Mọi người đi lên phi thuyền, biến thành lưu quang bay về phương xa!
Cùng lúc đó, trong thành Thiên Lan cũng có rất nhiều phi thuyền xuất hiện, đều bay nhanh về cùng một hướng!
Những phi thuyền đó đều chở những thí sinh lọt thẳng vào trong trận chung kết, ngày hôm qua bọn họ đều nhận được tin tức, bây giờ đều bắt đầu lên đường.
…
Thành Thiên Lan cách Đông Hải một đoạn khá xa, phi thuyền tiến vào trong hư không, bắt đầu bay nhanh.
Tô Trạch không có thời gian rảnh để quan sát cảnh hư không ở bên ngoài, hắn trở về trong khoang thuyền của mình, bắt đầu cho tinh luyện huyết mạch mấy người Tiểu Thanh.
Khoảng thời gian này, ngày nào hắn cũng kiên trì giúp mấy người Tiểu Thanh tinh luyện huyết mạch.
Nhưng mà tốc độ lại chậm hơn trước rất nhiều.
Hơn một tháng, mà Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa chỉ từ 20% tăng lên tới 22% mà thôi.
Còn về Hắc Đản thì vẫn cứ giảm xuống, không nhắc tới cũng được.
Tô Trạch biết đây là hiện tượng bình thường, tăng huyết mạch thì càng về sau sẽ càng khó, hiện giờ có được tốc độ như bây giờ là đều nhờ vào hiệu quả của linh lực màu vàng.
Nếu không thì hơn một tháng này, nồng độ huyết mạch tăng lên thêm được 0. 1% cũng đã tốt lắm rồi!
Hắc Ma của Lữ Tranh Đạo, qua nhiều năm như vậy mà vẫn không tăng lên thuần huyết trăm phần trăm được thì đủ để thấy độ khó của tinh luyện huyết mạch.
Linh lực trong cơ thể Tô Trạch hùng hậu, có thể dồn sức sử dụng thuật tinh luyện, cộng thêm hiệu quả xuất chúng của linh lực màu vàng thì mới có được tốc độ như vậy.
…
Trong hư không, rất khó cảm nhận được sự trôi qua của thời gian.
Không biết qua bao lâu.
Ngoài khoang thuyền bỗng nhiên có ánh sáng chiếu vào.
Tô Trạch khẽ nhíu mày, đẩy cửa đi ra ngoài thì thấy trước mặt mình là một đại dương mênh mông màu lam vô bờ, sóng lớn cuồn cuộn, tiếng sóng biển vang lên liên hồi, kêu ầm ầm.
Phi thuyền lơ lửng trên không trung bay chầm chậm, không biết đang đợi gì nữa.
Cùng lúc đó, xung quanh không ngừng có khe không gian xuất hiện, một loạt phi thuyền đi ra từ trong đó.
Chúng đều lơ lửng trên không trung bay chầm chậm, yên lặng chờ đợi.
“Linh Hư động thiên không phải muốn vào là vào được, phải đợi tới khi số thí sinh đã có mặt đạt tới một mức nhất định thì chúng ta mới vào một loạt luôn.”
Một cường giả Hóa Thần quay đầu giải thích một câu.
Mọi người đều gật đầu, tỏ vẻ hiểu.
Không lâu lắm, xung quanh đã xuất hiện hơn trăm phi thuyền.
Trên boong thuyền, những thí sinh có khí tức mạnh mẽ xuất hiện, có nhiều cũng có ít, có phi thuyền chỉ có một thí sinh, có phi thuyền thì lại có tới tận mấy người.
Mà như thí sinh Nhân tộc, đứng một loạt hơn mười người thế này thì trông cực kỳ bắt mắt luôn!
…
Suy cho cùng có thể tới đây thì đều là thí sinh lọt thẳng vào trận chung kết.
Bình thường, trong chủng tộc có thực lực và căn cơ khá lớn mạnh thì có một, hai thí sinh đã là tốt rồi.
Có ba, bốn thí sinh thì là có thành tích rất tốt.
Mà Nhân tộc lại có tận mười hai thí sinh, trông đúng là có hơi kinh người!
Trong tình huống bình thường thì cũng chỉ có chủng tộc đỉnh cấp như Hồn tộc, Phượng tộc, hoặc là thế lực mới thì mới có số lượng như vậy thôi.
