Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 693 - Chương 693: Ba Tiếng Chuông Vang, Đế Quan Có Biến?

Chương 693: Ba tiếng chuông vang, Đế quan có biến? Chương 693: Ba tiếng chuông vang, Đế quan có biến?

Không những vậy, định mức hằng tháng của hắn còn cao nhất Thiên cung, ngang hàng với Cung chủ.

Tuỳ tiện lấy đại một phần trong số định mức của hắn thì cũng bằng con số mấy đệ tử như Diệp Thanh vất vả kiếm trong thời gian rất dài!

Giờ phút này, mấy người Diệp Thanh bỗng chốc lại cảm nhận sự tàn nhẫn của thế giới này.

Hoá ra chênh lệch với Trạch ca, không chỉ là tu vi thực lực…

Nhìn khung cảnh xung quanh, lại cúi đầu nhìn linh trà cực phẩm đang ủ trên tay, cảm thấy như có tinh khí bay ra từ đó.

Mấy người Diệp Thanh chỉ có một cảm nhận.

Ghen tỵ quá.

Tô Trạch đàm luận với mấy người Diệp Thanh hồi lâu mới tiễn bọn họ đi.

Bọn họ còn nhiều chuyện chưa làm, cần phải tranh thủ thời gian chứ không nhàn hạ như Tô Trạch, mỗi ngày ngoài tu luyện thì không cần phải suy nghĩ đến chuyện khác.

Sau khi tiễn mấy người Diệp Thanh về.

Tô Trạch xoay người đi vào phòng luyện công, bắt đầu nhập tâm tu luyện.

Chuyện Tiêu Vân coi như đã giải quyết xong.

Có hôm nay làm ví dụ, sẽ không còn ai dám tới kiếm chuyện nữa, thậm chí đến mấy cường giả Hoá Thần, Hợp Đạo kia cũng sẽ không có suy nghĩ tương tự.

Chuyện duy nhất Tô Trạch cần làm bây giờ, chính là tu luyện.

Cái gì mà thân phận tiểu sư thúc, đều là hư vô, nếu không có thực lực tương ứng, cuối cùng vẫn chỉ là một ảo cảnh mà thôi.

Sau một lúc.

Phòng luyện công toả ra ánh sáng vàng kim.

Một tiếng kêu trầm đục vang lên.

Tu vi còn thừa tiêu hao như nước chảy, từng hạt giống Long Tượng bị kích hoạt.

Không biết trôi qua bao lâu.

Ầm!

Âm thanh vang dội như sấm xuất hiện.

Toàn bộ phòng luyện công đều bị nhuộm trong sắc vàng kim, một mảnh đại dương hiện hình, tia chớp sừng sững như núi lập loè, trong ánh sáng đầy màu sắc trộn lẫn là một hạt giống pha lê bảy màu.

Toàn thân Tô Trạch bị bao quanh bởi ánh sáng vàng kim, huyết khí dâng trào, trong người truyền đến một sự dao động kinh người.

Hơi thở của hắn nhanh chóng trở nên dồn dập, chuẩn bị đột phá lên một cấp độ cao hơn.

Cuối cùng.

Tô Trạch đột nhiên mở mắt, ánh mắt chớp loé như điện, trong ánh sáng vàng kim chói lọi, hơi thở đã đạt đến đỉnh cấp.

Nguyên Anh đỉnh phong!

Số lượng hạt giống Long Tượng đã được kích hoạt đạt 18000!

Hàng ngàn hạt giống Long Tượng toả ra ánh sáng, kết hợp với số hạt long tượng xung quanh, cuối cùng xuôi theo kinh mạch tiến vào bên trong đan điền.

Vào lúc này, đan điền của Tô Trạch đã lớn hơn trước rất nhiều, linh lực chứa đựng trong đó cũng vậy, càng thêm dồi dào.

Bây giờ, hắn chỉ cần không ngừng kích hoạt hạt giống Long Tượng, đồng thời nâng cao sự hiểu biết với đạo tắc một cách thích hợp, là có thể trực tiếp tiến vào cảnh giới Hoá Thần!

Nghĩ đến đạo tắc, ánh mắt Tô Trạch loé lên, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển, trầm ngâm về cách ứng dụng đạo tắc.

Trước kia hắn chỉ biết dùng năng lực đạo tắc một cách trực tiếp,

Khi độ khống chế đạo tắc của tu sĩ dần dần được nâng cao, trong lúc chiến đấu, sẽ dung hoà lực lượng của đạo tắc với nhũng chiêu thức thuật pháp của bản thân.

