Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 75 - Chương 75: Thu Hoạch Lớn, Thu Được Bộ Xương Yêu Thú Cấp B

Chương 75: Thu hoạch lớn, thu được bộ xương yêu thú cấp B Chương 75: Thu hoạch lớn, thu được bộ xương yêu thú cấp B

Không hổ là bộ tộc Thụ Nhân, nếu đổi lại là yêu thú trong rừng rậm Man Hoang thì e rằng đã bị một đòn vừa rồi của mình đánh gãy gân cốt, mất mạng tại chỗ.

Thế nhưng dù vậy vẫn chỉ có thể khiến tốc độ truy kích của Tô Trạch hơi chậm lại mà thôi.

Khoảng cách giữa bọn họ đang không ngừng được rút ngắn.

Thụ Nhân càng hoảng sợ hơn, đôi mắt đã bị nỗi sợ hãi lấp đầy, cứ điên cuồng chạy trốn về phía trước.

Nhanh lên một chút, phải nhanh lên nữa!

Chờ nó đến phía trước thì sẽ được an toàn!

Cuối cùng.

Thụ Nhân đụng ngã hai cây trúc đỏ, đằng trước bắt đầu rộng mở thông suốt.

Một thung lũng cỡ nhỏ xuất hiện phía trước, trơ trọi một mảng, bên trong tràn ngập huyết quang, lờ mờ che mất cảnh tượng bên dưới.

Trong mắt Thụ Nhân lóe lên vẻ mừng rỡ, nó nhấc chân muốn bước vào thung lũng.

Nhưng tiếng rít đại diện cho cái chết đang truyền đến từ phía sau.

Kim quang hiện lên.

“Thình thịch” một tiếng!

Một cái lỗ lớn xuất hiện trên lồng ngực của nó trông rất đáng sợ!

Một bóng dáng màu vàng kim bay ra từ đó.

Động tác của Thụ Nhân lập tức chậm lại, thân thể cứng đờ, cái chân mới vừa giơ lên lại vô lực rũ xuống.

Sự điên cuồng và nóng nảy trong đôi mắt nó dần dần biến mất, thay vào đó là sự mơ hồ ngập tràn.

Lực lượng trong thân thể nhanh chóng tiêu tan.

Thụ Nhân không thể chịu nổi nữa, cơ thể dần ngã sang một bên.

“Ầm!”

Thụ Nhân té ngã trên mặt đất, đôi mắt từ từ biến thành trống rỗng.

Tô Trạch quay đầu nhìn nó một cái, sau khi xác nhận nó đã chết thì hắn mới nhìn sang thung lũng trước mặt.

Hình như Thụ Nhân muốn chạy trốn đến chỗ này thì phải?

Ánh sáng màu xanh bất chợt lóe lên, Tiểu Thanh xuất hiện bên cạnh Tô Trạch.

Nó nhìn thung lũng đằng trước với đôi mắt rất nghiêm trọng, truyền một suy nghĩ sang cho hắn.

Tô Trạch gật đầu và nói: “Phải thật cẩn thận, ta nghi ngờ Thụ Nhân biến thành như hiện giờ là do thung lũng này gây nên.”

Sau đó hắn nhấc chân bước vào thung lũng.

Tô Trạch vừa mới bước vào thì lập tức ngửi thấy một mùi máu tươi vô cùng đậm đặc ập vào mặt.

Hắn nhíu mày, cúi đầu nhìn xuống chân.

Tô Trạch thấy vùng đất nơi đây chỉ toàn màu đỏ, còn có hơi ươn ướt như bị máu tươi ngấm vào.

Hắn bắt đầu cảnh giác, ánh mắt lại hóa thành màu vàng kim.

Một người một rắn cẩn thận thăm dò.

Dọc theo đường đi, màu sắc của đất dần dần trở nên đỏ như máu, thậm chí còn có một vài tảng đá nhỏ màu trắng rải rác trên mặt đất.

Bọn họ từ từ tiến sâu vào trong, dần dần đi tới đáy thung lũng.

Soạt.

Một bãi nước nhỏ xuất hiện dưới chân.

Thế nhưng nước này không phải trong suốt mà có màu đỏ như máu!

Tô Trạch nhíu mày lại, hắn nhìn về phía trước, con ngươi bất chợt co rút.

Bãi nước màu đỏ xuất hiện ở khắp nơi!

Không chỉ có thế, bên cạnh bãi nước còn có những “tảng đá” to lớn màu trắng nằm rải rác xung quanh.

Lần này Tô Trạch đã thấy rõ.

Những “tảng đá” màu trắng đó chính là những mảnh vỡ xương cốt khổng lồ!

