Chênh lệch trên tu vi là có nhưng không phải thiên phú có thể bù đắp được.
Vì vậy, chỉ cần mạch não của Tô Trạch vẫn bình thường, đương nhiên hắn phải cân nhắc kỹ lưỡng mới chọn một công pháp Độ Kiếp phù hợp nhất với mình!
Đây là suy nghĩ chung của tất cả các đệ tử Thiên cung ngoại trừ Thái Hư chân nhân.
Thiên cung.
Tàng Kinh các.
Tiếng thuyết pháp khoan thai vang vọng, thần quang chói lọi lập lòe.
Tô Trạch giống như đang ở trong Tiên giới hư ảo, quanh thân bao phủ thần quang, bên tai vang lên những âm thanh vi diệu của đại đạo, trong mắt lóe lên kim quang.
Chức năng hệ thống được bật lên, bắt đầu ước tính giá trị của từng quyển võ kỹ, công pháp trước mặt.
“Thần Võ cấm quyết, võ kỹ cấp S, có thể thu hồi vu vi năm trăm linh hai triệu!”
“Thương Viêm quỷ đồ, công pháp cấp S, có thể thu hồi tu vi sáu trăm linh năm triệu!”
“ ... “
Một phần công pháp và võ kỹ cấp S hiện ra trước mặt Tô Trạch.
Một chuỗi số dài dằng dặc khiến Tô Trạch thầm kinh hãi.
Trước mắt chỉ là công pháp cấp S, còn có hơn trăm loại!
Giá của những công pháp cấp S này tối thiểu cũng lên đến trăm triệu, nếu nhiều hơn thì lên tới hàng tỷ.
Tất nhiên, có tương đối ít công pháp cấp S ở mức giá này, chúng thuộc về tinh phẩm và tổng số không có nhiều.
Ngoài ra còn có mấy quyển võ kỹ cấp A, giá cũng rất hời, vượt ngưỡng 100 triệu.
Nó được tạo ra bởi những cường giả đỉnh cấp Hợp Đạo, uy lực không thể khinh thường được.
Nhưng xét cho cùng thì nó vẫn yếu hơn một chút so với những công pháp cấp S chân chính.
Ánh sáng trong mắt Tô Trạch lúc sáng lúc tối, sau khi quét sơ qua một vòng, hắn bắt đầu hành động.
Chỉ thấy rằng có một vệt kim quang vọt ra.
Thân ảnh của hắn biến mất và xuất hiện bên cạnh một tinh thần chói lọi, hắn vươn tay lấy quyển trục bên trong ánh sáng rực rỡ đó.
Thế nhưng trong giây tiếp theo.
Lông mày Tô Trạch đột nhiên nhíu lại.
Một sự kháng cự mạnh mẽ bùng phát từ bên trong ánh sáng đó, cố gắng ngăn cản Tô Trạch lấy ra.
Chỉ có điều lực ngăn cản cũng không phải là quá mạnh.
Bàn tay của Tô Trạch sáng lên kim quang, cánh tay hắn hơi dùng lực, hắn trực tiếp dùng sức mạnh bóp nát nó.
Một tiếng nổ lớn giòn vang.
Ánh sáng rực rỡ bao lấy quyển trục biến mất.
Xúc cảm lạnh buốt xuất hiện.
Tô Trạch nhìn quyển trục công pháp trước mặt, giá trị thu hồi là 800 triệu, hài lòng gật đầu, sau đó đặt mục tiêu tiếp theo.
...
Cùng lúc đó.
Bên ngoài Tàng Kinh các.
“Biến mất rồi, Tô Trạch đã chọn xong công pháp cho mình!”
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Cùng lúc đó, nhiều đệ tử phát hiện ra một tinh thần vô cùng sáng chói đã biến mất trên đỉnh bảo tháp.
“Theo vị trí và màu sắc đó, hắn hình như đã chọn… Xuân Thu đan quyển?”
“Hả? Đó không phải là thứ chỉ có luyện đan sư mới có thể tu luyện sao? Sao Tô Trạch có thể tu luyện công pháp này!?”
Nhất thời, có nhiều đệ tử Thiên cung cau mày, có hơi không rõ lắm là chuyện gì đang xảy ra.
