Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 612 - Chương 612: Kiếm Linh Đã Từng Là Tu Sĩ? Bí Ẩn Phủ Đầy Bụi

Chương 612: Kiếm linh đã từng là tu sĩ? Bí ẩn phủ đầy bụi Chương 612: Kiếm linh đã từng là tu sĩ? Bí ẩn phủ đầy bụi

Mà đúng lúc này, hắn đột nhiên lại để ý đến ánh mắt của ông già khí linh.

“Sao thế?”

“Nàng... “ Ông già khí linh suy nghĩ một lúc, sau đó mới chậm rãi nói: “Người tìm được nàng ở đâu?”

Nhìn ánh mắt của ông già khí linh, trong lòng Tô Trạch khẽ nhen nhóm.

Chẳng lẽ ông già khí linh biết chuyện của Trảm Tiên kiếm?

Tô Trạch vẫn nhớ mãi không quên hình ảnh mà hắn nhìn thấy trong tháp Trấn Yêu lúc trước.

Mặc dù bây giờ ngay cả cường giả trên cảnh giới Độ Kiếp hắn cũng từng tiếp xúc rồi nhưng hình ảnh vị cường giả đó một kiếm phá tan trời đất vẫn để lại ấn tượng khó phai trong lòng hắn!

“Ở trong tháp Trấn Yêu, là một tiểu thế giới mà Nhân tộc bọn ta nắm giữ.”

Tô Trạch trả lời, sau đó hắn kể ra hết những chuyện xảy ra lúc trước và tất cả những hình ảnh hắn nhìn thấy được.

Ông già khí linh chăm chú lắng nghe, sắc mặt biến hóa liên tục, lúc thì kích động, lúc thì giận dữ, căm phẫn.

Sau khi nghe đến chỗ vị cường giả Độ Kiếp đó bỏ mình thì trong ánh mắt hắn tràn đầy đau khổ, sắc mặt ảm đạm hẳn đi.

“Các ngươi nhận ra hắn à?”

Tô Trạch chú ý đến sắc mặt của ông già khí linh, nhẹ giọng hỏi.

“Ừ.”

Ông già khí linh nhổ ra một ngụm trọc khí, từ tốn nói: “Kiếm thuật của tên tiểu tử kia là do ta dạy chứ ai?”

Nghe thế thì Tô Trạch nhăn mày lại: “Vị tiền bối đó là đệ tử của Thiên cung?”

“Không phải. “ Ông già khí linh lắc đầu nói: “Năm đó vì để tìm kiến người thừa kế có hạt giống đó trong cơ thể như ngươi bây giờ nên ta từng chu du thiên hạ, tìm khắp bốn phương một thời gian ngắn.

Lúc ấy thằng nhóc đó gặp được ta, ta thấy hắn cũng có tư chất nên có hướng dẫn hắn một thời gian.

Hắn có tư chất trời cho, sau đó cũng gặp được rất nhiều cơ duyên, lúc ta chú ý đến hắn một lần nữa thì hắn đã là tu sĩ Hợp Đạo đỉnh phong rồi, có thể nói kiếm thuật của hắn đứng đầu dưới Độ Kiếp.

Vì tìm kiếm đối thủ mạnh hơn, hắn tìm được Đổ môn của Thiên cung, khiêu chiến các cường giả, chúng ta vừa gặp được một lần...”

Tô Trạch nghe một cách chăm chú, trong lòng không khỏi cảm khái, vị Độ Kiếp kia quả nhiên là mạnh mẽ.

Chẳng qua hắn cứ nghe nghe một hồi, nhưng nghe đến một câu này của ông già khí linh thì hắn giật mình nhảy dựng, nét mặt đờ ra, trong ánh mắt toàn là khiếp sợ.

Thậm chí, hắn còn nghi ngờ là mình nghe nhầm!

“Ngươi nói cái gì cơ?”

Giọng của Tô Trạch cũng trở nên bén nhọn hẳn, như thể đã nghe thấy chuyện không thể tin nổi.

Hắn cúi đầu nhìn Trảm Tiên kiếm, sau đó lại ngẩng đầu nhìn ông già khí linh, chỉ tay vào Trảm Tiên kiếm, ngón tay hơi run lên, hỏi:

“Kiếm linh nàng... Ngươi nói thật đấy à?”

“Đương nhiên là thật.”

Ông già khí linh gật đầu một cách rất nghiêm túc.

Tô Trạch như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.

Thậm chí Tô Trạch còn nghi ngờ có phải mình nghe nhầm rồi hay không.

