Người có thể đạt được danh hiệu này đều là thiên tài có một không hai, chiến lực siêu quần, thực lực mạnh mẽ đáng sợ...”
Bỗng nhiên nàng ngừng nói, nhìn chằm chằm Tô Trạch.
Nàng vừa nói xong thì cảm thấy bản thân không phải đang nói Tô Trạch sao!??
Thiên tài có một không hai sao?
Tất nhiên Tô Trạch là người rất phù hợp, chỉ trong một tháng ngắn ngủi mà tu vi đã tăng mạnh, tốc độ lên cấp có thể gọi là khủng khiếp.
Chiến lực siêu quần?
Tất nhiên điều này cũng phù hợp, dựa theo lời kể của Hùng Đại ban đầu, hắn bị Tô Trạch đánh một trận thô bạo sau đó mới đầu hàng.
Thực lực thật mạnh mẽ ghê người?
Ngươi vĩnh viễn sẽ không biết được thực lực thật của Tô Trạch là bao nhiêu, mỗi một lần đều không cần dốc hết sức đánh nhau thì đối phương cũng đã thua.
Cho dù nhìn từ phương diện nào, thì Tô Trạch cũng không thua kém Hà Tuyết Nhi chút nào!
Hiện giờ giữa hai người bọn họ, điều chênh lệch duy nhất là một người là Đoàn Thể cảnh, một người là Trúc Cơ cảnh.
Do Hà Tuyết Nhi thức tỉnh sớm hơn nên nàng có rất nhiều thời gian để tu luyện!
Lâm Diệu Y tin rằng chỉ cần cho Tô Trạch thêm thời gian, hắn sẽ trực tiếp vượt qua Hà Tuyết Nhi!
Trong chốc lát, Lâm Diệu Y nhận thấy được điều này thì ánh mắt trở nên mập mờ, sùng bái mà nhìn Tô Trạch.
Lâm Phàm cảm thấy có chỗ không đúng!
Chuyện Lâm Diệu Y giải thích thế nào thì không quan trọng, nhưng vì sao lại nhìn tên nhóc kia như vậy?
Chờ một chút!
Vẻ mặt này là xảy ra chuyện gì!???
Tại sao hắn cảm thấy mọi chuyện càng thêm nghiêm trọng đây?
Bản thân cố ý nói ra tin tức này, còn không phải vì chèn ép một chút kiêu căng của nhóc con này sao?!
Tiện thể để con gái biết người giỏi còn có người giỏi hơn, còn có nhiều người ưu tú hơn tên nhóc con này. Hiện giờ nên dành thời gian để tu luyện thật tốt, không thể lãng phí thời gian vào việc yêu đương nam nữ!
Nhưng vì sao?
Diệu Y không những không suy nghĩ như thế, ngược lại càng thêm ngưỡng mộ tên nhóc kia?
Diệu Y! Rốt cuộc tên nhóc kia đã cho con uống thuốc mê gì?!!
Lâm Phàm gào thét trong lòng.
Nhưng hắn vẫn cố duy trì bình tĩnh ở bên ngoài.
Hắn ho một tiếng, nói: “Danh hiệu Thiên Kiêu đã không có người nào đạt được trong ba mươi lăm năm nay, trước đây người đạt được danh hiệu này, đều trở thành người trụ cột trong tộc ta!”
Vương Lâm suy nghĩ gì đó, rồi nói thêm: “Nhưng ba mươi lăm năm trước, đột nhiên có người đạt được danh hiệu Thiên Kiêu, nghe nói lại mất tích trong một lần ngoài ý muốn . Từ đó về sau không có ai đạt được danh hiệu này!”
Tô Trạch nhíu mày rồi dò hỏi: “Người kia tên gì?”
Vương Lâm nhíu mày suy nghĩ một lát rồi nói: “Hình như tên là Tô Trường Thanh.”
Người Tô Trạch chấn động, trong mắt tràn ngập sự khiếp sợ, cơ thể chớp mắt cứng đờ.
Lâm Diệu Y nhận ra sự khác thường của hắn thì hỏi: “Tô Trạch ngươi sao vậy? Ngươi biết người này sao?”
Đâu chỉ biết!!!
Trong lòng Tô Trạch dâng lên một trận sóng to gió lớn.
Hắn không chỉ biết Tô Trường Thanh nhận danh hiệu Thiên Kiêu!
Mà hắn còn sống chung với người này nhiều năm!
Đây là tên của cha hắn đó!!!
Người cuối cùng đạt được danh hiệu Thiên Kiêu của nhân loại trong ba mươi năm trước!
Hơn nữa lại mất tích trong một lần ngoài ý muốn !
