Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 51 - Chương 51: Tiểu Hỏa Diễm Điểu Ấp Nở Thành Công

Chương 51: Tiểu Hỏa Diễm Điểu ấp nở thành công Chương 51: Tiểu Hỏa Diễm Điểu ấp nở thành công

Một nguồn năng lượng khổng lồ xuất hiện.

Dưới sự chỉ dẫn của hắn, tất cả những năng lượng này đều được dồn vào hạt giống Long Tượng thứ chín.

Nhưng điều khiến Tô Trạch cảm thấy ngoài ý muốn là,

Trong sự truyền vào năng lượng khổng lồ như vậy, hạt giống Long Tượng này lại vẫn không có chút phản ứng nào.

Và vào lúc này.

Âm thanh của hệ thống lại xuất hiện!

“Công pháp mà ngươi tu luyện gặp phải bình cảnh, đây là trở ngại gây ra bởi quy tắc biến hóa của trời đất. Ở thế giới hiện giờ, độ khó của việc tu luyện Long Tượng Tu Thân quyết sẽ không ngừng tăng lên!

“Rào cản mà ngươi gặp phải cần tu vi ba ngàn năm mới có thể phá vỡ!”

Sau khi Tô Trạch nghe xong lời giải thích hệ thống đưa ra, nỗi vui mừng trong lòng hắn đột nhiên biến mất không còn tăm hơi.

Ba ngàn năm tu luyện?!!

Tu vi hiện giờ của hắn là bao nhiêu?

Hắn mở giao diện hệ thống ra rồi xem.

“Tên: Tô Trạch”

“Tuổi: 16”

“Công pháp: Long Tượng Tu Thân quyết (Không trọn vẹn)”

“Tu vi võ đạo: Đoán Thể cửu trọng (Ba trăm chín mươi năm)”

“Tu vi luyện đan: Năm mươi năm”

“Ngự thú sư: Thanh Giao Xà (Cấp E sơ giai)”

“Tu vi khác: Không”

“Tu vi còn thừa: 0”

Tu vi võ đạo Ba trăm chín mươi năm, nếu muốn đạt tới ba nghìn năm.

Dù bản thân hắn lần nào cũng thu được bội số trả lại cao nhất là một trăm lần, thì cũng phải mất ít nhất hai mươi sáu ngày!

Mỗi lần đều trả lại một trăm, điều này có khả thi không?

Vì vậy, thời gian chắc chắn sẽ bị kéo dài, tuyệt đối không chỉ vỏn vẹn hai mươi sáu ngày.

Tô Trạch rất bất lực, nhưng lại không còn cách nào khác.

Theo cách nói của hệ thống, Long Tượng Tu Thân quyết vốn đã rất khó tu luyện, nhưng bây giờ trời đất biến đổi lớn, đã khó lại càng thêm khó.

Cũng chẳng trách trước đây chưa có ai có thể hoàn thành việc tu luyện công pháp này.

Chưa nói đến ngưỡng cửa ba nghìn năm.

Chỉ nói ai có thể sống được ba trăm chín mươi năm ở Đoán Thể cảnh?

Tu vi ba trăm chín mươi năm kích hoạt tám hạt giống Long Tượng, tu vi đạt đến Đoán Thể cửu trọng.

Mặc dù sức chiến đấu quả thực rất đáng kinh ngạc.

Nhưng cách biệt giữa nỗ lực bỏ ra và kết quả lại khá lớn.

Tuy nhiên, đối với Tô Trạch thì vấn đề lại không lớn.

Cùng lắm là bỏ ra nhiều thời gian hơn mà thôi.

Rắc!

Đột nhiên.

Một tiếng vỡ vụn giòn giã vang lên.

Tô Trạch nhướng mày, mạnh mẽ quay đầu lại nhìn.

Tiểu Thanh cũng cảm nhận được chút ít, nó biến thành một ánh sáng xanh xuất hiện.

Dưới cái nhìn chăm chăm của hai cặp mắt, trên quả trứng Hỏa Diễm Điểu xuất hiện một vết nứt.

Rắc! Rắc! Rắc!

Ngay sau đó, vết nứt càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn.

Từng tia sáng đỏ tràn ra từ vỏ trứng, năng lượng nóng rực phun trào, nhiệt độ trong phòng tăng lên một cách nhanh chóng.

Là một động vật máu lạnh, Tiểu Thanh theo bản năng rất chán ghét nhiệt độ cao.

Tuy nhiên, nó vẫn kiên trì ở nguyên vị trí cũ.

Nó muốn tận mắt nhìn thấy bộ dạng của tiểu tam này!

Sau một khoảnh khắc.

Cạch một tiếng.

Một mảnh vỏ trứng rơi xuống đất, lộ ra cảnh tượng bên trong quả trứng.

Một quả cầu lông đỏ rực lăn ra từ bên trong.

Ngay sau đó, tứ chi và cái đầu nhô ra khỏi lớp lông tơ dày cộm.