Từ đặc thù trên người của đám Tô Trạch, rất nhiều cường giả cùng với thí sinh ngay lập tức đã nhận ra đây là đội ngũ của Nhân tộc!
Thoáng cái, hàng loạt ánh mắt đều nhìn về phía phi thuyền của Nhân tộc!
Có tò mò, có ý tốt, có tức giận, có ghen tỵ…
Trong ánh mắt của những người tu luyện nhìn về phía Nhân tộc đều có đủ các loại tâm tư, nhưng trên cơ bản đều rất tò mò.
Lần này Nhân tộc là nổi tiếng, hấp dẫn được sự chú ý của rất nhiều thí sinh.
Cũng có thêm không ít thí sinh coi việc đánh bại Tô Trạch là mục tiêu của mình.
Không chỉ Tô Trạch, tất cả thí sinh của Nhân tộc đều trở thành mục tiêu của rất nhiều thí sinh.
Hiển nhiên Tô Trạch cùng với đám người Diệp Thanh đều cảm nhận được những ánh mắt kia, nhưng cũng không để ở trong lòng.
Tình huống như thế bọn họ đã đoán được từ trước rồi.
Mà vào lúc này.
Một tiếng rắc vang lên vang thật lớn!
Ở trên bầu trời cánh đó không xa, đột nhiên có một khe không gian khổng lồ xuất hiện, một chiếc phi thuyền toàn thân ngăm đen bay ra từ trong đó.
Phía trên có treo một lá cờ đen, dùng thuốc màu màu vàng viết văn tự phức tạp lên đó.
“Là Hồn tộc!”
“Cường giả Hồn tộc đến!”
Có tiếng kinh hô vang lên, truyền vào trong tai của đám người Tô Trạch.
Gần như cùng lúc đó, một loạt khe không gian khổng lồ xuất hiện, phi thuyền khổng lồ bay ra từ trong đó.
“ Hạm đội của thần triều Vĩnh Hằng!”
“Đó là phi thuyền của Thánh nữ Phượng tộc!”
“Thí sinh của bộ tộc Thiên Ngưu đến!”
“Nhìn phi thuyền bên kia kìa, thứ trông giống nấm ma cô kia hình như là thí sinh thiên tài của bộ tộc Thất Tinh Cô!”
“…”
Tiếng kinh hô vang lên không dứt bên tai, không ít thí sinh đều nhìn về phía những thí sinh mới tới, trong ánh mắt toát lên vẻ kiêng kỵ.
Đều là những thiên kiêu trước đó đã rất nổi danh rồi, thực lực của bọn họ mạnh tới làm người ta hãi hùng, thực lực chủng tộc lại càng mạnh mẽ.
So sánh với Nhân tộc, bọn họ xuất hiện phô trương hơn rất nhiều, trông vô cùng cao điệu lớn lối.
Trong đó phi thuyền của mấy chủng tộc như Hồn tộc, thần triều Vĩnh Hằng, Phượng tộc là dễ thấy nhất, hấp dẫn rất nhiều thí sinh.
Cùng lúc đó.
Trên phi thuyền của Nhân tộc.
Tô Trạch nhướn mày, lúc này hắn cảm nhận được một thần niệm khá mạnh đang lan về phía bên này, không chút kiêng kỵ, rất là lớn lối, hình như là đang cố ý khiêu khích.
Mặc dù thần niệm cường hãn nhưng đối với Tô Trạch, thì cũng trình độ cũng thường thôi, không đáng để sợ.
Hắn lạnh lùng hừ một tiếng, thần niệm tản ra, thần niệm của hắn cứ như đại dương thần niệm vậy, quét qua cuồn cuộn, đánh bật hết những thần niệm thăm dò ở quanh phi thuyền!
Có thần niệm thực lực hơi kém thì bị nghiền nát luôn, dao động thần niệm vô hình quanh quẩn trên không trung.
Đối tình huống như vậy, những cường giả Hóa Thần dẫn đầu cứ như không nhìn thấy vậy, mắt xem mũi mũi nhìn tim, chẳng hề quản cuộc đọ sức vừa diễn ra.
Đó là chuyện của đám người trẻ tuổi, chỉ cần không có Hóa Thần ra tay thì bọn họ sẽ mặc kệ.
Nơi xa.