Những ngôi nhà xung quanh đều trong tình trạng dột nát như nhau, cửa ở giữa đóng chặt, không biết bên trong có gì.
Không phải là Tô Trạch không muốn vào xem.
Nhưng bất cứ khi nào đến trước những ngôi nhà đó đó, trong lòng luôn có một cảm giác khủng hoảng không thể giải thích được.
Như thể một thảm họa sắp xảy ra.
Cánh cửa gỗ không có gì nổi bật phía trước giống như chiếc hộp ma thuật của thần chết, khi mở ra, một thứ gì đó không thể tả được sẽ hiện ra.
Tô Trạch hơi bối rối, lập tức từ bỏ ý định thăm dò.
Mục đích chính của chuyến đi này là tìm ra bí pháp trong truyền thuyết.
Tất cả những thứ khác chỉ là thứ yếu.
Về việc kế hoạch sau khi có được bí pháp như thế nào, thì phải tùy tình hình.
Tô Trạch tiến lên phía trước từng bước một, cầm chuôi kiếm trong tay, kim quang lóe lên trong mắt, luôn trong trạng thái cảnh giác.
Chỉ cần có nguy hiểm xuất hiện, hắn sẽ trực tiếp ra ta bằng tất cả sức lực của mình mà không hề do dự.
Thôn Tàn Lão không lớn lắm.
Tóm lại cũng chỉ trông giống như một thôn nhỏ trên núi.
Tô Trạch đi lại hồi lâu cũng là vì hắn cực kỳ thận trọng.
Tuy nhiên, dù chậm đến đâu thì thì vẫn đến được đích.
Tô Trạch dừng lại và nhìn về phía trước.
Trong màn sương mù dày đặc mờ ảo, có thể mơ hồ nhìn thấy một ngôi nhà tứ hợp viện khá lớn.
So với những ngôi nhà khác, tứ hợp viện này có thể coi là nhà giàu trong thôn.
Vì điều đó.
Khí tức phát ra từ trong đó càng thêm khiến lòng người lo sợ.
Đó là một cảm giác không thể giải thích được.
Thần niệm không tản khỏi Nê Hoàn Cung được, có một lớp sương mù dày đặc bao phủ.
Tô Trạch chỉ miễn cưỡng nhìn thấy được một chút trong sân.
Về những thứ khác, thì hoàn toàn không biết gì.
Chính vì thế, cảm giác khủng hoảng không thể giải thích được ngày càng mạnh mẽ hơn.
Tô Trạch không biết bên trong có gì, nguy hiểm cụ thể là gì, hoặc tiền bối bên trong có chết hay chưa?
Hoàn toàn không biết gì cả.
Đích đến đang trong tầm tay.
Đi vào hay không đi vào?
Câu trả lời rất rõ ràng.
Tô Trạch lặng lẽ điều chỉnh trạng thái của mình, kim quang lưu chuyển trên cơ thể hắn, Trảm Tiên kiếm lặng lẽ rời khỏi ra, nắm đấm trên tay trái đang nắm chặt, điện quang ẩn hiện.
Hắn đã đã chuẩn bị sẵn sàng.
Đồng thời cũng đã sẵn sàng để chạy trốn..
...
Lạch cạch.
Tô Trạch vừa đưa tay đẩy cửa thì cánh cửa gỗ mục nát đã vỡ vụn rơi khắp mặt đất.
Mùi mục nát bay ra từ trong sân.
Dường như cho dù có thêm nhiều sinh khí hơn nữa thì cũng không thể rửa sạch bầu không khí mục nát ở nơi đây.
Bên trong tràn ngập một thứ mùi kỳ lạ.
Tô Trạch nín thở, hàng ngàn hàng vạn hạt giống Long Tượng trong cơ thể phát ra kim quang, liên tục cung cấp năng lượng cho nhục thể của hắn.
Tiếp theo, cuộc khám phá bắt đầu.
Đi vòng qua sân, thậm chí là các phòng linh tinh trước sân.
Mục tiêu của Tô Trạch rất rõ ràng, chính là căn phòng lớn nhất ở trong cùng.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, thì nơi tiềm tu của lão Lý chính là ở trong đó.
Tại thời điểm này.
“Ầm!”
Một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên!