Một đôi mắt to màu đỏ chậm rãi mở ra, liếc mắt bèn nhìn thấy Tô Trạch ở trước mặt.

Tô Trạch cũng đang nhìn sinh linh bé bỏng mới chào đời trước mặt.

“Tên: Hỏa Diễm Điểu (Ấu niên)”

“Cấp độ: cấp F sơ giai”

“Kỹ năng: Liệt Diễm, Thuật Đại Hỏa Cầu, Dục Hỏa”

“Huyết mạch đặc thù: Huyết mạch Chu Tước 1%”

“Ghi chú: Yêu thú trời sinh mạnh mẽ, sau khi trải qua tẩy lễ của đại trận Dục Hỏa và thuận lợi trưởng thành, trong tương lai có khả năng cao sẽ có thể đột phá giới hạn của chủng tộc!”

“Chiêm chiếp!” Tiểu Hỏa Diễm Điểu kêu lên một tiếng, cảm thấy người khổng lồ trước mặt này đặc biệt thân thiết.

Nó vẫy cánh, lao vào vòng ngực của Tô Trạch, bắt đầu lăn lộn qua lại không ngừng.

Tiểu Thanh nhìn thấy cảnh này, cơ thể thoáng chốc cứng ngắc, nhìn Hỏa Diễm Điểu không dám tin.

Tiểu tam không biết xấu hổ này!

Không nhìn thấy mình vẫn còn ở đây sao?

Chưa từng thấy tiểu tam nào lại dám kiêu căng như vậy trước mặt vợ cả!

A…. Tiểu tam này hình như vẫn chưa nhìn thẳng nó lấy một cái…

Tiểu Thanh chợt nhận ra vấn đề này!

Một sự oán giận xông lên đầu.

Nó tuyệt đối không thể thua!

Khoảnh khắc tiếp theo, Tiểu Thanh vèo một tiếng bám lên cánh tay Tô Trạch.

Nó nhìn chằm chằm Hỏa Diểm Điểu, muốn thu hút sự chú ý của tiểu Hỏa Diễm Điểu.

Nhưng mà.

Bộ dạng hung ác này của nó khiến tiểu Hỏa Diểm Điểu vừa mới chào đời lầm tưởng rằng nó đang trêu đùa mình.

Tiểu Hỏa Diễm Điểu liên tục hót vang giòn giã như thể đang cười.

Khuôn mặt Tiểu Thanh xanh lên vì tức giận, nhưng lại không thể làm gì được.

Chủ nhân có vẻ rất coi trọng tiểu tam này, hơn nữa nó còn là yêu thú cấp E, đương nhiên không thể ỷ lớn hiếp nhỏ mà đi bắt nạt một tên ranh con vừa mới sinh ra.

Tô Trạch mỉm cười, vuốt ve bộ lông tơ mềm mại của tiểu Hỏa Diễm Điểu và nói.

“Sau này sẽ gọi ngươi là Tiểu Hỏa nhé”

Tiểu Hỏa đã bắt đầu có linh trí, vui vẻ gật đầu.

Mà trái tim Tiểu Thanh lại run lên.

Tiểu Hỏa Tiểu Hỏa, cái tên mới thân mật làm sao….

Ngay lập tức.

Tô Trạch duỗi ngón tay chỉ lên người Tiểu Hỏa, một chút ánh sáng màu bạc lóe lên rồi biến mất, khế ước chính thức thành lập!

Ngay lập tức.

Hắn và Tiểu Hỏa ở phía trước mắt hắn đã hình thành một mối liên hệ kì diệu.

Mối quan hệ khế ước được thiết lập bởi hệ thống rất đặc thù, giống như một thủ đoạn cao giai hơn.

Tô Trạch cũng đã từng kiểm tra thông tin, nhưng không tìm thấy ghi chép liên quan nào.

Tuy nhiên, chỉ cần không tổn hại gì đến bản thân và linh thú, thì sẽ không có gì đáng ngại.

Sau khi làm xong những điều này, Tô Trạch lấy ra một chiếc nhẫn từ trong ngực của mình.

Chân khí màu vàng xoay chuyển, chiếc nhẫn được kích hoạt.

Một ánh hào quang từ chiếc nhẫn bắn ra, bao phủ tiểu Hỏa Diễm Điểu.

Tiểu Hỏa không phản kháng, thân ảnh biến mất ngay lập tức.

Khoảnh khắc tiếp theo, nó xuất hiện trong một không gian sắc màu hư vô.

Nó chỉ cảm thấy toàn thân một mảnh ấm áp, rất thoải mái.

“Chiếp chiếp”

Tiểu Hỏa tràn đầy tò mò về nơi này, vỗ cánh bay vui vẻ.

Nhẫn ngự thú!

Đây là thứ mà Tô Trạch đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua vào hai ngày trước, nó là vật phẩm độc quyền của ngự thú sư, dùng để dung nạp linh thú khế ước.

Bình Luận (0)
Comment