Cảm xúc lạnh buốt từ trên mặt truyền đến.
Cảm giác lạnh lẽo thấu xương lập tức xuất hiện, ý đồ xâm nhập vào trong cơ thể Tô Trạch.
Ánh vàng lấp lóe, linh lực tự động phun ra ngoài phản kích, diệt sạch sẽ hơi lạnh kia.
Tô Trạch tránh thoát một đòn, đột nhiên quay đầu nhìn lại, sâu trong đáy mắt hiện ra kinh ngạc.
Thật mạnh mẽ!
Mạnh mẽ không phải bình thường!
Hơn nữa… tốc độ của đối phương rất nhanh, thậm chí còn nhanh hơn tốc độ của hắn mấy phần!
Mẹ nó ngươi bật hack phải không?
Chẳng lẽ ngươi cũng dùng phần mềm hack như ta?
Tô Trạch rất rõ ràng, mình có thể nắm giữ sức chiến đấu như vậy, Long Tượng Tu Thân quyết và hệ thống, một thứ cũng không thể thiếu.
Long Tượng Tu Thân quyết vốn chính là công pháp được hack.
Hệ thống thì là bật hack cho tu luyện, để cho tốc độ tu luyện của hắn không bị những nhân tố khác hạn chế, chỉ cần tu vi bao đủ, vậy có thể không ngừng nâng cao.
Kết hợp cả hai, chính là hack lại thêm hack, hai phần mềm hack hỗ trợ lẫn nhau.
Dưới tình huống ác liệt như vậy, Tô Trạch mới có được sức chiến đấu biến thái đến thế.
Đối phương thì sao?
Nhìn bình thường không có gì lạ, chắc chắn không phải thiên tài trẻ tuổi, là thiên tài thì đến tuổi này đã đột phá đến cảnh giới cao hơn rồi.
Nếu nói là lão quái vật thì càng không đến.
Cho dù là lão già tu luyện ở tại Hóa Thần đã lâu, cũng sẽ không thể mang lại cảm giác nguy hiểm… trí mạng cho Tô Trạch như vậy!
Ít nhất phải Hợp Đạo, thậm chí độ kiếp mới có thể khiến Tô Trạch có cảm ứng.
Tình huống gì đây!?
Tô Trạch càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này có gì đó sai sai.
…
Hòa Phong cảm thấy mình đúng là đen đủi.
Vốn dĩ đang rất tốt, vì sao lại bị một tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh phát hiện ra chứ!?
Đợi đã!
Cảnh giới Nguyên Anh!?
Lúc này hắn mới chú ý đến, vậy mà trên chiến trường tràn đầy Hóa Thần, Hợp Đạo, thậm chí độ kiếp lại lẫn vào một tên tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh!
Ông cụ treo cổ, chán sống rồi sao?
Nhưng nếu đã bị đối phương phát hiện ra khác thường của mình, vậy đành phải xử lý hắn thôi.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Hòa Phong ngang nhiên phát động công kích.
Nhưng mà.
Vậy mà tu sĩ cảnh giới Nguyên Anh kia… tránh được rồi!
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể nào!
Trong lòng Hòa Phong chấn động, mặc dù bây giờ mình có tu vi Hóa Thần, nhưng trước đó chính là Kim Tiên đạt được chính quả Thái Ất!
Thuộc hàng cường giả đứng đầu trong Địa Tiên giới!
Bây giờ cho dù chém rơi đạo quả, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa béo, nền tảng vẫn còn đó.
Đừng nói là giết chết Nguyên Anh, cho dù là Hóa Thần, thậm chí cường giả Hợp Đạo ở đó, mình cũng có thể tùy ý chém giết.
Nhưng sự thật lại là, mình ra tay với tu sĩ Nguyên Anh kia, nhưng lại bị hắn tránh thoát.
Hàn khí Cửu Huyền mà hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo cũng bị đối phương dễ dàng hóa giải, không hề có tác dụng gì!
Mẹ nó đây mà là tu sĩ Nguyên Anh à!?
Là mình quá cùi bắp, hay là đối phương quá mạnh?
Càng nghĩ, Hòa Phong cảng cảm thấy vô cùng không hợp thói thường, dù mạnh thế nào thì cũng chỉ là Nguyên Anh!
Bây giờ mình yếu đến độ ngay cả một tên Nguyên Anh cũng không thịt nổi!?