Hắn còn biết được cha của mình còn là chuyên viên nghiên cứu trong Viện nghiên cứu Không gian dị độ.
Các tin tức gộp lại.
Tô Trạch hoàn toàn xác định được người đó chính là Tô Trường Thanh, là cha của hắn!
Sau một thời gian dài, tin tức có liên quan đến cha mẹ lại xuất hiện!
Tô Trạch kích động trong lòng, nhưng vẫn ép buộc bản thân giữ bình tĩnh.
“Không có gì, ta chỉ cảm thấy nghe quen thôi, có thể trước đây đã từng nghe qua ở đâu đó.”
Lâm Diệu Y gật đầu, cũng không hỏi gì thêm.
Đương nhiên Vương Lâm và Lâm Phàm cũng không nghi ngờ gì.
Dù bọn họ có suy nghĩ đến hư đầu, cũng không nghĩ Tô Trạch và thiên kiêu Nhân tộc hơn ba mươi năm trước có mối liên hệ với nhau.
Nếu nhân vật như vậy xuất hiện lần nữa, thì sẽ để con của mình ở lại thành phố Giang Nam sao?!
Chuyện đó hoàn toàn không thể nào!
“Thiên kiêu…” Vẻ mặt Lâm Diệu Y tràn đầy kiêu ngạo.
Đó là danh hiệu mà mọi người trẻ tu luyện mong ước.
Tiếc rằng cả đời mình đều không có duyên với danh hiệu này.
Dù sao luyện đan sư cũng không giỏi chiến đấu. Nếu muốn dùng Trúc Cơ đánh bại Kim Đan, thì đó là chuyện không thể nào.
Nhưng nàng lại suy nghĩ đến bản thân vừa là bạn học vừa là bạn bè của Tô Trạch, người đặc biệt có khả năng đạt danh hiệu này!
Trong chốc lát, nàng bèn cảm thấy rất vinh dự.
Lâm Phàm thật sự không phải bởi vì nguyên nhân khác.
Chính là xuất phát từ một loại cảnh giác của người cha già đối với người đàn ông xa lạ.
Lại cộng thêm đủ loại điều kiện của Tô Trạch thật sự rất ưu tú, hắn nghĩ trái nghĩ phải cũng không tìm được khuyết điểm gì.
Điều này làm cho trong lòng hắn tràn ngập cảm giác nguy cơ.
Con gái bảo bối nhà mình, giống như sắp lập tức rơi vào tay giặc!
Hơn nữa xem tư thế hiện giờ này, con gái của mình vô cùng sùng bái Tô Trạch!
Cái này cũng không chịu nổi!
Khi một người con gái bắt đầu sùng bái một người con trai, tiếp sau đó chính là yêu thích không thể vãn hồi!
Cũng may, bỗng nhiên hắn nhớ tới chuyện của thiên kiêu Hà Tuyết Nhi.
Mục đích chính là thuần túy muốn đả kích Tô Trạch một chút, khiến hắn cảm nhận một chút chênh lệch của thế giới, thể hiện một chút khó chịu trong lòng.
Hắn thấy Tô Trạch rơi vào trầm tư, còn tưởng rằng bản thân thành công, lập tức cười nói.
“Từ nhỏ Hà Tuyết Nhi là nhân vật thiên tài, được vô số người đặt hy vọng cao, sở hữu vô số tài nguyên, thành tựu có thể có ở hiện giờ cũng trong dự đoán, các ngươi cũng không kém, chỉ cần cố gắng, tuy rằng không thể lấy được danh hiệu Thiên Kiêu, nhưng cũng không kém nhiều lắm!”
Nhưng mà.
Làm cho hắn không nghĩ tới chính là, con gái bảo bối của mình lại nói chuyện trước.
Lâm Diệu Y nói: “Sao lại không thể? Tuy rằng ta không thể, nhưng ta cảm thấy Tô Trạch chưa chắc sẽ kém hơn Hà Tuyết Nhi!”
Lâm Phàm bất giác cười, lắc đầu nói: “Diệu Y à, chẳng nhẽ ngươi không hiểu Hà Tuyết Nhi sao? Người ta từ nhỏ chính là người luôn chiếm trang đầu của bản tin.”
Hắn rung đùi đắc ý, biết rõ như lòng bàn tay.
“Mười tuổi thức tỉnh, thời gian nửa năm đã tu luyện tới Đoán Thể đỉnh phong, ba năm sau Trúc Cơ thành công, hiện giờ mười sáu tuổi đạt tới Trúc Cơ đỉnh phong, lại vượt cấp chém giết yêu thú Kim Đan!”