Mỗi ngày ở nơi đó đều có rất nhiều đệ tử luận bàn với nhau.
Đó chính là nơi đánh bọn dân bụi đời một trận để ra oai, đỡ phải sau này còn có người không biết tự lượng sức mình tới quấy rầy mình.
...
Một lát sau.
"Tô Trạch!"
Tô Trạch đang có hứng thú nhìn hai đứa bé Trúc Cơ kỳ đánh nhau phía trước thì đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến một tiếng hét lớn.
Ngay tức khắc.
Âm thanh to lớn vang trong diễn võ trường, tất cả các đệ tử đều dừng tay nhìn về phía âm thanh truyền tới.
Lúc trước bọn họ đều tập trung luận bàn, không có ai chú ý tới Tô Trạch đến.
Bây giờ đột nhiên phát hiện, tự nhiên không thể thiếu một trận ồn ào.
Tô Trạch nghe được giọng nói, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười đầy hàm ý, hắn lập tức xoay người sang chỗ khác đã nhìn thấy Tiêu Vân và vài tên đệ tử dẫn theo một đoàn đệ tử, khí thế hùng hổ bay nhanh về phía này!
Trong chớp mắt.
Tiêu Vân, Tống Huy, Cơ Bích Nguyệt, ba đệ tử mạnh nhất của thế hệ tuổi trẻ xuất hiện ở trước mặt Tô Trạch.
Phía sau bọn họ toàn bộ là thiên tài của Thiên cung ở thế hệ này, thực lực cơ bản đều ở trình độ Nguyên Anh hậu kỳ, khí tức rất là mạnh mẽ!
Nói đến thực lực thì trong đó mỗi một người đều có thực lực không yếu hơn thiên kiêu Hồn Vô Nhai của Hồn tộc.
Thậm chí còn có rất nhiều người mạnh hơn!
Mà được xem như người nổi bật bên trong đám thiên tài này chính là ba người Tiêu Vân, bọn họ có thực lực và thiên phú mạnh nhất, tự nhiên là có tư cách kiêu ngạo!
Thậm chí có thể nói, bọn họ là một trong những thiên tài đứng đầu toàn bộ thế giới Vạn Tộc!
Chỉ tiếc chính là... đối tượng hôm nay bọn họ muốn khiêu chiến chính là Tô Trạch.
Tô Trạch, một nam nhân đã ăn mặn.
Là một kẻ không thể dùng lý lẽ bình thường để giải thích được.
Thật giống như nhân sinh dữ dội không cần giải thích, sự cường đại của Tô Trạch cũng là như vậy.
Nhìn Tiêu Vân và các đệ tử ở trước mặt, nụ cười nhạt nhẽo hiện lên trên mặt Tô Trạch, hắn chậm rãi nói : "Ngươi vừa rồi gọi ta là gì?"
Vẻ mặt Tiêu Vân và các đệ tử đều thay đổi, lúc này họ mới nhớ tới thân phận của Tô Trạch, sắc mặt bắt đầu trở nên khó coi.
"Ra mắt tiểu sư thúc tổ!"
Rơi vào đường cùng, Tiêu Vân và các đệ tử kìm nén sắc mặt đỏ bừng, khom mình hành lễ nói.
"Ừ."
Tô Trạch thản nhiên gật đầu.
Lúc này, các đệ tử xung quanh đều phản ứng lại, cho dù là thật lòng hay là bị ép bức cũng bắt đầu hành lễ, cung kính vô cùng.
Tô Trạch lại lần nữa cảm nhận được sự thích thú khi có thân phận áp chế người khác, trong lòng hắn cảm thấy buồn cười nhưng ngoài mặt lại vẫn bình thản như cũ, thản nhiên gật đầu.
Chờ sau khi Tiêu Vân và các đệ tử đứng thẳng người, lửa giận trong lòng họ càng lớn thêm.
Bọn họ còn không quên mục đích mà mình tới nơi này, gằn giọng nói:
"Tiểu sư thúc tổ, bọn ta vẫn luôn nghe nói ngươi có chiến lực vượt trội, lại có thực lực của Hóa Thần, lúc trước còn chém giết cường giả Hóa Thần đỉnh của Địa Tiên giới.
Vì vậy nên mấy người bọn ta muốn mời tiểu sư thúc tổ chỉ bảo một chút, để nắm rõ sự chênh lệch giữa cường giả ở Địa Tiên giới và bọn ta!"
Tiêu Vân vừa dứt lời, mắt sáng quắc nhìn Tô Trạch.
Tống Huy, Cơ Bích Nguyệt và những thiên tài khác bên cạnh hắn không nói lời nào, chỉ bình tĩnh nhìn Tô Trạch, đợi hắn trả lời.
Lúc này có rất nhiều đệ tử trên võ đài chú ý đến tiếng động bên này, đều xúm lại.
Thói quen xem náo nhiệt này không phân biệt chủng tộc và tu vi.
Bọn họ đều nghe thấy câu của Tiêu Vân, cau mày, hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, rối rít nhìn về phía Tô Trạch, muốn biết hắn sẽ ứng đối thế nào.
Đồng thời, trong lòng các đệ tử đều cực kỳ mong đợi.
Một bên là hạng nhất đại hội Vạn tộc, thực lực siêu phàm, được xưng là thiên tài ở ngoại giới vượt xa đệ tử thiên tài của Thiên cung!
Một bên là một đám đệ tử ưu tú nhất trong cả thế hệ trẻ Thiên cung!
Thực lực của hai bên đều cực kỳ mạnh mẽ!
Từ bên ngoài nhìn vào, thực lực của mấy người Tiêu Vân mạnh hơn một chút, dẫu sao xét về tu vi thì là cường giả Hóa Thần hàng thật giá thật!
Mà tu vi của Tô Trạch lại chỉ có Nguyên Anh thôi, chênh lệch về cảnh giới tu vi rất lớn!
Nhưng bọn họ cũng biết sức chiến đấu của Tô Trạch không thể đánh đồng với Nguyên Anh tầm thường, hắn từng chém giết cường giả Địa Tiên giới Hóa Thần đỉnh phong đấy!
Hai bên giao đấu, ai mạnh ai yếu, ai thua ai thắng!
Khó nói.
Trong lòng chúng đệ tử đột nhiên càng thêm tò mò và mong đợi.
Ở phía xa, có trưởng lão và đệ tử có thực lực mạnh bị hấp dẫn, nghe được tin tức vội vã chạy đến.
Vèo vèo vèo...
Tin tức truyền bá nhanh chóng mặt, trong chốc lát, đã có không ít cường giả Hợp Đạo chạy đến hiện trường.
Trong lòng bọn họ đều tò mò, không hề ngăn cản hành động của Tiêu Vân và đám đệ tử.
Thật ra bởi vì bọn họ không có hành động gì quá kích, chỉ yêu cầu luận bàn một chút.
Không hề cưỡng ép dụ dỗ hay thủ đoạn âm mưu quỷ kế linh tinh.
Phương pháp quang minh chính đại, chỉ là lòng ôm chút ý xấu, mở lời ở nơi nhiều đệ tử cũng không tính là quá trớn.
Hơn nữa lúc trước Thái Hư chân nhân cũng từng nói, nếu như Tô Trạch đồng ý, cường giả Hợp Đạo trở xuống có thể khiêu chiến rèn luyện.
Dĩ nhiên bọn họ không biết quy định này hoàn toàn là vì nghĩ cho Tô Trạch.
Thái Hư chân nhân lo lắng lúc Tô Trạch muốn ra tay thực chiến, đệ tử khác lo lắng về thân phận không dám ra tay, nên mới nói cho rõ này.
Rõ ràng đám đệ tử Tiêu Vân đã hiểu sai ý thực sự của Thái Hư chân nhân.
Nhưnh chỉ cần không ảnh hưởng gì là được.
Thực lực của bọn họ cũng không tạo ra uy hiếp gì cho Tô Trạch.
Ngay lúc này.
Mọi ánh mắt tập trung trên người Tô Trạch, đang đợi câu trả lời của hắn.
Đồng ý, hay không đồng ý?
Ở chỗ này có nhiều đệ tử như vậy, nếu không đồng ý, dù không ai dám nói gì, trong lòng cũng sẽ có chút coi thường.
Tô Trạch đương nhiên hiểu đạo lý này.
Không hề do dự.
“Được thôi.”
Hắn trực tiếp đồng ý.