Một tiếng nổ vang giống như thiên lôi ngay lập tức vang vọng trông toàn bộ ngôi làng tàn tạ!
Động tác của Tô Trạch dừng lại, đột ngột quay lại nhìn.
Ngay cả khi sương mù dày đặc và thần niệm bị áp chế.
Hắn vẫn có thể xác định rõ ràng nguồn phát ra âm thanh.
Đó là lối vào thôn!
Ngọc Sinh Tử Âm Dương gây ra động tĩnh!!!
Chuyện gì đã xảy ra?
Cho dù là do hành vi của Hắc Đản, vậy thì thời gian bùng phát này có bị trì hoãn quá lâu không?
Trong ánh mắt của Tô Trạch đầy nghi ngờ, bắt đầu bày sẵn trận địa để chống địch.
Trong khoảnh khắc tiếp theo.
Chỉ nhìn thấy.
Ở phía xa, vị trí của ngọc Sinh Tử Âm Dương.
Một cột sáng đen trắng xen nhau phóng lên bầu trời.
Tử khí và sinh khí nồng đậm trộn lẫn vào nhau, rọi sáng toàn bộ thôn cũ tàn tạ.
“Ầm!”
Lại một tiếng vang nặng nề vang lên.
Nhưng lại không đến từ ngọc Sinh Tử Âm Dương!
Đó là từ thôn cũ tàn tạ!
Trong một khoảnh khắc, Tô Trạch có một cảm giác đặc biệt.
Thôn cũ tàn tạ... dường như đã sống lại.
Một cảm giác vô cùng quỷ dị, nhưng lại rất rõ ràng.
“Khụ khụ...”
Có một tiếng ho khan vang lên, nghe rất rợn người, giống như âm thanh khàn khàn dai hai thân cây cổ thụ cọ vào nhau.
Điều quan trọng nhất là.
Đó không phải là âm thanh do Tô Trạch phát ra!
Ngoài bản thân ra, còn có sinh vật sống ở đây!?
Tô Trạch ngay lập tức cảm thấy cơn ớn lạnh từ xương cụt dâng lên, chạm đến đỉnh đầu, da đầu ngứa ran.
Một cảm giác kinh hoàng nổi lên.
Không chỉ là âm thanh không biết xuất hiện từ đầu kia.
Mà còn là vì từng luồng khí tức khủng bố đột nhiên xuất hiện kia!
Khí tức của cái chết!
Bởi vì động tĩnh của ngọc Sinh Tử Âm Dương vừa rồi, sương mù dày đặc trong thôn đã mờ đi một chút.
Tô Trạch nhìn thấy rõ ràng trong một căn nhà ở xa ngoài cửa tôn, có một bóng dáng khô héo dần hiện ra.
Thi thể mục nát, sống lại rồi!??
Ngay lập tức.
Tô Trạch hít một hơi thật sâu, cơ thể cong lại, chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Phải biết là, đằng sau mình vẫn còn một đại boss tồn tại.
Nếu như đối phương cũng sống lại, bản thân mình khả năng cao là cũng chẳng được thứ gì tốt đẹp.
Tuy nhiên.
Ầm!!
Đột nhiên.
Cánh cửa của tiểu viện ở gần Tô Trạch nhất đột nhiên vỡ tan, một bóng người với hắc khí lượn lờ xung quang từ từ bước ra khỏi bóng tối.
Lúc đầu, bước đi của hắn trông cứng ngắc.
Nhưng sau đó ngày càng trở nên thành thạo hơn, nhanh chóng trở lại bình thường.
Khi bóng người bước ra khỏi sân, Tô Trạch có thể nhìn thấy rõ ràng hắc khí lượn lờ trên khuôn mặt hắn, cũng như sự điên cuồng và ma tính bên dưới khuôn mặt đó.
Một cảm giác khủng hoảng tột độ xuất hiện.
Thực lực của đối phương, rất mạnh!
Đồng tử của Tô Trạch đột nhiên co lại, bàn chân vừa bước lên ngay lập tức thu lại.
Bởi vì, có nhiều bóng người đã xuất hiện.
Trên mỗi một bóng người đều truyền ra khí tức ít nhất là Độ Kiếp cảnh!
Với đối thủ như vậy, Tô Trạch tự nhận bản thân hắn không bật hack thì không chơi lại được.