“Kiếm linh là con gái của vị tiền bối kia sao?”

Trên mặt hắn viết đầy không thể tin nổi, trợn to mắt nhìn ông già khí linh trước mắt, giống như nghe thấy chuyện vô cùng không hợp thói thường.

Đương nhiên, trên thực tế, tin tức ông già khí linh nói ra quả thật khiến hắn chấn động không nhỏ!

Hắn vốn cho rằng kiếm linh chính là khí linh tự nhiên sinh ra bên trong Trảm Tiên kiếm.

Dù thế nào cũng không ngờ rằng, nàng lại là con gái của cường giả Độ Kiếp kia!

Nhưng mà nghĩ lại, Tô Trạch nhíu mày nói: “Tình huống này là thế nào, chẳng lẽ tu sĩ còn có thể từ bỏ thân thể để tiến vào trong một thanh binh khí hay sao?”

“Tất nhiên là không có chuyện đó rồi, Trảm Tiên kiếm là tình huống vô cùng đặc biệt, lúc ấy thân thể của nàng đã chết, nguyên thần bị thương, chỉ có thể thông qua cách này mới có thể tiếp tục sống sót. Vì vậy, nàng và khí linh bình thường không giống nhau, về mặt hồn thể càng ngưng thực hơn, thậm chí là ở trạng thái giữa thực thể và hồn thể, không khác thực thể là mấy!”

Ánh mắt của ông già khí linh đặt trên Trảm Tiên kiếm, chậm rãi nói chuyện, ánh mắt lấp lóe, dường như đang nghĩ lại chuyện từ rất lâu trước đây.

Sau đó, hắn nói tiếp:

“Thiên phú của Thanh Hạm mạnh hơn cha nàng rất nhiều, nếu như có thể thuận lợi trưởng thành, nói không chừng có thể đạt đến cảnh giới như Thái Hư kia.

Nhưng chuyện không như mong muốn, một lần bất trắc xảy ra, thân thể Thanh Hạm chết đi, chỉ có nguyên thần trốn thoát.

Thế nhưng nguyên thần của nàng đã bị thương nặng, cho dù đắp nặn lại thân thể, sau này cũng không cách nào hòa cùng một thể với thân thể!

Rời vào đường cùng, cũng chỉ có thể mở ra lối riêng, luyện chế một thanh tiên kiếm, để nàng tiến vào bên trong, tẩm bổ nguyên thần, chờ đợi một ngày nào đó khôi phục hoàn toàn, sau đó lại tìm cách đắp nặn lại thân thể.”

Thanh Hạm?

Hình như chính là tên của kiếm linh.

Từ khi gặp kiếm linh đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên Tô Trạch biết đến tên của nàng.

Ánh mắt Tô Trạch chợt lóe, không biết rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Sau đó, hắn không nhịn được hỏi: “Sau đó trận chiến kia diễn ra như thế nào? Cha nàng xảy ra chuyện gì, lúc ấy là chiến đấu với cường giả của Địa Tiên giới sao?”

“Ừm.”

Ông già khí linh gật đầu, trong mắt lóe vẻ hiu quạnh: “Có phải cảm thấy thứ trong bức hình và thứ vừa gặp phải không giống nhau lắm hay không?”

“Đúng vậy, thứ vị tiền bối kia đối mặt có sát khí ngút trời, dường như trạng thái tinh thần cũng không được bình thường.” Tô Trạch gật đầu nói.

“Địa Tiên giới cũng không phải chỉ có một chủng tộc, bên trong cũng phong phú toàn diện, chủng tộc gì cũng có, còn chia ra mấy phe phái. Chắc hẳn người mà lúc đó cha Thanh Hạm phải đối mặt là Ma Đạo nhất mạnh trong Địa Tiên giới, trời sinh tính tình tàn bạo, vô cùng hung ác, tất nhiên là sát khí ngút trời. Tình hình lúc đó cũng hơi giống hôm nay, Ma Đạo nhất mạch của Địa Tiên giới phát hiện ra điểm yếu ớt của không gian, lập tức tiến hành xâm lược. Dường như bọn họ đã có giao ước với những phe phái khác từ trước, trong lúc phát động xâm lược, bên phía Đế quan xảy ra chấn động lớn nhất, tất cả cường giả đều bị kiềm chế.”

“Sau đó chỉ có cha nàng rảnh rỗi, lập tức đến ngăn cản, trình diễn tiết mục anh hùng gan dạ?” Tô Trạch chậm rãi nói ra.

Bình Luận (0)
Comment