Một cơ thể to lớn hiện ra ở nơi có huyết quang đậm đặc nhất.

“Tên: Hỏa Giao (đã chết).”

“Đẳng cấp: Cấp B cao giai!”

Tô Trạch dừng bước, con ngươi co rụt lại.

Tiểu Thanh vừa cảm nhận được hơi thở truyền đến từ phía trước thì cơ thể vô thức bắt đầu căng thẳng.

Yêu thú cấp B!

Hơn nữa còn là yêu thú cấp B cao giai!

Tương đương với cường giả Hóa Thần của Nhân tộc!

Dù ở bất cứ nơi nào, sự tồn tại của cấp bậc này đều là cường giả tuyệt đối!

Thông thường, đối với những người từ khi sinh ra đã có tư chất không tệ, nếu họ có thể tu luyện được tới cảnh giới Nguyên Anh trên Kim Đan là đã rất tốt.

Mà Hóa Thần, cảnh giới cao hơn Nguyên Anh chính là mục tiêu rất xa vời gần như không thể chạm tới.

Nếu không có cơ duyên to lớn hoặc thiên phú tuyệt đối, vậy chẳng thể nào trở thành Hóa Thần.

Cường giả Hóa Thần đủ khả năng tiến vào một trong những lực lượng cấp cao của chủng tộc.

Còn cảnh giới trên Hóa Thần.

Tô Trạch chỉ nghe nhắc tới mỗi Hợp Đạo cảnh, xa hơn nữa thì chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Cơ bản một người tu luyện Hợp Đạo đã đứng trên đỉnh kim tự tháp của chủng tộc.

Trong hình huống chung, người đó tuyệt đối không ra tay!

Nhưng lúc này trước mắt Tô Trạch chính là một con yêu thú kinh khủng có thể sánh ngang với Hóa Thần cảnh!

Tên nó là Hỏa Giao, chắc chắn ít nhiều có quan hệ với Long tộc.

Nói không chừng trong cơ thể nó có chứa huyết mạch giống như Long tộc!

Yêu thú như vậy sẽ có thực lực cao hơn một bậc so với những yêu thú ngang cấp bình thường!

Nhưng mà nó đã chết rồi.

Mùi máu tươi nồng nặc tràn vào trong mũi khiến người ta buồn nôn.

Tô Trạch cau mày, một suy nghĩ lóe lên trong đầu, nghĩ đến điều gì đó.

Hắn cố chịu đựng mùi tanh tưởi này mà ngồi xổm xuống, quan sát một vài vũng máu trước mặt.

Đầu khẽ lóe lên, mở ra công năng thu hồi của hệ thống thương thành!

“Máu của yêu thú cấp B cao giai (tinh hoa bị thất thoát nghiêm trọng), mỗi lít máu có thể thu hồi tu vi năm năm!”

Tô Trạch vừa thấy thông tin này thì nhướng mày, giữa đôi mày hiện lên sự vui mừng.

Một lít máu sẽ được năm năm tu vi, trong ao nước nhỏ trước mắt kia chắc chắn có nhiều hơn một lít!

Hắn đứng dậy và ngước mắt lên, số lượng vũng máu tương tự có ở đây không chỉ mấy ngàn!

Có trời mới biết rốt cuộc năm đó con Hỏa Giao này đã chảy bao nhiêu máu tươi.

Dưới đáy thung lũng đỏ bừng một mảng, tất cả đất đai đều bị máu nhuộm dần thành màu đỏ.

Nếu như hắn thu hồi toàn bộ…

Tô Trạch dự đoán ít nhất sẽ thu hoạch trên một vạn năm tu vi!

Thế nhưng hắn không vội thu hồi máu tươi trên mặt đất.

Tô Trạch cất bước đi càng sâu vào trong thung lũng, đi đến bộ xương Hỏa Giao đang bị huyết quang bao phủ.

So với máu có lượng tinh hoa bị thất thoát nghiêm trọng, rõ ràng thi thể của Hỏa Giao là thứ đáng giá nhất!

Nhưng hắn không hề ở không.

Dọc theo đường đi, hắn tiện tay thu sạch sành sanh những vũng máu mà mình nhìn thấy.

Bên trong giao diện của hệ thống, Tu vi còn thừa bắt đầu nhanh chóng tăng cao.

Rất nhanh.

Tô Trạch nhìn thấy một vũng nước đầy tương đối lớn, hắn vung tay thu hết về.

“Thu hồi một trăm lít máu Hỏa Giao, đạt được tu vi năm trăm năm!”

“Tu vi còn thừa: Một nghìn một trăm năm!”

Hắn hài lòng gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment