“Đây là Lê Dương, lão nhân Thiên cung. Kể từ khi sáng lập Thiên cung thì đã canh giữ ở trong Tàng Kinh các, bảo vệ nơi này.”
Thái Hư chân nhân giới thiệu ngắn gọn cho Tô Trạch một chút.
Tô Trạch nghe vậy thì khẽ nhướng mày, ngay lập tức ý thức được người đàn ông trung niên trước mặt ít nhất cũng phải là một cường giả Độ Kiếp.
Ít nhất cũng là cường giả đỉnh cao trong Độ Kiếp, hoặc nói thẳng ra là một Đại Thừa Tán Tiên!
Chỉ có điều khả năng này không lớn lắm, theo như ý của Thái Hư chân nhân, tình hình bên phía Đế quan đang rất căng.
Không thể nào lãng phí chiến lực của một Đại Thừa Tán Tiên, chỉ ở đây canh giữ Tàng Kinh các của Thiên cung được.
Nhưng dù là tình huống nào thì người đàn ông trước mặt hắn thế nào cũng là một cường giả đỉnh cao.
Tương tự như phản ứng của Tô Trạch, Lê Dương, thực lực Độ Kiếp đỉnh phong hơi ngạc nhiên sau khi nghe Thái Hư chân nhân giới thiệu.
Thái độ của lão tổ đối với thanh niên này... thật sự là có chút thái quá!
Lúc này, Thái Hư chân nhân cũng vì hắn mà giới thiệu một phen.
Sự trao đổi giữa hai cường giả diễn ra rất nhanh, Lê Dương vừa động não thì đã biết được tiền căn hậu quả.Đột nhiên, cơ thể Lê Dương run lên, trong mắt loé lên sự kinh ngạc.
Ngay sau đó, hắn đối mặt với Tô Trạch, thi lễ, rất trịnh trọng nói: “Lê Dương, diện kiến tiểu sư thúc!”
Tô Trạch không khách sáo, mỉm cười, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.
“Lê Dương, bỏ tất cả cấm chế trong Tàng Kinh các, để Tô Trạch vào trong lựa chọn.”
Thái Hư chân nhân chậm rãi nói.
“Vâng.”
Lý Dương khiếp sợ trong lòng, nhưng cũng cẩn thận gật đầu, sau đó xoay người biến mất trước mặt Tô Trạch.
Một giây tiếp theo.
Ầm!
Bảo tháp đồ sộ phía trước đột nhiên bừng sáng chói mắt, xa xa truyền đến một tiếng tụng kinh, đinh tai nhức óc, tựa như có đại năng giảng đạo ở bên tai!
Cùng lúc đó, trong tiểu thế giới lần lượt xuất hiện từng bóng người, nhìn thấy bảo tháp đồ sộ cũng kinh ngạc không thể giải thích được.
Trong Tàng Kinh các của Thiên cung có thể nói là đủ các thứ hỗn tạp, công pháp, võ kỹ, bí pháp cao cấp nhất thế giới đều chứa đựng trong đó.
Trong đó có rất nhiều công pháp đều khá linh tính, lúc này trong Tàng Kinh các không có gì áp chế, ánh sáng đột nhiên rực lên.
“Đi thôi.”
Thái Hư chân nhân chỉ vào một số điểm sáng nhất trong bảo tháp và nói: “Những thứ kia ngươi có thể xem qua, đều là công pháp của Độ Kiếp Đại Thừa, sẽ có chỗ hữu dụng đối với ngươi.”
“Ừm.”
Tô Trạch gật đầu không chút do dự, trong mắt hiện lên sự hưng phấn, bóng người chợt lóe lên, trực tiếp đi vào bên trong bảo tháp phía trước.
Thái Hư chân nhân không đi vào, nhiều đệ tử đi theo cũng không vào, họ chỉ đứng quan sát từ bên ngoài.
...
Tàng Kinh các.
Những quyển quyển trục, ngọc giản, họa quyển huyền phù, đều tỏa ra hào quang sáng chói của riêng mình, giống như những vì sao trên bầu trời đầy sao.
Tô Trạch ngẩng đầu nhìn những công pháp, võ kỹ này, ánh sáng lập lòe trước mắt, bảng hệ thống bán trong suốt hiện ra, chức năng thương thành được bật lên, hắn bắt đầu đánh giá giá trị của công pháp trước mặt.
“Ba Tố Vân công, đạo công cấp B, có thể thu hồi tu vi mười triệu!”
“Thái Cực Nhất Khí công, đạo công cấp B, có thể thu hồi tu vi mười hai triệu!”
Tô Trạch tuỳ tiện liếc nhìn, nhìn thấy hai công pháp cấp B, giá trị thu hồi hơn mười triệu.
Đây chỉ là công pháp ở phía dưới.
Khi Tô Trạch nhìn lên, hắn có thể thấy nhiều tinh thần chói lọi đang lơ lửng ở phần trên của bảo tháp!
Không cần suy nghĩ nhiều, đó chắc chắn là công pháp cấp S hoặc thậm chí là vượt cấp S!
Trong lòng Tô Trạch dần trở nên bừng bừng nhiệt huyết.
Hắn biết tu vi còn thừa của mình sắp bắt đầu nghênh đón sự thăng cấp một cách bùng nổ.
Trong khoảng thời gian sau đó, còn thiếu tu vi thì chỉ cần xem một đợt này.
Tô Trạch không do dự nhiều, ánh mắt chớp động, tiếp tục thăm dò.
Thái Hư chân nhân nói hắn cứ chọn tuỳ ý, nhưng Tô Trạch không thể dọn sạch toàn bộ Tàng Kinh các được.
Nói kiểu đó ít nhiều gì cũng có chút phát rồ.
Hơn nữa, những công pháp cấp Hợp Đạo hoặc là cấp Hoá Thần vẫn giúp ích rất nhiều cho các đệ tử của Thiên cung.
Nếu mình trực tiếp chuyển toàn bộ ra ngoài, cho dù Thiên cung có dành riêng thì cũng sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của đệ tử Thiên cung ở một mức độ nào đó.
Thái Hư chân nhân là lão tổ của Thiên cung, mấy năm nay các đệ tử của Thiên cung đã bảo hộ thế giới Vạn Tộc, dù sao thì Tô Trạch sẽ không làm điều đó.
Cho nên hắn đặt mục tiêu của mình ở cấp Độ Kiếp và thậm chí là võ kỹ, công pháp cao hơn!
Ngay cả khi mình lấy những công pháp này đi thì đoán chừng nó cũng không có bất kỳ tác dụng nào.
Dù sao thì mặc dù là Thiên cung, nhưng muốn sinh ra một cường giả Độ Kiếp cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Ảnh hưởng không lớn, có thể yên tâm cầm.
Vì vậy, một tia kim quang lóe lên trong mắt Tô Trạch, biến thành một vệt kim quang phóng lên tận trời!
Cùng lúc đó.
Bên ngoài Tàng Kinh các, tất cả các đệ tử đều nhìn thấy.
Có một vệt kim quang đột nhiên sáng lên từ dưới cùng của Tàng Kinh các và lao thẳng tới đỉnh tháp của Tàng Kinh các với tốc cực nhanh!
Đột nhiên, đồng tử của nhiều đệ tử co rút lại.
Bọn họ đương nhiên biết rằng đó là thân ảnh của Tô Trạch.
Người này ngược lại thật sự là không có chút khách khí nào!
Con bà nó, những công pháp Hợp Đạo bên dưới đều chướng mắt đúng không?
Trực tiếp hướng đến chỗ công pháp Độ Kiếp?
Mặc dù bình tĩnh mà xem xét thì bản thân bọn họ có thể cũng sẽ làm như vậy.
Nhưng bây giờ không phải là bọn hắn, nên tất nhiên sẽ chua xót.
“Không biết Tô Trạch sẽ chọn công pháp của vị sư tổ nào.”
“Ai mà biết được, nhưng với tu vi Nguyên Anh cảnh của hắn thì tiện tay chọn một môn công pháp cũng đủ để hắn nghiên cứu rất lâu rồi.”
Một vài đệ tử thấp giọng nghị luận.
Trong tiềm thức, tất cả đều nghĩ rằng... Tô Trạch sẽ chỉ chọn một môn công pháp.
Trên thực tế, ngoại trừ một số suy đoán mơ hồ của Thái Hư chân nhân, tất cả các đệ tử Thiên cung đều nghĩ như vậy.
Cho dù có đổi thành thiên tài nào cũng đều cần một thời gian dài để tiêu hóa và tiếp nhận công pháp Độ Kiếp cảnh.