Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 691 - Chương 691: Một Kiếm Đánh Bại Ba Thiên Tài! Gây Sốc Toàn Trường

Chương 691: Một kiếm đánh bại ba thiên tài! Gây sốc toàn trường Chương 691: Một kiếm đánh bại ba thiên tài! Gây sốc toàn trường

Nhát kiếm này… sao lại mạnh đến thế!?

Bọn họ thậm chí còn chưa kịp phản ứng, ánh kiếm đã xuất hiện trước mặt, bao trùm cả ba người, chuẩn bị nuốt chửng bọn họ!

“Không xong!”

Cùng lúc này, tất cả cường giả đang quan sát ở xa biến sắc, hoảng hốt nhận ra sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong nhát kiếm này!

Chắc chắn ba người Tiêu Vân không thể chống lại được!

Ầm!!!

Ánh kiếm chói lọi gầm thét nhấn chìm bóng dáng ba người Tiêu Vân, khiến người khác không thể thấy rõ tình hình!

“Cái gì!!?”

Ở phía xa, các đệ tử đang đứng xem đều sửng sốt.

Họ đều tỏa thần niệm, muốn biết tình hình trong ánh kiếm.

Thế nhưng.

“Ui…”

Không ít đệ tử Hoá Thần phải hít một hơi lạnh, chỉ cần cảm thấy thần niệm đau đớn, bị kiếm khí làm cho bị thương, hoàn toàn không thể do thám tình hình bên trong!

“Mạnh đến vậy ư!!?”

Các đệ tử sững người, không để ý tới cơn đau trên đầu, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi, sững sờ đứng tại chỗ!

Tô Trạch… chỉ mới là tu vi Nguyên Anh thôi mà!

Bản thân họ có tu vi Hoá Thần, còn tu luyện trong Thiên cung nhiều năm, thậm chí một số người còn từng chiến đấu ở Đế quan!

Vậy mà bây giờ lại bị một tia ánh kiếm làm tổn thương thần niệm!!!

Mà ánh kiếm ấy còn chỉ là một phần nhỏ phát ra từ chủ thể!

Chỉ mỗi nhiêu đó, thần niệm của bản thân đã không thể do thám tình hình bên trong, hoàn toàn bị chặn đứng ở ngoài!

Đúng là ngoài sức tưởng tượng!

Một tên Nguyên Anh, lại có thể tạo ra kiếm pháp có uy lực đến thế ư!?

Hắn thật sự chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh thôi sao?

Con mẹ nó hắn thật sự chỉ là một tu sĩ ngoại giới?

Rốt cuộc là… cái quái gì đang xảy ra vậy hả!??

Từng nghi ngờ lần lượt xuất hiện trong đầu họ.

Cách đó không xa, các đệ tử đang giao chiến lúc này đã dừng lại.

Bọn họ đứng cách khá gần, càng cảm giác rõ đòn kiếm này.

“Đây…”

Không có ai tiếp tục ra tay, lần lượt đứng hình tại chỗ, ngơ ngác nhìn về luồng sáng chói mắt cách đó không xa.

Từng kiếm ý bắn ra.

Cảm giác đau đớn xuất hiện, khiến bọn họ tỉnh táo trở lại!

“Mạnh… mạnh quá!”

Giọng nói hoảng sợ cất lên.

Nhóm đệ tử có thiên phú cao nhất trong lứa thế hệ trẻ của Thiên cung bấy giờ, vào lúc này đều lộ ra chung một sắc mặt.

Không nói nên lời!

Không dám tin nổi!

Họ chỉ biết nhìn chằm chằm, trong mắt ngập tràn vẻ hoảng hốt và kinh ngạc.

Không chỉ bọn họ, còn có Diệp Thanh đang đợi người, cũng đang rơi vào trạng thái ngạc nhiên.

Người kinh ngạc nhất vẫn là mấy thiên kiêu như Hồn Vô Nhai, toàn thân cứng đờ, chỉ cảm thấy thế giới này quá đỗi bất công!

Bọn họ trong quãng thời gian này liều mạng khổ luyện, tu vi tăng tiến rất nhiều, lấy lại được không ít cảm giác tự tin.

Nhưng bây giờ nhìn thấy nhát kiếm này, một chút kiêu ngạo vừa mới ló dạng trong phút chốc đã sụp đổ!

Bọn họ có tiến bộ, Tô Trạch cũng có tiến bộ!

Mà tiến bộ của Tô Trạch, vô cùng khủng khiếp!

Chỉ trong một quãng thời gian ngắn ngủi, thực lực của hắn… tựa như đã cao lên gấp mấy lần!

