Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 487 - Chương 487: Tu Vi Năm Tỷ Hai Trăm Triệu! Tuyết Lệ Hàn Nói Chuyện Kinh Người

Chương 487: Tu vi năm tỷ hai trăm triệu! Tuyết Lệ Hàn nói chuyện kinh người Chương 487: Tu vi năm tỷ hai trăm triệu! Tuyết Lệ Hàn nói chuyện kinh người

Khi sắp nện vào mặt đất thì bọn họ mới lấy lại tinh thần, vội vàng ổn định thân hình, nhìn về phía sứ quán với vẻ kinh hãi, ngay sau đó xoay người rời đi, cũng không dám ở lại chỗ này thêm giây phút nào nữa!

Tô Trạch nhìn những người tu luyện đang chạy trốn ở nơi xa, cười khẽ một tiếng, hoàn toàn không quan tâm.

Có lão Tuyết ở, bọn họ cũng chẳng làm được trò mèo gì.

“Đây là linh tửu mà ngươi đặc biệt yêu cầu.”

Cường giả bộ tộc Huyền Dương ở bên cạnh Ôn Nhất Hiền cung kính đưa một chiếc nhẫn không gian ra.

Tô Trạch gật đầu, nhận lấy chiếc nhẫn.

“Vậy bọn ta xin phép cáo từ.”

Sau khi nói xong, nhân mã của bộ tộc Huyền Dương cũng chẳng đợi Tô Trạch nói chuyện đã quay đầu rời đi rồi, thoáng cái đã mất người.

Tô Trạch bĩu môi, xoay người trở về trong sứ quán, tìm Tuyết đang uống rượu lão rồi ném cái nhẫn không gian chứa linh tửu kia cho Tuyết Lệ Hàn.

“Cẩn thận một chút, nhỡ đâu bọn họ hạ độc vào trong rượu đó.”

Tô Trạch cười nói.

Lão Tuyết nghe vậy khoát tay: “Đi đi đi, cút nhanh.”

Lúc nói chuyện, hắn đã lấy linh tửu trong nhẫn không gian ra, mở một vò hít một hơi mùi hương trong đó, ngay tức khắc ngất ngây.

Sau khi tự mình đưa linh tửu cho lão Tuyết, Tô Trạch kêu đám thí sinh Diệp Thanh tập hợp.

Trước đó Tô Trạch đã nói với bọn họ rồi, đồ mà thí sinh các tộc đưa tới sẽ chia cho bọn họ một phần.

Mặc dù rất nhiều thí sinh đều cố từ chối.

Nhưng Tô Trạch biết ban đầu bọn họ cũng góp một phần sức lực, không có bọn họ thì chưa chắc bản thân đã thu được nhiều khế ước như thế.

Vì vậy, dù từ nguyên nhân nào thì phần nên cho bọn họ vẫn phải cho bọn họ.

Hắn tính sơ sơ qua, lần này đồ mà bộ tộc Huyền Dương đưa tới vừa khéo đủ làm thù lao cho mọi người.

Vì để cho bớt phiền toái, hắn quyết định bày những thứ này cho bọn họ xem.

Sau đó tài vật chuộc thân của thí sinh của các tộc sau thì bản thân có thể thu hồi luôn rồi, đỡ phải chia tiếp, vậy thì phiền phức quá.

Tất cả mọi người biết Tô Trạch đã đưa ra quyết định là không thể thay đổi, nên đương nhiên sẽ không từ chối, đều lấy một vài thứ mà bản thân dùng được.

Sau một hồi lâu, bảo vật phân phối xong.

Tô Trạch đánh tiếng với bọn họ xong thì xoay người về trong phòng của mình.

Thời gian trôi qua cực nhanh.

Ba ngày sau.

Sứ giả của Thiên cung đáp xuống thành Thiên Lan, truyền tin tức lên cấp cho mỗi một thí sinh.

Không còn gì để nghi ngờ nữa, Tô Trạch và Diệp Thanh trực tiếp thăng cấp tới trận chung kết.

Nhưng điều làm cho mọi người có chút kinh ngạc là, mười tên thiên kiêu khác cũng đều lọt luôn vào trong trận chung kết.

Người có số lượng mảnh vỡ đạo tắc ít nhất trong số bọn họ hình như là vừa khéo đạt được chỉ tiêu vào thẳng trận chung kết thấp nhất.

Đây là một tin tức rất tốt.

Mấy cường giả Trương Mục Chi rất là cao hứng, truyền tin tức này về trong Liên minh Nhân tộc.