Có gì đó sai sai!
Sai lắm rồi!
…
Tô Trạch và Hòa Phong, trận doanh khác biệt, tu vi khác biệt.
Nhưng lúc này suy nghĩ trong lòng lại giống nhau.
Đều cảm thấy đối phương có gì đó sai sai!
Ngay sau đó.
Suy nghĩ của bọn họ lại thống nhất.
Xử lý đối phương!
Uỳnh!
Hai vệt sáng chợt hiện ra, hung hăng đụng vào nhau.
Ánh sáng chói lóa bộc phát, giống như ngôi sao lớn bị nổ nát vụn, hoa thành ngàn vạn chùm sáng bắn tung tóe ra bốn phương tám hướng.
Trong ánh sáng, hai bóng người dây dưa, bắt đầu vật lộn theo hình thức nguyên thủy nhất.
…
Thật mạnh mẽ!
Trong lòng Tô Trạch chấn động, nhận ra mạnh mẽ của đối thủ.
Bịch một tiếng vang lên.
Hai cánh tay hắn rung động, ấy vậy mà có cảm giác đau đớn xuất hiện!
Kim Linh Diệu Thân cấp độ viên mãn có lực phòng ngự kinh người, nhưng bây giờ lại không cách nào ngăn cản hoàn toàn tấn công mạnh mẽ của đối phương.
Đau nhức kịch liệt kích thích thần kinh Tô Trạch, kích phát ra thú dữ ẩn náu ở sâu trong cơ thể hắn.
Uỳnh!
Ánh vàng ngút trời.
Tô Trạch đấm ra một cú, ánh sáng nén đến cực hạn, hung hăng đấm vào ngực đối phương!
Bịch!
Hòa Phong giống như đạn pháo bay ngược ra ngoài, đôi mắt trợn tròn, cũng không còn cách nào che giấu khiếp sợ trong mắt, nhìn chằm chằm Tô Trạch giống như đang nhìn quái vật.
Không.
Đối phương chính là một quái vật!
Tại sao có thể có tu sĩ Nguyên Anh sở hữu sức mạnh cơ thể đạt đến cấp bậc này?
Trong lòng Hòa Phong bỗng nhiên sinh ra dự cảm không tốt.
Ngay sau đó, sát ý hung ác bùng lên.
Lần này mình xuống phàm giới là một lần đánh cược!
Vứt bỏ chính quả Thái Ất Kim Tiên, người có đại thần thông đích thân ra tay, chém rụng niêm phong đạo quả của Thái Ất Kim Tiên!
Từ đó trở đi, hắn và đạo quả Thái Ất là hai cá thể đặc thù.
Hắn có thể tạm thời mượn dùng một chút sức mạnh của đạo quả Thái Ất, khôi phục ba phần sức mạnh của trạng thái đỉnh phong!
Đồng thời chỉ có một lần cơ hội.
Sau khi sử dụng xong sẽ không cách nào tiếp tục giữ gìn đạo quả, trực tiếp tiên tán trong đất trời.
Kèm theo đạo quả tiêu tán chính là vô số năm khắc khổ tu luyện của hắn.
Tất cả mọi việc, mục đích chỉ có một.
Tìm được cha con Hoa Vân Phi, âm thầm theo sau, cướp đoạt cơ duyên mà bọn họ muốn cướp đoạt!
Trải qua phỏng đoán của các cường giả Hỏa Thần cung, cộng thêm dấu vết của đại trận huyết tế tìm được trong phế tích Tiêu Dao môn.
Cuối cùng đưa ra phán đoán, chắc chắn cha con Hoa Vân Phi biết được trong phàm giới tồn tại cơ duyên nào đó!
Cơ duyên lớn nhỏ không rõ, nhưng ít nhất có thể khiến cho tu sĩ đạt được Đại La Kim Tiên, thậm chí còn có thể cao hơn!
Nói cường điệu hơn chút nữa thì có lẽ bọn họ phát hiện người có đại khí vận trong truyền thuyết!
Khả năng rất nhỏ, nhưng cũng không phải không thể!
Bởi vậy.
Trải qua suy tính, bọn họ quyết định chọn một tên Thái Ất Kim Tiên đi xuống phàm giới.
Về phần cách làm, tất nhiên chính là chém đi đạo quả.