Hồn Vô Nhai cảm thấy nếu để Tiêu Trạch hiện tại đối phó với mình, thậm chí còn không cần dùng tới toàn lực, chỉ cần… hai, ba phần lực đã có thể đánh bại bản thân rồi!?

Tô Trạch, rốt cuộc là ngươi ăn phải cái gì vậy!!!

Sao ngươi có thể… có thể biến thái đến thế!

Chừa cho bọn ta chút đường sống với được không, ít nhiều cũng cho bọn ta nhìn thấy một ít hy vọng băt kịp được ngươi chứ?

Một cảm giác bất lực trỗi dậy, khiến bọn có phần nản chí.

Cùng lúc đó.

Ánh kiếm dần dần biến mất, lộ ra cảnh tượng bên trong.

Chỉ thấy mặt mũi ba người Tiêu Vân tái nhợt, ngơ ngác nhìn thẳng phía trước, dáng vẻ thất hồn lạc phách như thể bị doạ cho đần cả người.

Trước mặt bọn họ là một bóng người.

Là một cường giả Hợp Đạo!

Hắn kịp thời ra tay, xuất hiện chặn đòn trước lúc ánh kiếm sắp sửa ập tới ba người Tiêu Vân.

Nếu không nhờ vậy, ba người Tiêu Vân dù không chết cũng sẽ bị thương nặng!

Đệ tử tu vi Hợp Đạo này đang chuẩn bị dẫn ba người Tiêu Vân đi rồi đột nhiên nhíu mày, lật tay lại, con ngươi co lại, tựa như đã thấy phải chuyện gì đó không thể tin nổi!

Trên thực tế, chuyện mà hắn thấy… quả thật là bất khả thi.

Một vết xước mỏng manh dần xuất hiện trên bàn tay hắn, từng giọt máu như pha lê nhỏ xuống từ đó!

Hắn bị thương rồi!

Đường đường là cường giả Hợp Đạo, lại bị một tu sĩ Nguyên Anh làm cho bị thương!

Mặc dù vết thương vô cùng nhỏ, trong nháy mắt đã lành lại như thường, trông như chưa từng bị gì.

Nhưng, hắn vẫn là bị thương rồi!

Còn là bị một tên Nguyên Anh!

Hắn lập tức ngẩng đầu, sửng sốt cực độ nhìn Tô Trạch, ánh mắt lập loè, trong lòng dấy lên sóng to gió lớn.

Ở phía xa, vô số đệ tử đều tận mắt chứng kiến sắc đỏ ấy, cơ thể run rẩy, rơi vào trạng thái hoang mang, hồi lâu vẫn không nói nên lời!

Hiện giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu được lời lão tổ nói rồi.

Chẳng trách lão tổ nói sẽ không quan tâm tu vi từ Hợp Đạo trở xuống ra tay!

Tên Tô Trạch này đến cường giả Hợp Đạo cũng có thể đánh bị thương, càng đừng nói đến tu sĩ Hoá Thần!

Một kiếm ban nãy, bọn họ bình tĩnh suy ngẫm, nếu đổi lại là chính mình, có lẽ sẽ không thể chống nổi.

Cho dù có thể chống nổi, lực chiến đấu vẫn sẽ bị hạ xuống thấp nhất, không sót lại bao nhiêu phần lực chiến.

Trông dáng vẻ của Tô Trạch xem ra vẫn còn dư sức, bản thân mình hơn phân nửa không phải là đối thủ của hắn…

Sau khi nhận ra điểm này, không ít đệ tử đều cảm thấy hơi hoang mang, cho rằng nhận thức trước kia của mình bị phá vỡ rồi.

Tu sĩ Nguyên Anh, từ lúc nào đã có năng lực đánh tu sĩ Hợp Đạo bị thương?

Tô Trạch rốt cuộc là sao?

Sao hắn có thể làm được?

Không một tu sĩ biết được nguyên nhân bên trong.

Cũng không có ai dám trực tiếp tra hỏi Tô Trạch.

Lỡ đó là bí pháp lão tổ truyền lại, thì không phải chuyện bọn họ có thể nhúng tay vào.

Vị đệ tử Hợp Đạo đó lúc này đã hoàn hồn, chắp tay về phía Tô Trạch đứng đối diện không xa, sau đó xoay người nhìn về ba người Tiêu Vân, nhíu mày.

Nhìn dáng vẻ đần độn của ba người Tiêu Vân, so sánh với phong thái ung dung của Tô Trạch, chênh lệch giữa hai người rõ ràng càng trở nên lớn hơn.

Bình Luận (0)
Comment