phía ba người Lữ Cảnh Long.

"Ta một người giết chết."

"Hừ."

Đỗ Dao lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu tấn công Nguyên Anh ở trước mặt.

Lữ Cảnh Long và Phượng Khánh cũng kịp phản ứng, cắn răng bắt đầu trợ giúp Đỗ Dao.

Hiện giờ Diệp Thanh cũng có thể một mình giết chết Nguyên Anh rồi, mà ba người bọn họ ba đánh hai mà trận chiến còn chưa kết thúc nữa, đúng là không chấp nhận nổi mà!

Cách đó không xa.

Tô Trạch liếc mắt nhìn qua, sau khi xác định bọn họ không có vấn đề gì thì bắt đầu quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Không nhìn thì không sao, nhưng vừa nhìn thì Tô Trạch đã phát hiện ra một vài thứ bất thường.

Xung quanh không phải nham bích hoặc là bùn đất!

Mà là tầng lớp gì đó tản ra ánh sáng màu xám trông giống chất liệu gỗ!

Hắn bỗng nghĩ tới gì đó, có suy đoán sơ sơ, lắc mình xuất hiện trên không trung trong không gian dưới lòng đất, quan sát toàn bộ thì ngay tức khắc phát hiện được nhiều thứ hơn.

Ngay sau đó hắn lại xuất hiện ở một bên, duỗi tay gõ lên vách tường, quả nhiên tiếng có hơi vang.

Đó là cảm giác khi gõ vào cây khô!

Nơi này là bên trong của cây liễu lớn!

Nói chuẩn hơn thì đây là một động cây cực lớn!

Tô Trạch thấy chấn động trong lòng, ánh mắt lóe lên, không biết suy nghĩ cái gì.

Mà cùng lúc đó, cuộc chiến bên Lữ Cảnh Long cũng kết thúc.

Bọn họ giở hết mọi thủ đoạn, cuối cùng cũng giải quyết được hai gã cường giả Nguyên Anh kia.

Diệp Thanh không ra tay, luôn khôi phục khí huyết của mình.

Sau khi giải quyết xong hai gã Nguyên Anh cuối cùng, bọn họ biến thành lưu quang xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch.

"Trạch ca, nơi này là… Bên trong của cây đại thụ hả?"

Đám người Diệp Thanh cũng phát hiện ra vấn đề.

"Ừ."

Tô Trạch gật đầu, chỉ vào cung điện ẩn trong sương mù phía trước, nói: "Có lẽ Hà Tuyết Nhi đang ở bên trong đó."

"Sao lại có chuyện đó được?"

Theo bản năng, Phượng Khánh lên tiếng nói: "Nơi như thế này… Tuyết Nhi tỷ nàng trà trộn vào được sao?"

"Có khi cũng không phải trà trộn vào đâu…"

Tô Trạch lắc đầu, cất bước đi về phía cung điện, đồng thời nói: "Không cần căng thẳng, cây liễu lớn kia xảy ra vấn đề thật rồi, bây giờ chắc là đang ở trong trạng thái không thể ra tay.

Nếu không nó đã đối phó chúng ta từ lâu rồi."

Hắn nói rất là chắc chắn, đương nhiên đám người Diệp Thanh cũng tin tưởng hắn vô điều kiện.

Đương nhiên, thông tin có liên quan đến cây liễu lớn cũng không phải do Tô Trạch tự mình do thám ra.

Mà là thông tin do la bàn linh bảo của bộ tộc Địa Tinh phát giác ra được!

Lần trước Tô Trạch không chọn thu hồi nó, mà là thu phục nó thành đồ của mình.

Bây giờ đúng là có tác dụng.

Hình như khí linh ở bên trong rất có thiên phú trong phương diện dò xét này, phát hiện ra được chỗ nào không đúng.

Thần hồn của cây liễu lớn bị cố định hạn chế ở một chỗ!

Thế nên nó không thể khống chế thân thể của mình được!

Đây là lời mà khí linh trong la bàn đã nói.

Cũng là nguyên nhân Tô Trạch dám to gan xông vào chém giết.

Còn vì sao thần hồn của cây liễu lại bị hạn chế, Tô Trạch có suy đoán, nhưng mà cũng không xác định lắm.

Vừa đi hắn vừa hấp thu linh khí dày đặc ở xung quanh, trợ giúp khôi phục khoảng trống thiếu linh lực trong cơ thể.

May mà, nơi này là khu vực trung tâm của mạch khoáng, linh khí dồi dào vô cùng nên đương nhiên là hắn có thể hấp thu một cách tùy ý.

Hơn nữa một ngàn hạt giống Long Tượng trong cơ thể đang không ngừng tuôn năng lượng, đại dương mênh mông trong đan điền đang nhanh chóng khôi phục.

Bình Luận (0)
Comment