Không có gì bất ngờ xảy ra, Liên minh biết được tin tức chắc chắn sẽ cổ động tuyên dương một phen.

Mà đám thí sinh còn dư lại thì phải tham gia đấu bán kết rồi.

Điều đáng nhắc tới chính là, đấu bán kết có một tiêu chuẩn cứng nhắc, đó là phải là tu sĩ Kim Đan cảnh mới được.

Vì vậy, trong đội ngũ có mấy người tu luyện vẫn chưa lên tới Kim Đan đều bị đào thải.

Đây là chuyện không thể thay đổi được, có phần tiếc nuối nhưng vẫn phải tuân thủ quy tắc.

Sau khi tin tức truyền xong thì thí sinh phải tham gia đấu bán kết đều đua nhau lên đường.

Có hai Hóa Thần dẫn theo nhóm thí sinh này vội vã chạy tới địa điểm dự thi, còn Trương Mục Chi thì vẫn ở lại thành Thiên Lan, đang đợi báo địa điểm trận chung kết cuối cùng.

Trước khi mọi người rời đi thì đều đến tìm Tô Trạch, trịnh trọng nói tiếng cám ơn.

Nếu không có Tô Trạch thì rất nhiều người trong số bọn họ không vào được trong vòng đấu bán kết.

Tô Trạch tỏ vẻ không cần khách sáo như thế, suy cho cùng ban đầu đều là hỗ trợ lẫn nhau thôi, đã thế còn là bọn họ ra tay giúp mình trước nên không cần phải nói cám ơn.

Nhưng bọn họ cũng rất cố chấp, nói là đợi sau khi đại hội Vạn tộc kết thúc, trở về Liên minh Nhân tộc thì nhất định phải mời Tô Trạch ăn cơm.

Vài ngày sau đó, cuộc sống của Tô Trạch cứ lặp đi lặp lại.

Mỗi ngày đều kích hoạt một phần hạt giống Long Tượng, sau đó đi dạo khắp nơi, đồng thời lại tìm không ít quyền pháp, dung hợp vào trong Lục Đạo Luân Hồi quyền.

Thực lực đang tăng lên vững vàng, tu vi còn thừa cũng giống như thế.

Trng mấy ngày này, ngày nào cũng có thí sinh theo cường giả nhà mình tới để hoàn thành khế ước!

Sau khi kiểm kê xong thì Tô Trạch nhận bảo vật, rồi tiêu hủy khế ước.

Mỗi một lần khế ước tiêu hủy thì thí sinh đó đều đi luôn chẳng thèm ngoảnh đầu lại, không nói nhiều với Tô Trạch dù chỉ một câu.

Cũng chỉ một ngoại lệ.

Ví dụ như tộc Huyết Thần.

Khi bọn họ tới hoàn thành khế ước, đám thiên kiêu Anthony, Daniel, Anisha cũng không xuất hiện.

Thậm chí còn chẳng có một thí sinh nào ló mặt nữa!

Người tới là một gã cường giả Hóa Thần, trên mặt còn đeo một chiếc mặt nạ có thể che dấu khí tức và khuôn mặt, hoàn toàn không rõ là ai.

Khi Tô Trạch đi tới trước mặt của hắn.

Cường giả Hóa Thần của tộc Huyết Thần kia hừ một tiếng đầy lạnh lùng, ném một chiếc nhẫn không gian cho Tô Trạch.

Nhẫn không gian là vật vô chủ, trên nó không có thần niệm.

Tô Trạch tản thần niệm của mình ra kiểm lại chút số lượng cùng với giá trị của bảo vật trong đó, sau khi xác nhận không lầm gì.

“Khế ước đâu?”

Âm thanh khàn khàn, không có chút tình cảm nào.

Đến cả thanh điệu cũng đã qua thay đổi, chẳng nghe ra được là nam hay nữ.

Tô Trạch cười, cũng không lề mề, hắn lấy một xấp khế ước ra tiêu hủy toàn bộ trước mặt đối phương luôn.

Cường giả Hóa Thần của tộc Huyết Thần lạnh lùng hừ một tiếng xong thì sau đó biến mất không thấy tăm hơi.

Đối với lần này, Tô Trạch cũng không có ý kiến gì.

Dù sao vật tới tay là được.

Tộc Huyết Thần sợ mất thể diện thì đó là chuyện của bọn họ.

Bản thân hắn chỉ để ý bảo vật thôi.

Bình Luận (0)
Comment