Chứ không chỉ đơn thuần là sử dụng lực lượng của đạo tắc.

Đạo tắc, chiêu thức, hai thứ hợp lại, mới là con đường hùng mạnh nhất.

Dạo gần đây Tô Trạch cũng chỉ mới nghĩ ra điểm này.

Chỉ là giờ đây độ khống chế đạo tắc đã đạt đến cực hạn của Hoá Thần cảnh, muốn thăng tiến, đầu tiên phải thăng tiến tu vi đến Hoá Thần cảnh mới được.

Hắn cũng đã nghĩ tới dùng tu vi cưỡng ép, nói không chừng đủ để phá vỡ cực hạn.

Nhưng làm như thế, ít nhiều gì cũng hơi lãng phí tu vi còn thừa.

Suy nghĩ một hồi, Tô Trạch vẫn từ bỏ ý định này.

Bây giờ tu vi của hắn đang là Nguyên Anh đỉnh phong, chỉ cách Hoá Thần một bước nữa thôi.

Đợi số hạt giống Long Tượng được hắn kích hoạt đạt đến cực hạn của Nguyên Anh cảnh, sẽ có thể trực tiếp phá vỡ cảnh giới Hoá Thần.

Đến cảnh giới Hoá Thần rồi nâng cao độ khống chế đạo tắc cũng không muộn.

Tô Trạch đứng dậy, bước ra ngoài phòng.

Nâng cao thực lực của mình xong, phải nói đến việc tinh luyện huyết mạch của ba người Tiểu Thanh rồi.

Qua nỗ lực của hắn suốt quãng thời gian này, nồng độ huyết mạch của Tiểu Thanh và Tiểu Hoả đang không ngừng gia tăng, thực lực cũng tiến bộ hơn, lúc này đã đạt đến trình độ cấp C cao giai.

Tô Trạch đã thăm dò thực lực của bọn họ, ước chừng đang ở Nguyên Anh hậu kỳ, còn cách Nguyên Anh đỉnh cấp một chút.

Chỉ là trong cảnh giới Nguyên Anh, thực lực này đã được tính là một phần của đỉnh cấp rồi.

Cộng với chuyện Linh Hư động thiên lần trước, ba người Tiểu Thanh rõ ràng đã không còn lười biếng nữa, như thay da đổi thịt với trước kia, mỗi ngày đều tu luyện, thời gian chơi đùa đã giảm đi rất rất nhiều.

Trải qua việc tu luyện mỗi ngày, Tô Trạch xoa cằm nhìn ba người Tiểu Thanh ngoan ngoãn đứng trước mặt.

Mỗi nói không làm thì chỉ được cái vỏ.

Bây giờ bản thân không cần so chiêu với người khác nữa, nhưng ba người Tiểu Thanh thì không ổn.

Không chỉ phải luyện, nếu muốn luyện còn phải so chiếu với đối thủ có thực lực đỉnh cấp nhất, mạnh mẽ nhất!

Nếu vậy, phải đi đâu tìm đối thủ đây?

Tô Trạch khẽ nhíu mày, trầm ngâm một hồi, mắt chợt loé, trên mặt lộ ra ý cười.

Đúng là hồ đồ quá rồi!

Mình vậy mà lại quên mất chỗ hiện tại đang ở!

Đây là Thiên cung đấy!

Trong Thiên cung, không phải đã tập hợp toàn bộ nhóm tu sĩ lợi hại nhất thế giới từ khắp vạn tộc sao?

Đệ tử Nguyên Anh cảnh trong số đó có cả đống.

Nhất là đám tìm mình gây sự khi ấy, thực lực càng mạnh hơn, vừa đúng lúc đem cho mấy người Tiểu Thanh rèn luyện thực lực.

Nghĩ đến đây, Tô Trạch gật đầu, hài lòng với ý tưởng của mình.

“Chỉ tu luyện thôi cũng không ổn, vẫn nên rèn luyện bằng cách giao đấu với các cường giả khác.

Ta dẫn các ngươi đi tìm vài nhân vật lợi hại để luyện tay.

Nhớ kĩ, thực lực của đối phương rất mạnh, không phải hạng các ngươi gặp ở ngoại giới.

Vì thế lúc ra tay, phải tập trung tinh thần hết cho ta, biết chưa?”

Tô Trạch nhìn ba người Tiểu Thanh trước mặt, ra vẻ chững chạc nói.

Ba người Tiểu Thanh hiển nhiên có thể đoán ra đối thủ là những ai, trong lòng hiểu rõ sức mạnh của đệ tử Thiên cung, trịnh trọng gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment