Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 499 - Chương 499: Suy Đoán Của Đám Người Diệp Thanh, Trạch Ca Lại Muốn Dùng Chiêu Đó?

Chương 499: Suy đoán của đám người Diệp Thanh, Trạch ca lại muốn dùng chiêu đó? Chương 499: Suy đoán của đám người Diệp Thanh, Trạch ca lại muốn dùng chiêu đó?

Giọng điệu của hắn bình tĩnh, hời hợt, nhưng lại khiến người ta thấy chấn động, bọn họ nhìn về phía Trạch ca với vẻ mặt khiếp sợ.

“Trạch ca…” Diệp Thanh nuốt nước miếng, lắp bắp nói: “Chẳng nhẽ… Ngươi lại sắp độ kiếp nữa hả?”

Hiển nhiên, tất cả mọi người đều nghĩ tới khả năng này, trong mắt bọn họ toát lên sự khiếp sợ, nhìn chằm chằm vào Tô Trạch.

Trạch ca lại sắp đột phá!?

Nhưng mà nghĩ lại thì bọn họ lại phủ định ý nghĩ này ngay.

Bọn họ vẫn cảm nhận ra được khí tức của Tô Trạch, hắn vẫn đang ở Nguyên Anh sơ kỳ.

Mặc dù mạnh hơn một tháng trước rất nhiều, nhưng vẫn chưa đạt tới mức có thể đột phá thẳng lên Hóa Thần!

Vậy thì…

Đột nhiên, bọn họ cùng nghĩ tới điều gì đó.

Cây liễu lớn ở trong thế giới Đạo Diễn!

Đúng.

Trạch ca đã nói cây liễu lớn kia là cường giả Nguyên Anh đỉnh phong, nếu không do điều kiện của thế giới Đạo Diễn có hạn thì đã thăng tới cảnh giới Hóa Thần từ lâu rồi!

Lúc này tới đại thế giới thực thì loại hạn chế này chắc chắn là sẽ không có.

Nói cách khác… Có lẽ cây liễu lớn kia sắp đột phá đến Hóa Thần!

Thoáng cái, đám người Diệp Thanh cảm thấy bản thân như lĩnh ngộ ra được gì đó, nhìn Trạch ca đầy kinh hãi, cũng run lẩy bẩy trong lòng.

Nếu như cây liễu lớn kia đột phá… Vậy thì đó sẽ là thiên kiếp của Hóa Thần!

Với thiên kiếp trình độ này thì những thí sinh có mặt ở đây không ngăn cản nổi đâu!

Mặc dù bọn họ đều là tuyệt thế thiên tài trăm năm, thậm chí chí là ngàn năm mới có một của các tộc thì cũng không thể vượt qua được thiên kiếp của Hóa Thần chỉ với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ được!

Hai cảnh giới này vốn không phải cùng một đẳng cấp!

Nếu như thiên kiếp của Hóa Thần giáng xuống thì e là những thí sinh có mặt ở đó… Sẽ bị diệt toàn quân luôn!

Mà Trạch ca… Hắn có trận đồ Khi Thiên, thiên kiếp sẽ không tấn công hắn, trên người đám bọn họ cũng có, lần trước sau khi Trạch ca đưa cho bọn họ xong thì cũng không đòi lại.

Đám người Diệp Thanh chấn động.

Chẳng nhẽ là khi đó Trạch ca đã nghĩ tới chuyện này rồi ư!??

Con người của bọn họ co rụt lại, trên mặt toàn là sự khiếp sợ, ngay sau đó là tới khâm phục và tôn sùng.

Hành động to gan lớn mật như thế cũng chỉ có Trạch ca mới làm được thôi!

Không hổ là thiên kiêu mạnh nhất Nhân tộc!

Diệp Thanh càng thấy quyết định mặt dày mày dạn làm quen với Tô Trạch của lúc ban đầu là quá chính xác luôn.

Nếu không, trở thành kẻ địch của Tô Trạch thì e sẽ có không biết bao nhiêu cách chết đang đợi mình nữa!

Sau khi nghĩ thông suốt những chuyện này thì tất cả mọi người đều như trút được gánh nặng, cười gật đầu.

“Trạch ca.” Diệp Thanh bày ra vẻ mặt “Bọn ta hiểu mà”, nói: “Ngươi yên tâm đi, bọn ta đều hiểu hết, đến lúc đó chắc chắn sẽ tay chân lanh lẹ!”

“Đúng thế, đúng thế.”

Phượng Khánh gật đầu lia lịa, nói với vẻ khá là hưng phấn: “Đến lúc đó sẽ kích thích lắm đây, có phải chúng ta sẽ giở lại trò cũ không!?”