Vào Tàng Kinh các của Thiên cung tùy ý lựa chọn công pháp, cơ hội như vậy có thể nói là quý giá nhất ở Thiên cung.
Nếu là đệ tử nào khác thì hắn sẽ cực kỳ thận trọng, sau khi suy nghĩ kỹ sẽ đưa ra lựa chọn sau khi đã xác định được công pháp phù hợp nhất cho bản thân.
Sự lựa chọn cuối cùng không nhất thiết phải là tốt nhất và mạnh nhất, nhưng nó phải phù hợp nhất!
Còn Tô Trạch thì sao?
Một võ tu, một kiếm tu, một... ngự thú sư?
Hmm ... Mặc dù có nhiều thứ am hiểu hơn một chút.
Nhưng dường như không có bất cứ thứ gì liên quan đến luyện đan?
Cho dù là Tô Trạch có một chút thiên phú ở phương diện luyện đan.
Nhưng đó tuyệt đối không phải là thứ thích hợp với hắn nhất!
Điều này dù có dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, bản thân Tô Trạch không thể nghĩ ra sao?
Ngược lại, Thái Hư chân nhân hơi nhướng mày, có ý cười và sự ngờ vực trong mắt hắn.
Với kinh nghiệm trước đây, hắn có thể đoán được Tô Trạch sẽ làm gì.
Tuy đoán được nhưng trong lòng vẫn có chút ngờ vực.
Tô Trạch cần nhiều công pháp như vậy để làm gì?
Chẳng lẽ hắn thật sự có khí lực tu luyện những công pháp đỉnh phong kia đến một cảnh giới nhất định!?
Không, hoàn toàn không có khả năng đó.
Khí lực của một tu sĩ là có hạn.
Nếu đổi thành một Đại Thừa Tán Tiên thì cũng không thể tu hành nhiều công pháp cùng một lúc!
Chưa kể Tô Trạch chỉ là một tiểu tử ở Nguyên Anh cảnh.
Đúng lúc này.
Đột nhiên.
Trên đỉnh của Tàng Kinh các phát ra tiên quang, lại có một tinh thần sáng chói khác vụt tắt và biến mất!
Điều này có nghĩa là một bộ công pháp nữa đã bị lấy đi!
Đệ tử Thiên cung ở đây đều có tu vi cao thâm, bọn họ đương nhiên nhận ra biến hoá này, lập tức chuyển sự chú ý lên trên đỉnh của Tàng Kinh các.
“Tại sao lại có một bộ công pháp nữa bị lấy đi vậy?”
“Còn có ai khác trong Tàng Kinh các sao?”
“Không có, hình như chỉ có một mình Tô Trạch.”
“Điều đó có nghĩa là… hắn lấy đi bộ công pháp thứ hai?”
“Hẳn là vậy... Nhìn vị trí kia có vẻ như là Kim thuần kì môn thích hợp cho thuật sĩ tu hành, công pháp này xem ra cũng không hợp để Tô Trạch tu hành.”
Trong lúc nhất thời, rất nhiều đệ tử Thiên cung ngơ ngác nhìn nhau, đều có thể nhìn ra sự ngờ vực trong mắt đối phương.
Tô Trạch đang làm cái quái gì vậy?
Ngươi là một võ tu, kiếm tu, ngự thú sư... chuyên môn chọn hai công pháp hoàn toàn không ăn khớp gì đến nhau?
Chắc là lãng phí cơ hội?
Cho chúng ta ở chỗ này xem khoe mẽ?
Con bà nhà ngươi!
Giờ phút này, không biết trong lòng bao nhiêu đệ tử Thiên cung đang oán thầm.
Bọn họ không biết mục đích thật sự của Tô Trạch nên chỉ có thể đoán lung tung như thế.
Cùng lúc đó.
Tinh thần thứ ba đã tắt!
Có nghĩa là công pháp thứ ba đã bị Tô Trạch lấy đi!
Tiếng cảm thán lại vang lên.
Chưa đợi họ phản ứng lại.
Thứ tư, thứ năm...
Tốc độ mà các tinh thần tắt bắt đầu nhanh hơn.
Gần như trong nháy mắt, ba bốn tinh thần đã bị dập tắt!
Trên đỉnh của Tàng Kinh các, những tinh thần chói lọi biến mất với một tốc độ cực kỳ kinh khủng.