Trong bỗng chốc, rất nhiều thiên kiêu đều nhớ tới cảnh tượng bắt thiên kiêu của dị tộc làm tù binh lúc trước, cũng thấy hơi hưng phấn.

Tô Trạch nhìn bọn họ thấy khá là khó hiểu, cũng chẳng hiểu sao mấy người này lại hưng phấn thế.

Bản thân hắn đã nói gì đâu!

Sao trông các ngươi như đoán được lá bài tẩy của ta rồi vậy?

Chẳng nhẽ là thực lực võ đạo của ta đã bị bại lộ trong lúc vô tình sao?

Không đúng!

Hắn phủ định suy đoán này ngay lập tức.

Tô Trạch nghĩ mãi mà vẫn không nghĩ ra đám người Diệp Thanh suy nghĩ tới cái gì.

Còn về chuyện lợi dụng lúc Liễu vương độ kiếp để mượn thiên kiếp đánh bại những thiên kiêu kia?

Chuyện này từ lúc bắt đầu Tô Trạch đã chắc suy xét tới rồi.

Không nói tới chuyện, Liễu vương còn lâu mới đột phá.

Dù Liễu vương có thể đột phá thì hắn cũng sẽ không lợi dụng lực lượng của thiên kiếp.

Chuyện trong thế giới Đạo Diễn lúc trước đã bị truyền ra.

Có lẽ những thiên kiêu đó đã có thủ đoạn đề phòng rồi, Tô Trạch không tin trên người thí sinh của những chủng tộc như Hồn tộc, Phượng tộc lại không có vài thứ bảo mệnh.

Đến lúc đó nếu không có hiệu quả thì rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thiên kiếp của Liễu vương.

Đến lúc đó nếu những tên kia không bị đánh bại, mà Liễu vương lại độ kiếp thất bại thì đúng là tiền mất tật mang!

Vì vậy, từ lúc ban đầu Tô Trạch cũng đã chẳng nghĩ tới chuyện này rồi.

Còn đến lúc đó nếu hắn bị vây công thì phải làm sao?

Còn làm gì được nữa?

Lực lượng dồi dào của một mãnh nam còn chưa bộc phát ra nữa kìa!

Nếu bọn họ không biết xấu hổ tới vây công mình thật thì cũng đừng trách mình ra tay độc ác, không nể mặt nhau!

Tô Trạch khẽ nắm nắm tay lại, cảm nhận lực lượng dồi dào đến cực hạn trong đó, khóe môi cong lên, lộ ra nụ cười tự tin.

Nhìn thấy nụ cười này, trên mặt đám người Diệp Thanh cũng lộ ra ý cười “Ta hiểu”, ai ai cũng nở nụ cười, tâm trạng cũng thả lỏng hơn nhiều.

Hoặc là nói, chút áp lực đó ở trong lòng đã biến mất rồi!

Bọn họ nhìn những thí sinh ở phía xung quanh, thậm chí còn nóng lòng muốn thử nữa. Vừa nghĩ tới lúc đó thiên kiếp giáng xuống, những tên kia ngu người thì có hơi mong đợi!

Tô Trạch khẽ cau mày, cảm thấy đám người Diệp Thanh hình như có tí vấn đề.

Ta chỉ cười có một cái thôi mà sao các ngươi cũng cười theo vậy?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế!?

Nhưng mà Tô Trạch cũng không suy nghĩ tìm hiểu là do nguyên nhân gì, chỉ lắc đầu, mặc kệ những ánh mắt xung quanh, lẳng lặng nhìn về phía trước, hắn đang đợi Linh Hư động thiên mở ra!

Trong lòng hắn thấy có hơi trông mong háo hức.

Thăng Tiên đài, đây là tiên khí mà tới kiếm linh cũng nói là rất lợi hại.

Ai ai cũng nói trên Thăng Tiên đài có cơ duyên lớn, vậy là cơ duyên lớn gì?

Hơn nữa đại hội Vạn tộc lần này có nhiều thí sinh tham gia như vậy, quy mô cũng long trọng như thế, nguyên nhân phần lớn trong đó là vì Thăng Tiên đài!

Vậy nên nó làm người ta rất tò mò!

Tô Trạch thả hồn lên mây, suy đoán cơ duyên của Thăng Tiên đài là gì. Đám người Diệp Thanh ở bên cạnh thấy Tô Trạch bình tĩnh như thế thì cũng đều không cười nữa, lẳng lặng đứng ở bên cạnh hắn, vẻ mặt lạnh nhạt, mắt nhìn phía trước, bày ra dáng vẻ của một thiên kiêu.

Bình Luận (0)
Comment